cơn mưa || guria (1)

trời hôm nay chợt đổ mưa, và điều đó khiến ryu minseok đột nhiên nhớ lại về ngày ấy, ngày mưa mùa hạ, có một lee minhyung đã bước vào đời em, và yêu thương em cho tới tận bây giờ

_________________


ngày đó, ryu minseok là một cậu trai có cho mình một quán cà phê bé xinh, lee minhyung làm nhân viên gõ code cho công ty hàng đầu - samsung

trưa, trời đổ cơn mưa lớn, xoá tan đi cái nóng của mùa hạ. ryu minseok nhìn thấy cơn mưa, trong lòng vui vẻ, nhân tiện tiệm không có khách, em đi ra ngoài ngồi, hít thở không khí một chút

minseok thích trời mưa lắm. cái thời tiết mát mẻ này, em cầm ô, đeo tai nghe chậm chạp đi dạo. woa ~ ryu minseok nghĩ thôi cũng thấy thích thú rồi ~

em cứ ngơ ngác nhìn những giọt mưa rơi, mà không biết đã có người chạy vào mái hiên

lee minhyung hôm đó không mang ô, lại còn đang trên đường về, vội vàng chạy vào một tiệm cà phê trú tạm, tiện thể chờ anh trai mình tan làm

anh không để ý đến bạn nhỏ đang ngồi dưới mái hiên của quán, cho tới khi chạy đến bên cạnh em, minhyung mới nghệt ra nhìn bạn nhỏ bên cạnh

cậu trai trước mắt lee minhyung có dáng vóc hơi bé, mắt to tròn, long lanh, má ửng hồng, môi hơi chu nhẹ ra. hai chân có chút ngắn so với độ dài của ghế, nên khi ngồi lên liên tục quơ quơ đôi chân

đặc biệt hơn với lee minhyung, là nốt ruồi lệ nơi đuôi mắt, và nó như hút tất cả ánh nhìn của anh dành cho người lạ trước mắt

có chút giống thiên thần nhỏ vừa mới đáp xuống nơi đây...

xinh đẹp thật...

" anh gì ơi? "
" anh ơi? "

" ơ... "

" anh tới mua cà phê hả? "

" à vâng... "

" vào đi, gọi gì tui làm cho "

" cho tôi một expresso nhé "

" được rồi, chờ chút ha "

ryu minseok phủi nhẹ bụi mưa trên mái tóc mình, nhanh tay nhanh chân chạy trước, nhưng không vì thế mà quên mở cửa cho khách

lee minhyung gãi gãi đầu bước vào quán, bản thân cũng nhanh nhảu gật đầu cảm ơn người kia

bước vào bên trong, minhyung khá bất ngờ vì bài trí trong tiệm. toàn bộ bên trong chỉ bao gồm những gam màu nâu đậm và nhạt, thỉnh thoảng sẽ là nổi bật những cây xương rồng nho nhỏ đặt nơi cửa sổ của quán

tuy quán bé, nhưng chính cách sắp xếp tại quán khiến lee minhyung cảm thấy bản thân được thoải mái như đang ở chính nhà mình vậy. mùi đắng nhẹ của cà phê, mùi ngọt ngào từ những chiếc bánh ngọt, mùi mưa bên ngoài đều vương vấn nơi đầu mũi anh, đọng lại nơi cổ họng, ngọt ngọt, đăng đắng

bản nhạc 'willow' của taylor swift nhẹ nhàng bên tai, và lee minhyung đặt bản thân xuống ghế, thư giãn sau một ngày dài làm việc

" của anh đây nhé "

" cảm ơn cậu "

" à, cậu có rảnh không? "

" hiện tại quán ngoài anh ra thì không có khách, nên tui khá rảnh. sao vậy? "

" có thể ngồi nói chuyện với tôi một chút chứ? "

" nếu như anh muốn "

" cảm ơn cậu "

" vậy chờ tui một tí, tui cũng muốn bản thân uống chút gì đó "

ryu minseok vui vẻ mỉm cười, quay lại vào quầy bar, đứng ngẫm nghĩ một lúc, và quyết định làm cho mình một cốc milkshake chocolate

lee minhyung hướng mắt về cậu nhân viên, và nụ cười của em khiến anh hơi ngơ ngẩn. anh còn chưa say cà phê, thì đã hơi say nụ cười của em rồi...

bản thân vẫn cứ chăm chú nhìn người ta, và khi minseok mắt chạm mắt với mình, anh đã đỏ mặt quay đi

ryu minseok có hơi tròn mắt nhìn vị khách kì lạ, nhưng cũng không để ý cho lắm, vẫn là quan tâm đến cốc milkshake của mình hơn nha

hoàn thành xong xuôi milkshake, em tháo tạp dề để trên quầy bar, bê ra bàn của lee minhyung cốc nước của em kèm theo hai chiếc bánh ngọt vị chanh leo và việt quất

lee minhyung nhìn thấy hai chiếc bánh, lắc đầu

" cậu ơi, tôi không gọi bánh "

" tôi tặng mà, cứ ăn đi, không sao đâu "

" cảm ơn cậu "

" được rồi, giờ thì, anh muốn nói chuyện gì nào? "

" trước tiên, cho tôi hỏi tên cậu để dễ xưng hô được không? "

" tôi quên mất, tôi tên ryu minseok, 24 tuổi "

" tôi bằng tuổi cậu, lee minhyung "

lee minhyung và ryu minseok cứ thế nói chuyện với nhau, thật hay khi cả hai đều có chung kha khá sở thích, và tìm được trong câu chuyện của nhau tiếng nói chung

họ ngồi nói chuyện, ngồi cười với nhau, ngồi ngẫm nghĩ về những chuyện của ngày mai, ngày kia, rồi lại nhìn nhau mà khúc khích cười

trông cả hai chẳng giống hai người vừa mới gặp mặt chút nào, cũng chẳng giống như chủ quán cà phê và một vị khách trong hàng nghìn vị khách

giống như lee minhyung và ryu minseok vốn đang có quan hệ thân thiết hơn

lee minhyung chợt thấy anh trai bên đường đang vẫy tay với mình, cũng xin phép ra về

" cũng muộn rồi, cảm ơn cậu về ngày hôm nay nhé minseok "

" hôm nay tớ cũng vui lắm, cảm ơn minhyung nhé "

" chúng ta kết bạn kakaotalk được không? "

" à, được chứ, của tớ đây "

ryu minseok giơ mã qr của acc kakao cho lee minhyung, anh cũng nhanh tay quét, và cả hai đều nhận được thông báo từ người kia

" tớ quét được rồi nhé "

" ừ, tớ cũng nhận được rồi "

" vậy, hẹn cậu vào một ngày gần nhất nhé minseok "

" tớ cũng mong sớm được nói chuyện tiếp với cậu "

" tạm biệt "

" chào cậu "

ryu minseok mỉm cười, vẫy tay chào đối phương. anh cũng gật đầu chào người bạn mới, nhanh chân chạy về phía anh trai

đó chính là cuộc gặp đầu tiên của ryu minseok và lee minhyung, khởi đầu cho chuỗi ngày bên nhau sau này của hai người họ

________________

tbc


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro