Chương 5: Tim Thắt Cổ
Chương 5: Tim Thắt Cổ
Trường Anh cuối cùng cũng hiểu được hầu hết mọi thứ.
Hoá ra, chuyện anh trai cậu phức tạp hơn cậu nghĩ, cũng gần như lật đổ mọi thế giới quan của cậu.
Mười phút trước.
Cậu được dẫn lên một văn phòng thông qua thang máy hình tròn trong suốt, khó tin mà thấy cái sảnh đường kia chỉ là một phần nhỏ của trong công trình đồ sộ bí ẩn gồm ba trăm tầng này.
Văn phòng của đơn vị 7, là đội của Nguyễn Huý, giống như một căn hộ có một phòng khách, ba phòng ngủ, và một phòng làm việc chung.
Bọn họ ngồi ở phòng khách, ánh sáng chiều nhẹ nhàng rọi vào từ cửa sổ, giống như những ngày mát mẻ cuối thu, nhưng khi Trường Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, lại không nhận ra khung cảnh ở ngoài đó.
Giống như một thành phố không tồn tại.
Cậu nhận lấy cốc sữa ấm từ Tuyết Mai, bản thân cũng cố gắng thật thoải mái. Sau đó, từ từ nghe chuyện từ anh trai cậu từ những người xung quanh.
Anh trai cậu, Lý Ân Đức, thực ra chức vụ chính không phải cảnh sát.
Mười năm trước, lúc anh cậu đậu vào trường cảnh sát, đã được Nguyễn Huý chiêu mộ vào Aegis Apex Containment Institue, hay gọi tắt là AACI.
Cơ quan ngăn chặn thảm hoạ là chi nhánh tại Minh Tinh quốc, còn một nơi khác chính viện bảo mật bất thường, cũng là tổng bộ của AACI, được đặt tại Anh Quốc.
Anh trai cậu được nhận vào làm ở nơi này vì nhiều lí do.
Cha mẹ cậu, người đã mất khi cậu còn nhỏ, cũng là người của AACI, nhưng không phải nhân sự đơn vị, mà là nhà nghiên cứu viên. Bọn họ không phải chết do tự sát, mà lại bị ép tự sát.
Trong đó, cha mẹ của Vân Thị Thi cũng cùng lí do, bị ép tự sát.
Anh trai cậu vì truy tìm bí ẩn đằng sau cái chết của cha mẹ của mình cùng Vân Thị Thi, nên từ sớm đã bắt đầu chuẩn bị, bên cạnh chăm sóc em trai, anh đã rèn luyện thể lực, thu thập thông tin, cuối cùng nhận được sự chú ý của Nguyễn Huý.
"Anh cậu là một thiên tài "
Nguyễn Huý thận trọng lựa lời.
Theo lời ông, tuy Lý Ân Đức còn nhỏ tuổi, nhưng rất nhiều công việc của đơn vị 7 đều chủ yếu do Lý Ân Đức phụ giúp hoàn thành. Tính chất công việc của cơ quan không phải quản lí tội phạm loại kia.
Bọn họ cũng không giấu giếm gì Trường Anh.
Đúng hơn là, họ không cần giấu giếm khi ở trong nơi này.
Để tường tận về chuyện của anh trai Trường Anh, họ phải bắt đầu giảng giải về mục đích thành lập của AACI, cũng như tình huống hiện tại họ đang đối mặt.
Bộ mặt thật của thế giới này, thứ đã luôn được liên hợp quốc che giấu khỏi tai mắt người bình thường.
Avasta thông qua não bộ của Trường Anh, thu lấy thông tin từ môi trường xung quanh.
Tất nhiên, câu chuyện về thế giới này và bối cảnh của nó, Avasta cũng nắm bắt tường tận.
Nếu cậu muốn, có thể dùng hệ thống văn minh nhân loại để suy diễn ra thông tin kế tiếp, rồi kế tiếp, đến khi biết tất cả.
Nhưng mà không thú vị phải không?
Gian lận tương đối ít vẫn tốt hơn là quá nhiều, toàn trí toàn năng, cũng là toàn thứ nhàm chán thôi mà.
"Ừm ừm, giống mấy bộ tiểu thuyết ở vũ trụ kia nhỉ? "
Avasta lơ lửng trong căn phòng này, thoáng cái đã nghe hết nội dung đối thoại.
Về cơ bản, thế giới (Trái Đất), đang đứng trên bờ vực xâm lấn bởi các dị thường. Avasta còn có cách gọi chính thức hơn, chính là các tồn tại bị vũ trụ phán định là 【██▄▃】hay 【[Phi nhân lí]】
Không thể bị nhân loại lí giải.
Không được nhân loại hấp thụ.
Không phù hợp phát triển của nhân loại.
Không thể tiếp xúc với nhân loại.
Mỉa mai là, cái vũ trụ này phán cậu, Avasta, nhân loại duy nhất của vũ trụ bản thân, là không phải nhân loại.
Avasta vô cùng phản cảm.
Chỉ là xem ra, người nhận được 'thư mời' có lẽ không chỉ cậu, mà còn từ các đa vũ trụ khác. Nếu không, quả thật có chút lẻ loi cô quạnh.
Thậm chí, không giống như cậu, kẻ thuần tuý đi tìm thú vui, những kẻ kia có lẽ không ôm 'thiện chí' như vậy.
Bởi vì. . .
"Nhiều năm trước, Ân Đức đã theo đuổi một vụ án thuộc giáo phái Tim Thắt Cổ "
Nguyễn Huý trầm trọng nói, khuôn mặt giống như nhớ về thứ gì đó ghê tởm.
"Bọn chúng tuy không phải dị thường, nhưng lại tôn thờ một dị thường, gọi thứ đó là thần linh.
Đa số những nghi lễ của chúng xoay quanh việc ăn nội tạng, bọn chúng sẽ moi sạch mọi nội tạng và để lại trái tim để dâng hiến lên vị thần chúng thờ phụng. "
Avasta biết được nội tâm của Trường Anh đang dấy lên sóng lớn, nhưng khuôn mặt non nớt vẫn trấn tĩnh.
Lý Ân Đức theo đuổi vụ án của Tim Thắt Cổ sau khi tìm thấy nhiều chi tiết liên quan tới một nhóm thanh thiếu niên tự sát, những người này hoặc là con cái của các nhân sự nghiên cứu, hoặc ít nhiều có liên quan đến AACI.
Có thể thấy, Tim Thắt Cổ giáo phái không thoát được liên quan đến cái chết của cha mẹ Lý Trường Anh và Vân Thị Thi, thế nên Lý Ân Đức đã dồn toàn bộ tinh lực vào chuyện này.
Lý Ân Đức là một người có năng lực điều tra vô cùng mạnh, năng lực biểu hiện rõ ràng nhất là khả năng ghi nhớ hình ảnh, học tập nhanh, cùng giác quan thứ 6 rất đặc biệt.
Lý Trường Anh cũng giống như có linh cảm mạnh mẽ như anh trai mình.
Thế nên bằng vào từng đấy khả năng thiên tài, Lý Ân Đức thành công trà trộn vào giáo đoàn, trở thành một linh mục của giáo sứ chi nhánh Ức Đình.
Hỗn đến gần năm năm, vẫn là hắn bị phát hiện, sau đó, dưới sự bảo hộ của cơ quan, thành công đem về một món vật phẩm dị thường từ giáo đoàn, cùng nhiều thông tin mật quan trọng khác.
Thế nhưng, Lý Ân Đức lại phải bỏ mạng. Lời nguyền nhập giáo của Tim Thắt Cổ phát động, khiến anh tự moi tim bản thân và nhai nghiến nó, dù là ở trong cơ quan cũng không ngăn cản được lời nguyền này.
Nghe tới đây, Trường Anh mặt đã không giữ nổi bình tĩnh, đôi mắt đầy tia máu, một cảm xúc không tên dấy lên trong não hải của hắn, một thứ mạch dung nham nóng hổi trực chờ phun trào.
Cái chết của cha mẹ, anh trai, thậm chí những người vô tội. . .
Trường Anh hung hắn cắm móng tay vào lòng bàn tay, che giấu đi sự căm hận nơi đáy mắt, dằn xuống sự bực bội.
Avasta nhìn một lượng những người khác an ủi Trường Anh, giống như một độc giả quan sát tình tiết trong câu truyện, ánh mắt của ảnh ảo chăm chú, nhìn từng góc quay.
Avasta nhoẻn miệng cười.
Nếu đây là một câu truyện về thiếu niên báo thù, khẳng định cũng thật không thú vị.
Hoặc biến nó trở thành sảng văn vả mặt, một đường đắc thắng hát vang, cũng rất không có tư vị.
Thế thì. . .
Avasta ảnh ảo ghé vào tai Trường Anh, thầm thì.
Không phải lời thì thầm của ác quỷ rủ rê con người rơi vào con đường trả thù.
Cũng không phải lời nguyện chân tâm thật lòng cứu rỗi thế gian.
Ở bên trong sâu thẳm dữ liệu (linh hồn) của Trường Anh, Avasta đã nhìn thấy, một thứ gì đó vô cùng tăm tối, nhưng lại ấm áp, rực rỡ hơn hi vọng, hay sự khắc nghiệt của tuyệt vọng.
Một, tình yêu.
Đây chính là thứ liều thuốc tiên xoá bỏ sự nhàm chán, cũng là công cụ đã đẩy nhân loại văn minh nơi vũ trụ Avasta vào đỉnh cao.
Trường Anh có lẽ không biết, hệ thống văn minh nhân loại không hề ngẫu nhiên mà lựa chọn hắn làm vật chứa cho Avasta.
Phương trình sinh sôi lan tràn nguyên thuỷ— Tình Yêu.
Không phải tình yêu nam nữ, tình cảm bạn bè, hay lòng ái mộ sâu sắc, đó chỉ là bề nổi, là kết quả đầu cuối của phương trình.
Vũ Trụ Avasta đã trải qua vô số năm tháng, nhưng lí do nó đã kéo dài mà không tận diệt, là từ ban đầu đế quốc thống nhất ở thời đại khai phá các vì sao, đã đưa phương trình vào mọi khía cạnh của văn minh nhân loại.
Một thân thể, một đôi mắt, tạo hóa đặt con người vào trong lớp vỏ hạt có kích thước vô hạn, nhưng lại bị ràng buộc bởi sinh mệnh hữu hạn. Vì vậy, ngay từ khởi đầu của hành trình khai phá thuộc địa biển sao, con người đã bắt đầu việc rũ bỏ hệ luỵ cá tính.
Con người giao phó suy nghĩ cho sự tính toán của thiết bị hỗ trợ, đem tập hợp các kết quả hoàn hảo như bánh răng để dung hóa thành một trái tim đập cùng một nhịp, và dâng hiến im lặng cho sự ra đời của nhân quả.
Tư tưởng của đám đông tập hợp lại, không ngừng thu thập thông tin để suy ngẫm và đọc, cơ thể của bạn chính là tế bào thần kinh của bạn, nơ ron của bạn chính là các chi của bạn. Có người cho rằng, văn minh không có ý chí, chỉ là sự tương đồng trong suy nghĩ của xã hội. Cũng có người nói, trong hiện thực đầy mù quáng, chính văn minh mới là người đưa ra lựa chọn cho từng cá nhân.
Mọi thứ đều là bạn, vạn vật đều không phải là bạn, con người là nhà tư tưởng phi tập trung, văn minh là linh hồn kết nối sự phân tán.
Đây chính là Tình Yêu. Là phương trình nguyên thuỷ nhất của vũ trụ, cũng là kim chỉ nam hướng về chân lí của khoa học phi lượng tử.
Tất nhiên, những thứ cao siêu ấy không thể truyền tải cho Trường Anh.
Chỉ cần biết là, vì bên trong linh hồn của Trường Anh chứa đựng hạt giống của phương trình ấy, đã đủ để Trường Anh trở thành cái nôi của mọi khoảnh khắc.
Một bậc thầy thích nghi.
Nếu thần Cupid có thể ghép đôi hai cá thể, thì Trường Anh có thể ghép đôi mình với bất cứ câu truyện nào, không kể nhân quả.
Nếu là câu truyện báo thù, hắn sẽ là vua hang động Edmond Dantes.
Nếu là truyện sảng văn, hắn sẽ là boss hắc ám của thế lực to lớn.
Hay chỉ là pháo hôi qua đường, một phản diện hạng hai, hay nhân vật chính cưng của trời.
Bất cứ vai trò nào cũng không phải giới hạn của Trường Anh.
Mà người có thể ảnh hưởng tất cả điều này, chính là Avasta, vậy nên, điều này đối với cậu rất thú vị.
Thú vị tới mức, cậu muốn nhúng tay vào, quấy lên tất cả mọi thứ, biến thế giới này thành một sân chơi vĩnh hằng, một cái lô đỉnh luyện hoá hết thảy sâm la vạn tượng thành món đồ để Avasta giải trí.
Tuy vậy, suy xét lâu dài, Avasta vẫn từ bỏ ý định này.
Việc làm như vậy chỉ hưng phấn ban đầu, sau đó liền sẽ không có ý nghĩa gì nữa.
Thế nên, một lời thầm thì là đủ.
Đủ để, cải biến số phận của một 'con người'.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro