[KaiRin] Lạc Ấn

Link tác giả: https://xiaoxianger33158.lofter.com/
Tên truyện: Lạc Ấn.

*Lạc: đóng dấu, khắc dấu
Ấn: dấu ấn.
Lạc Ấn có thể là hiểu Ấn Ký, Dấu Ấn. Trong bối cảnh fanfic có thể hiểu là dấu ấn Rin để trên người Kaiser.

Đây là một fic tác giả lấy ý tưởng từ fic 'Giữa va chạm và định mệnh' mình edit, nên sẽ có mô típ chung là linh hồn định mệnh.
Link fic của Shion23: https://archiveofourown.org/works/64299808/chapters/165053371

Lời của mình: Chị Shion thực sự đã kéo n nạn nhân xuống cái otp flop này=)))

Đã xin phép.

Thể loại: Linh hồn định mệnh, OOC, ngọt (?), truyện ngắn.

00.

Họ bị trói buộc bởi liên kết linh hồn. Vào ngày định mệnh đó, Kaiser của Bastard đã chạm mặt Itoshi Rin của Blue Lock.

Theo quy tắc ba ngày, Rin và Kaiser không được rời khỏi nhau. Khi hết thời gian, giới hạn khoảng cách được gỡ bỏ, Kaiser lại quay trở lại phong thái hoàng đế thường ngày.

Thế nhưng, từng chi tiết trong ba ngày ấy lại như một cơn ác mộng bám lấy tâm trí Kaiser.

Itoshi Rin chọn đầu quân cho PXG, bắt đầu tập luyện như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chỉ mình Kaiser chịu đựng nỗi đau thấu tim gan.

Anh nhẫn nhịn cơn đau, dõi theo màn hình, Rin mặc áo lót dài tay, rất hiếm thấy, hơn nữa là tay trái cũng đeo găng tay đen.

Đôi mắt màu lam ngọc không chút gợn sóng, ở PXG, cậu ấy liên tục sút ra những cú bóng hoàn hảo, như thể nỗi đau thấu tim gan đó chỉ có mình Kaiser đang phải chịu đựng.

"Tại sao… chỉ có mình tôi?"

Trong phòng y tế, Kaiser hỏi nhân viên y tế.

"Ảo giác đau. Trong cùng một tình huống, quy tắc lại tha thứ cho Itoshi Rin. Cậu đã làm gì vậy, Kaiser?"

Huấn luyện viên Noel Noa đứng bên cạnh. Liên kết linh hồn là phước lành hiếm có, chỉ dành cho những dòng máu cổ xưa, một lời nguyền cấm kỵ không thể đảo ngược. 

"Tôi không chạm vào cậu ta, cũng không để cậu ta chạm vào tôi. Tôi bảo cậu ta biến đi, và cậu ta đồng ý."

"Vì thế, quy luật tha thứ cho cậu ấy." Người bên kia cuộc gọi nói. "Trên người Itoshi Rin chắc chắn có dấu vết của cậu, bởi cậu ta chấp nhận sự ràng buộc của cậu. Còn cậu từ chối cậu ấy, Itoshi Rin cũng đồng ý không để lại dấu vết trên người cậu. Vì vậy, quy tắc không thể tha thứ cho cậu."

"Cái quái gì vậy? Cái này còn mang tính ép buộc sao?"

"Đó là cái giá."

Liên kết linh hồn không thể kháng cự. Khi một bên chấp nhận, một bên từ chối, quy luật sẽ trừng phạt kẻ từ chối. 

Bên chấp nhận sẽ được giải phóng, mang trên mình dấu ấn của đối phương và giành lấy tự do. 

Còn kẻ từ chối, kẻ phản bội lời nguyền cổ xưa, sẽ bị quy luật trừng phạt ở các mức độ khác nhau. 

Sau khi rời trung tâm y tế, Kaiser thẳng tiến đến PXG. Các cầu thủ Pháp ngạc nhiên khi thấy bông hồng xanh nước Đức xuất hiện. 

"Này, hoàng đế, có gì mà phải vội thế?"

Shidou và Charles gặp Kaiser ở sảnh. "Itoshi Rin đâu?"

"Rin-chan á? Chắc đang ở phòng tập đấy."

Kaiser quay người đi thẳng đến phòng tập. Rin vẫn như thường lệ, mặc áo dài tay che kín cơ thể, đang chạy trên máy thì bị Kaiser kéo xuống. Đôi mắt lam ngọc lạnh lùng phản chiếu hình ảnh Kaiser đang giận dữ. 

"Cậu có biết quy tắc không?"

"Không."

"Tại sao... tại sao lại dễ dàng chấp nhận như vậy?"

"Tôi không có lý do để phản đối." 

Rin chỉnh lại găng tay trái, nhìn vị vua đang bất thường nổi giận, rồi đưa tay phải lên vuốt nhẹ phần tóc mai của Kaiser. 

"Cậu nên đến trung tâm y tế kiểm tra lại."

"Tôi đã đến rồi. Họ nói rằng..." Chỉ khi chấp nhận sự ràng buộc của Rin, anh mới có thể giảm bớt nỗi đau. 

Kaiser giật chiếc găng tay của Rin, nhìn thấy hình xăm giống hệt mình hiện ra. Đó là lý do Rin mặc áo cao cổ che kín từ cổ đến đầu ngón tay trái. Trên người Rin thực sự có dấu vết của Kaiser. 

Những đóa hồng xanh nở rộ trên làn da Rin. 

Tất cả đều chứng minh, Rin không hề kháng cự lại.

"Đi kiểm tra lại lần nữa đi? Quy tắc? Cái thứ đó không thể nào kỳ quái như vậy được?"

Đeo lại găng tay, Rin dắt Kaiser rời khỏi tòa nhà Pháp. Kaiser cảm nhận được hơi ấm từ đầu ngón tay phải của Rin lan tỏa. Bàn tay nắm chặt khiến cơn đau dịu đi. 

"Ego, chúng tôi đã tuân thủ quy tắc, không xảy ra chuyện gì trong ba ngày. Tại sao Kaiser lại gặp di chứng như vậy?"

Người đàn ông mặc vest đen không trả lời. Họ vừa thảo luận xong với các chuyên gia và đội ngũ y tế của Bastard Munchen. 

"Rất đơn giản, cậu chấp nhận sự ràng buộc của cậu ta, nên quy tắc tha thứ cho cậu. Cậu không phải kẻ phản bội, cậu được tự do."

Nguyên nhân của lời nguyền cổ xưa này không rõ ràng, cách thức xuất hiện cũng không ai biết. Nhưng không thể chống lại. Những ai chân thành yêu thương sẽ nhận được phước lành, kẻ phản bội sẽ bị trừng phạt. Trong hàng tỷ người trên thế giới, tổ chức này chỉ xử lý vài trăm trường hợp trong thời đại nay. Nếu không phải vụ va chạm giữa Kaiser và Itoshi Rin kích hoạt lời nguyền, họ đã không biết thế giới tồn tại thứ phi lý như vậy. 

"Quy tắc coi Kaiser - người yêu cầu cậu rời đi - là kẻ phản bội. Trừ khi cậu ta chấp nhận, nếu không hình phạt sẽ không dừng lại. Và hiện tại, hình phạt là ảo giác đau đớn."

Thậm chí còn may mắn, nỗi đau của Kaiser vẫn nằm trong khả năng chịu đựng. Đã từng có trường hợp tử vong ngay lập tức. 

Bước vào phòng giám sát, Rin buông tay Kaiser. Nhưng không biết vì âm thanh hay vì ở cùng không gian, Kaiser không cảm thấy đau đớn. Ánh mắt anh đuổi theo bóng lưng Rin. 

Rin quay lại nhìn Kaiser.

"Vấn đề nằm ở trái tim à?"

"Cho các cậu thời gian. Giải quyết nhanh lên." Nhìn ánh mắt của Kaiser, Ego đoán chuyện này sẽ không kéo dài lâu.

Họ mượn một phòng trống. Rin ngồi trên giường, vỗ nhẹ, ra hiệu cho Kaiser nằm xuống. 

"Tôi chưa hỏi tại sao cậu từ chối."

Kaiser áp má lên đùi Rin, cảm nhận bàn tay mềm mại vuốt ve tóc mình. 

Ảo giác đau đớn hành hạ anh suốt thời gian dài, cuộc chiến với Isagi Yoichi bào mòn ý chí. Khoảnh khắc bình yên này khiến Kaiser thư giãn đến lạ. 

"Tôi không muốn mối quan hệ không thể từ chối này."

"Có rất nhiều mối quan hệ không thể từ chối." Rin khẽ nói. 

"...Tôi thấy ổn hơn rồi."

"Cậu chắc chứ?"

Kaiser đứng dậy, hít một hơi sâu rồi bước ra khỏi phòng. 

Rin lắng nghe tiếng động sau cánh cửa đóng lại. Một tiếng "rầm" nặng nề. 

Cậu mở cửa, Kaiser đang gục trên sàn, cơn đau ập đến lần nữa. 

Họ trở lại phòng. Kaiser ngủ thiếp đi, Rin chỉ có thể tập yoga trong phòng. Cậu tháo găng tay, hôn lên hình xăm đang hiện rõ. 

Ba ngày bị nhốt chung, Rin hầu như không ngủ. Cậu nhìn Kaiser, khắc ghi hình bóng anh vào đáy mắt. Khi Kaiser nói sau ba ngày sẽ chia tay, Rin biết đó là khoảng thời gian ngắn ngủi được ở bên nhau. 

Rin nhìn anh, đây là một mối quan hệ không kiểm soát khác. 

Như anh em, không cần lý do. 

Xuất hiện là xuất hiện, sau một ngày chia xa, hình xăm hiện lên. Rin nghĩ đó là phước lành, nói với cậu rằng ba ngày ấy không phải ảo giác, không phải thứ tình bạn mơ hồ, mà là dấu ấn thực sự trên cơ thể. 

Mỗi khi ghi bàn, hình xăm lại nóng lên. Rin biết đó là cảm xúc khao khát chia sẻ với đối phương trong linh hồn. Dù Kaiser không ở đó, cậu vẫn hôn lên hình xăm, như một con chiên ngoan đạo. 

"Xin lỗi, tôi không nên nghe theo cậu, nên để lại dấu ấn trên người cậu. Dù có chia xa, cũng không ảnh hưởng đến cậu."

Rin đeo lại găng tay, hôn lên trán Kaiser, rời phòng mà không ngoái lại. 

Sau này, trong trận đấu NEL, Kaiser không còn bị quy tắc trừng phạt. Anh nhận ra sau lưng mình xuất hiện hình xăm đôi cánh. 

Đó là dấu ấn của Rin. 

Về sau, Kaiser rời Blue Lock, ký hợp đồng với PXG, trở thành đồng đội của Itoshi Rin. Nhiều người đoán họ đã đến với nhau. Một ngày nọ, sau khi ghi bàn, Kaiser ôm Rin, kéo cổ áo xuống, hôn lên hình xăm hoa hồng xanh trên cổ cậu. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro