遇见温柔15

Kỳ động dục kéo dài một tuần cuối cùng cũng đã kết thúc, và kỳ nghỉ năm mới cũng khép lại.

Nếu muốn hỏi về cảm nhận thế nào sau kỳ nghỉ dài này, Đoàn Tinh Tinh sẽ nói: Tôi muốn giam em ấy ở nhà.

Một yêu tinh bám người như vậy, anh chỉ muốn giấu cậu đi, không muốn cho người khác thấy chút nào.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi của kỳ nghỉ, câu chuyện của mỗi người đều khác nhau, nhưng không hề có ngoại lệ, tất cả đều tuyệt vời.

Thường Hoa Sâm và Tôn Oánh Hạo đã gặp bố mẹ của cả hai và nhận được sự công nhận rất cao. Sau khi bố mẹ hai bên gặp nhau thì càng đánh càng hay, chỉ hận vì sao lại gặp nhau muộn đến vậy. Nói đến chuyện lập gia đình, có thể nói là mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn nợ gió đông qua đi mà thôi.

Đã xảy ra sự cố với máy tính của Liên Hoài Vỹ và Tôn Diệc Hàng tự nhận mình là chuyên gia. Anh chủ động nhờ Diệc Hàng sửa chữa tại nhà nhưng kết quả là tự chuốc lấy thất bại, máy hỏng hoàn toàn. Hai người chiến tranh lạnh nhiều ngày, suýt thì chia tay nhưng kính vỡ lại xây dựng lại tình xưa.

Đường Cửu Châu ở quân đội không có kỳ nghỉ Tết. Anh gia nhập Đoàn nghệ thuật của Quân đoàn Cảnh sát Vũ trang với tư cách là một bác sĩ quân y, và tình cờ gặp được Thiếu tá La Nhất Châu. Mu bàn tay cậu bị mèo cào vào ngày đầu tiên, vai bị thương vào ngày thứ ba và bắp đùi bị căng vào ngày thứ năm. Thỉnh thoảng chỉ vì một vết thương không thể giải thích được, cậu ta lại xuất hiện trước mặt bác sĩ Đường, quả là một thảm hoạ.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn mỗi ngày, không có thời gian để nghỉ ngơi mà sẽ bắt đầu luôn một hành trình mới.

Nhờ khả năng kinh doanh xuất sắc, mức độ phổ biến hàng đầu, cùng với mức độ thân thiện và hợp tác cao, giá hợp đồng là công bằng. Lưu Quan Hữu càng có nhiều hào quang, giá trị thị trường và danh tiếng của cậu ngày càng được nâng cao rõ rệt.

Sự kiện, quảng cáo, thông báo, phỏng vấn, tất cả các loại lời mời đều do cậu lựa chọn. Liên Hoài Vỹ và Thường Hoa Sâm đã sàng lọc trước đó rất cẩn thận, ưu tiên kiểm tra và thực hiện rất nhiều chỉnh sửa. Không thể tránh khỏi việc không có một việc tương đối phù hợp, cậu vẫn có đầy đủ lịch trình trong hai tháng qua.

Cậu không có thời gian để nghỉ ngơi, thỉnh thoảng có một hoặc hai ngày để đi du lịch quanh thành phố, cậu phải luyện tập vũ đạo và thanh nhạc để chuẩn bị cho album thứ hai sau đó.

Điều đáng nói hơn nữa là cả đội rất đoàn kết. Tính bảo mật là vô cùng mạnh mẽ, thuộc kiểu làm những việc lớn trong im lặng.

Đoàn Tinh Tinh là cung Ma Kết, rất tập trung làm việc chăm chỉ, Hạo Hãn Thần Tinh đã mở rộng địa bàn kinh doanh trong hai tháng qua, đà thăng tiến rất mạnh mẽ.

Gom ít bỏ đi là lẽ thường tình, nháy mắt hai người đã không gặp nhau một tháng trời, ngày đêm đều nghĩ về nhau.

Ngay cả khi bận rộn, họ vẫn sẽ nói lời chúc ngủ ngon với nhau. Gọi điện video cho nhau mỗi ngày, ngay cả khi chỉ kéo dài được một phút.

Cậu lại giảm cân rồi, Đoàn Tinh Tinh khẽ vuốt mặt người yêu qua màn hình. "Hôm nay em cũng bận sao?"

"Vâng, có một buổi phỏng vấn sau buổi ghi hình của chương trình, sau đó sẽ quay một bản in tạp chí sau buổi biểu diễn." Lưu Quan Hữu nói một cách mơ hồ trong khi tranh thủ đến quầy hàng chờ tổng duyệt.

"Em vất vả rồi." thấy cậu đang chạy đua với thời gian, anh đau khổ dặn dò. "Nhớ ăn uống đầy đủ, khi nào rảnh thì liên lạc với anh."

"Không vất vả, làm những gì mình thích thì không hề mệt." Lưu Quan Hữu cười như một đứa trẻ. "Tạm biệt ông xã, tối em về khách sạn sẽ liên lạc với anh."

Ngay cả khi không có khán giả khi diễn tập, cậu vẫn nhất quyết hát và nhảy với tinh thần phấn khởi, nhảy toàn bộ quá trình từ đầu tới cuối. Ngay cả đạo diễn hiện trường cũng khen ngợi sự cống hiến của cậu.

"Cảm ơn! Nếu đã đoạt giải, tôi sẽ chỉ tập nhảy." cậu vừa ngượng ngùng vừa khiêm tốn. "Anh có thấy điều gì khác cần phải điều chỉnh không? Tôi có phải làm lại không?"

Trong phần trình diễn chính thức, cậu đã xuất hiện như một người trong đêm chung kết, phần hát và vũ đạo đã làm bùng cháy khán giả. Với ba bài hát cộng với một bản nhạc encore, cậu đã rất quen thuộc và dành hết tâm sức cho nó, và quần áo của anh ấy lại ướt đẫm mồ hôi. Khán giả dưới sân khấu không phụ công sức của cậu, tiếng hò reo hò hét liên tục, đinh tai nhức óc. 

Hot search của ngày hôm nay đã được cập nhật lại.

"Làm việc vất vả rồi!" cậu bước xuống và cúi đầu cảm ơn các nhân viên phía trước và phía sau sân khấu. "Cảm ơn mọi người!"

Hậu trường quá chật chội và chật vật. Tiểu Hồ và Thường Hoa Sâm mở đường, hai vệ sĩ bảo vệ họ từ bên trái và bên phải. Thỉnh thoảng thì thấy mọi người xì xào, giơ điện thoại di động lên chụp ảnh, quay phim. Cậu đã quá quen với những điều này rồi.

Cuối cùng khi trở lại phòng nghỉ, cậu uống một ngụm nước do Tiểu Hồ đưa, hô hấp cũng chỉ vừa mới bình tĩnh trở lại. "Thường ca, đến giờ phỏng vấn rồi."

"Em có cần nghỉ ngơi một chút không?" Thường Hoa Sâm không khỏi đau khổ nhìn theo cậu.

"Không cần đâu, nhanh lên. Công việc tiếp theo rất quan trọng cần phải được hoàn thành, chúng ta không thể đến muộn."

Thợ trang điểm nhìn thấy cậu liền vội vàng chạy tới trang điểm, nhà tạo mẫu lon ton chạy tới mang đến bộ quần áo tiếp theo. Cậu nhanh chóng hoàn thành việc hoá trang, dưới sự hướng dẫn của nhân viên ban tổ chức, cậu vào phòng chuẩn bị.

"Lưu lão sư, tôi rất thích anh." nhân viên chào hỏi Lưu Quan Hữu một cách thận trọng. "Buổi biểu diễn rất tuyệt vời!"

"Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người." Lưu Quan Hữu cười đáp lại.

Cậu ấy đối xử với tất cả nhân viên một cách bình đẳng và thân thiện. Mặc dù có hào quang của một ngôi sao lớn, nhưng cậu đều có thể tiến và lùi một cách hợp lí, không xa lánh cũng không quá gần, mang lại một cảm giác tương xứng tuyệt vời.

Có rất nhiều phương tiện truyền thông đang chờ đợi ở khu vực khai thác phía sau, nhiều người trong số họ là những người quen thuộc, khi nhìn thấy Lưu Quan Hữu, họ sẽ tự động chào hỏi.

"Lưu lão sư, lối này." nhân viên ra hiệu cho cậu ngồi trên ghế sofa trong khu vực phỏng vấn và đưa một số kẹp micro có gắn logo.

Ống kính loại dài và ngắn, ánh đèn sáng lấp lánh khổng lồ, tất cả đều tập trung vào cậu. Làm thế nào để tồn tại dưới ánh sáng và bóng tối của ống kính, cậu đã từng bước trau dồi và nâng cấp, nhờ vậy cậu có thể xử lí nó một cách dễ dàng.

Các câu hỏi từ giới truyền thông đều từ đơn giản đến sâu sắc, đầu tiên là ôn hoà và sau đó là xảo quyệt. Ban đầu, tất cả chỉ là cảm giác về buổi biểu diễn và sự sắp xếp công việc gần đây. Sau đó họ sẽ hỏi về doanh số và danh tiếng của album, cũng như sự chuẩn bị cho album tiếp theo, liệu có kế hoạch nhận lời tham gia các chương tình tạp kỹ hay không. Đối với một câu hỏi thủ tục như vậy, cậu đã có thể trả lời mà không cần vắt não.

"Tiếp theo, câu hỏi cuối cùng, chúng tôi sẽ hỏi một câu mà tất cả người hâm mộ đều quan tâm." các phóng viên bắt đầu chủ đề gợi ý. "Tôi có thể hỏi Lưu Quan Hữu thích kiểu người nào không?"

Câu hỏi này không hề có trong kịch bản phỏng vấn, Thường Hoa Sâm lập tức ra hiệu cho dừng lại và thực hiện quyền hạn của mình. Lưu Quan Hữu cũng muốn từ chối, nhưng sau khi cân nhắc, cậu vẫn nghiêm túc trả lời. "Ở giai đoạn này, sự nghiệp của tôi là trên hết, và tôi cần phải trở nên xứng đáng với tất cả những người đã ủng hộ tôi."

"Không hổ là Lưu Quan Hữu, tính tự kỉ luật rất cao. Vậy kiểu người nào dễ đi vào lòng cậu nhất?"

"Hm..." cậu nghiêm túc suy nghĩ, tất nhiên không thể không nghĩ đến một người nào đó với nụ cười trên môi. "Kiểu dịu dàng! Giống như trong phim truyền hình vậy."

"Đúng là cậu rất yêu thích những bộ phim thần tượng như lời đồn đại, vậy cậu cũng sẽ thích kiểu bá tổng, đúng không?"

"Bá tổng là thế nào?" cậu lộ ra vẻ bối rối.

(Người dẫn chương trình giải thích về vị chủ tịch bá đạo để đưa ra ví dụ)

"A, tôi biết rồi!" Lưu Quan Hữu chợt nhận ra. "Có phải là kiểu khiến mình gọi đó là chồng mình không?"

Thường Hoa Sâm cảm thấy hơi đau đầu, anh chắc chắn 100% rằng câu hỏi này sẽ xuất hiện ở đầu danh sách hot search.

Tiếng cười bị đè nén tại hiện trường đến rồi lại đi, vừa thấy đột phá thì lập tức truy kích thắng lợi. "Vậy bá đạo và ôn nhu, cậu thích bên nào hơn?"

"Tôi thích những bá tổng dịu dàng." cậu trả lời rất nghiêm túc.

Chắc chắn rồi, Lưu Quan Hữu vẫn là Lưu Quan Hữu. Màn trình diễn trên sân khấu càng thành công bao nhiêu thì bài phát biểu lại càng lệch lạc bấy nhiêu.

Y như dự đoán, chỉ chưa đầy 10 phút sau khi cuộc phỏng vấn kết thúc. Danh sách tìm kiếm phổ biến dựa trên từng giai đoạn có thêm hai cập nhật mới:

-Lưu Quan Hữu bùng nổ sân khấu   [Hot]

-Lưu Quan Hữu tiết lộ mẫu người yêu lý tưởng (đồng thời nằm trong danh sách thời gian thực của làng giải trí)

-Bá tổng dịu dàng   [Mới]

Đoàn Tinh Tinh cũng đồng thời nhận được báo cáo của Tôn Diệc Hàng. "Ông chủ, hot search này có cần gỡ xuống không?"

"Không cần." Đoàn Tinh Tinh truy cập vào Weibo và nhấn vào video cũng phải không dưới mười lần, niềm vui không thể nói thành lời.

Anh cứ tua đi tua lại đoạn video, khoé miệng không ngừng nhếch lên.

Tôn Diệc Hàng thận trọng kiểm tra, sợ nếu chọc cười anh sẽ giận, nhưng cảnh tượng này quả thực làm cho người ta có chút không hiểu nổi. "Thật sự... ngài không muốn gỡ sao?"

Bảo bối của anh đã ngang nhiên công bố mẫu người lý tưởng, chính xác và rõ ràng đến mức chỉ thiếu công bố tên mà thôi. Động thái này tương đương với một lời thú nhận công khai mà cậu ước cả thế giới sẽ đều biết.

Anh càng nhớ cậu nhiều hơn rồi! Nếu có cậu ở ngay bên cạnh thì tốt biết mấy, chỉ muốn "yêu thương" cậu thật nhiều mà thôi.

"Mua luôn hot search cho tôi, vị trí đầu tiên ấy."

"Hả?"









Tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro