Quán Nước Mùa Lặng Gió
Cô gái ấy luôn cười lớn nhất trong phòng, nhưng đêm về lại khóc nhiều nhấtkhông chỉ có vấn đề tâm lý - cô sống giữa những cơn hỗn loạn trong đầu mình mỗi ngày. Những suy nghĩ méo mó, những giấc mơ vỡ vụn, và cảm giác không ai thật sự hiểu mình... như một cái hố đen nuốt dần từng phần tâm hồn cô.Cô hay cười.Cô hay nói.Cô không biết im lặng. Vì khi yên tĩnh quá, cô nghe thấy tiếng lòng mình gào lên: "Mày chẳng đủ tốt để ai ở lại."Chỉ có An - cậu trai ít nói nhưng ánh mắt nhìn như xuyên thấu người khác - khiến cô cảm thấy bản thân không còn phải diễn nữa.…