nhắm mắt thấy trời sao
một con người đêm khuya khó ngủ, bỗng bật khóc nức nở...là vì sao?Phải chăng người ấy đau, đau mà chẳng nói thành lời.người ấy chợt nghĩ, chi bằng mình viết xuống vài dòng. không hoa mỹ, không cao sang...chỉ bình bình, đạm đạm... thương thương...…