Người lưu dấu
Tạ Vãn Tình chưa bao giờ nghĩ rằng một người như Cố Dụ Trầm sẽ bước vào thế giới đầy mực và kim của cô – lặng lẽ nhưng dứt khoát, dịu dàng nhưng không hề yếu đuối.Vãn Tình – nghệ nhân xăm hình có tiếng. Vẻ ngoài lạnh lùng với đôi mắt buồn cùng dáng vẻ bất cần của cô khiến người đối diện vừa sợ vừa say. Cô chọn xăm hình như là cách lưu giữ những câu chuyện, những ký ức không thể nói thành lời cho người khác – chỉ cần kim, mực và cảm xúc, cô có thể biến mọi nỗi đau thành nghệ thuật.Dụ Trầm đến tiệm xăm của cô vào một chiều mưa, mang theo một tấm ảnh cũ và lời thì thầm:“Tôi muốn giữ lại một cái tên. Vĩnh viễn.”Họ vốn dĩ là hai đường thẳng song song.Nhưng kim đâm vào da, tim lại rung lên.Có những người đến để ghi dấu vết thương.Cũng có người đến, chỉ để chữa lành vết thương ấy._____________________“Lần đầu tiên tôi thấy một thợ xăm nhưng lại không xăm gì trên người đấy?” Anh cười nhẹ nhàng như một câu hỏi không cần lời giải đápVà cô đáp:“Vì tôi chưa từng gặp ai… đáng để lưu lại.”Một người mang những vết thương ẩn sau lớp mực.Một người mang trái tim vụn vỡ giấu sau lớp blouse trắng.Nữ chính làm nghề xăm hình x Nam chính là bác sĩ…