NỮA ĐÊM ÂM HÔN
Gặp gỡ hắn vào một chiều âm u, là khởi đầu cho chuỗi ác mộng không lối thoát.Từ sau ngày đó, ta liên tiếp chìm trong những giấc mộng quỷ dị, nơi tiếng gọi lạ lẫm văng vẳng giữa sương đêm, kéo ta từng bước rời khỏi dương thế.Người trong thôn nói, đó không phải mộng-mà là quỷ đang gọi hồn.Từ ấy, bên cạnh ta luôn có một bóng hình không thể xua đi. Hắn không nói, không cười, chỉ nhìn ta bằng đôi mắt như vực sâu. Mỗi đêm trăng mờ, ta nghe thấy tiếng bước chân sát bên giường, và một chiếc khăn đỏ phủ nhẹ lên mặt mình.Ta tưởng mình tỉnh, nhưng hóa ra vẫn đang ở trong một nghi lễ chưa từng kết thúc.Cưới hắn-ta có còn là người?truyện dịch nhé…