Kẻ mở lối
Đáng lẽ tôi đã có thể sống một cuộc đời bình thường, nhưng thế giới lại không cho phép điều đóTôi quan sát hơn sáu trăm con người thông minh, sáng suốt nhất của thế hệ mình. Lắng nghe gã quý tộc phát biểu giữa quảng trường của học viện. Lắng nghe những lời dối của chúng, về quyền lực, tiền bạc, và số phận của chúng"Chúng ta là đứa con của thần, những người con được chọn để cai trị" hắn tuyên bố. Hắn mạnh mẽ, to lớn, ngạo mạn và uy nghiêm. "Những kẻ yếu đuối sẽ luôn lừa dối các bạn, bọn chúng nói rằng ai hiền lành sẽ được nhận ân điển của thần, kẻ mạnh phải bảo vệ kẻ yếu. Đó chỉ là những lời dối dá cao đẹp mà bọn chúng nghĩ ra để chúng ta phục vụ chúng"Đôi mắt của gả quý tộc nhìn thẳng vào các học viên, ánh mắt của hắn như đâm xuyên qua tâm hồn của bắt cứ ai hắn chạm phải"Các bạn và tôi, chúng ta là những người đặc biệt, chúng ta là đứa con của số phận. Chúng ta là điểm cuối cùng của thế giới, là thứ mà bọn thường dân có dành cả đời cũng sẽ không thể đạt được, chúng ta chỉ đứng sau cha và mẹ của chúng ta, và họ là ai ? Đó chính là các vị thần !" hắn gia tay của mình để bầu trời, nhìn nó trong khoảng vài giây rồi nói tiếp"Chúng ta dẫn dắt những kẻ kém cỏi hơn, chúng ta cho phép chúng phục tùng mình, chúng ta cho phép chúng sống. Và các bạn những người đứng ở đây, sẽ tiếp tục di sản đó" gả quý tộc dừng lại, quan sát những người trong đám đông…