Mộng

Mộng

1 0 1

Một giấc chiêm bao nơi tiềm thức của 1 con ngườiThế gian như chìm trong cơn mê bất tận.Mắt người phủ lớp sương mờ,chẳng rõ gì trước mắt,gì phía sau.Quên hết thực tại tương lai,ngây dại đến nực cười.Máu nóng hòa cùng cát bụt tanh tưởi khó chịu, chỉ muốn xé toạc lớp da mà vơi bới đi ngứa ngáy.Thứ ta nhìn thấy vốn chắng rõ rằng.Thứ duy nhất rõ ràng chỉ còn là xúc giác,nhưng cũng lấy làm mơ hồ: Từ tâm động gió thét gào Muôn vàn mảnh vỡ cứ lao vù vù Máu vẫn chảy mắt hóa mù Máu người máu nóng thu lu ngậm ngùi Thế gian bị cát lấp vùi Còn nguyên đâu đó cái mùi tanh tanh Nghiêm túc mà nói cô cũng chẳng hiểu rõ tại sao từ khi nào bị quấn vào cái thế giới mù mịt kì dị này,có lẽ đã rất lâu rồi, nó cứ đeo bám không nguôi trong những giấc mơ tựa ngàn năm…