Bức thư tình trong kẽ hở thời gian
Em là cánh rừng rậm lá khi chiều sang gió còn anh là vệt nắng cuối cùng rơi xuống tán câyThiếu anh lá chẳng còn xanh, mà lòng em cũng hoá thành trời đông, mãi chẳng nếm trải vị ngọt nắng hạEm hy vọng trong một cuộc đời khác, ở một vũ trụ khác, ta lại trùng phùng, lại yêu và được yêu…
