vạn kiếp hoa rơi
Trên cõi nhân gian, hồng nhan tựa như một cánh hoa rơi: vừa hé nở đã tàn, vừa ngát hương đã bị gió cuốn bay. Có những người ra đi, chẳng kịp một đám tang, chẳng kịp một tiếng khóc tiễn đưa. Chỉ còn bóng trăng lạnh phủ kín nấm mộ côi cút, và một linh hồn ngồi chờ đợi sáu trăm năm dài.Người đời dần quên, nhưng hoa trắng vẫn nở, và khi hoa trắng rụng xuống, ta nghe trong gió có tiếng khóc của một thiếu nữ bạc mệnh.…
