Ván Cờ Này Ta Thắng Rồi
Tuế nguyệt như trường hà chảy mãi không ngừng, xuyên suốt cổ kim, vắt ngang quá khứ và tương lai, nơi nơi đều có những tồn tại siêu nhiên vượt thoát luân hồi, đứng trên Thiên Đạo.Bọn họ đem thiên địa vũ trụ bao la làm bàn cờ, dùng nhân quả và vận mệnh làm sợi chỉ vô hình giật dây muôn dân vạn linh.Chúng sinh chẳng qua chỉ là quân cờ bé nhỏ trong tay những kẻ định đoạt đại thế.Thế nhưng... cờ cũng có thể sát chủ!Khi quân cờ thức tỉnh, khi vận mệnh không còn là xiềng xích mà trở thành lưỡi kiếm nghịch thiên, trảm trời phá đạo, phản sát chủ nhân bàn cờ.Mà kẻ nghịch thiên ấy... chính là ta, Trần Khải Mộng!…