HeeHoon | I still love my ex

HeeHoon | I still love my ex

16,805 1,575 14

Tại nơi sân thể dục mùa xuân lộng gió, lá ngân hạnh rơi xuống, mang theo bóng hình em ghi lại nơi đáy lòng.Tại phòng học nhạc trong chiều đông mưa bay, ngón tay em đẹp đẽ quyến luyến bên cạnh những phím đàn.Tại buổi tối lễ hội mùa thu trường đại học, em phủ trên người ánh đèn lung linh, tình nguyện ngã vào trong lưới tình.Tại ngôi nhà cũ dưới màn mưa mùa hạ, em trở về gảy vào lòng những nốt nhạc du dương.Chờ cho xuân hạ thu đông nhẹ nhàng qua đi, cẩn thận nhìn lại, mới chậm chạp phát hiện từ khi còn niên thiếu đến tận lúc trưởng thành, dường như bốn mùa đều dịu dàng nhớ rõ tên em.☆☆☆nhạc sĩ × cựu vận động viên trượt băng | 25 × 23…

HeeHoon | Tinh hoả liệu nguyên

HeeHoon | Tinh hoả liệu nguyên

636 88 3

Anh ấy là ánh trăng sáng, dịu dàng, hoà nhã mà thẳng thắn.Tôi là đồng lúa mì, bướng bỉnh, nóng nảy mà yếu mềm.Cả một đời này, tôi chỉ là chút lúa non tắm mình trong suối nước thanh cao của ánh trăng, vô lực mà đắm chìm, điềm tĩnh mà luyến lưu.Em ấy là ngôi sao Bắc Đẩu, nhiệt huyết, phong lưu mà kiêng dè.Tôi là vườn cỏ non, khó gần, ít nói mà bộc trực.Cả một đời này, tôi chỉ là cỏ dại được ngôi sao dẫn lối, chậm rãi mà đê mê, nóng bỏng mà nhu hoà.Suy cho cùng, đều là tinh hoả liệu nguyên.☆☆☆idol × thợ xăm | 23 × 27…

HeeHoon | Nghiệp chướng

HeeHoon | Nghiệp chướng

438 66 2

Ngày đó, khi Park Sunghoon nhìn thấy gương mặt điển trai dính đầy máu của kẻ thù suốt ba năm cấp ba của mình bị vây quanh bởi những tiếng xì xào bàn tán và ánh đèn xanh đỏ từ xe cảnh sát, cậu chết lặng, cảm giác cả thế giới như sụp đổ.Hiện tại, khi lại nhìn thấy Lee Heeseung mệt mỏi giấu mình trong bão tuyết nơi cuối ngõ, đáy mắt đã không còn tia sáng đặc trưng của tuổi thiếu thời, cậu đau lòng muốn khóc, nhưng thế giới đã mục nát từ lâu đột nhiên lại được uống thuốc hồi sinh.☆☆☆(từng là) tội phạm × nhiếp ảnh gia | 23 × 23…

HeeHoon | Cực quang trên cổ mộ

HeeHoon | Cực quang trên cổ mộ

782 138 5

Tướng quân tàn bạo của Đức Quốc Xã chết đi, lại từ trong tử vong bay ra ngoài, trở thành một linh hồn lang thang, dạo khắp thành phố Berlin, cuối cùng quyết định dừng chân tại ngôi nhà nhỏ có mái ngói màu xanh.Sinh viên năm hai khoa Lịch Sử tùy tiện chọn căn nhà phù hợp với túi tiền của mình, đường đường chính chính mua lại rồi dọn vào ở, sau đó bất hạnh phát hiện mình có thêm một người bạn cùng phòng suốt ngày bay tới bay lui, còn cười với mình rất đẹp.Một người một ma ở chung với nhau, ngày nọ ngoài ý muốn phát hiện, đối phương lại là tình nhân của mình thời loạn lạc, nhất thời ngây ngốc, khó xử nhìn nhau cười.…