Gọi chú, Yêu anh

Gọi chú, Yêu anh

18 4 2

Anh từng yêu mẹ tôi.Và rồi, anh lại là người yêu tôi trước.Nghe thật kỳ lạ. Có phần không đúng. Có phần không nên.Nhưng đời không có kịch bản đúng-sai rõ ràng như sách vở.Người ta không chọn được nơi trái tim mình rơi xuống.Ngày ấy, tôi gọi anh là "chú" vì chú bảo thế. Chỉ sau này tôi mới biết... chú từng nghĩ sẽ lấy mẹ tôi, nên mới muốn tôi quen với cách gọi đó - như một sự chuẩn bị cho một tương lai tưởng chừng sẽ đến.Chỉ có điều... mẹ không chọn chú-mẹ tôi chọn bố.Chú rời đi, mang theo mối tình thanh xuân chưa từng được gọi tên. Và tôi - đứa trẻ ngày ấy - cũng lớn lên, không còn nhớ rõ vì sao mình từng gọi chú là "chú".Nhiều năm sau, ở một góc Hà Nội, tôi gặp lại chú.Nhưng lần này... chú không còn nhìn về mẹ tôi nữa.Mà là nhìn tôi - bằng ánh mắt dịu dàng, trầm lặng, và rất đỗi quen thuộc.Tôi đã nghĩ rằng mình chỉ là người bước vào câu chuyện muộn màng.Nhưng hóa ra, chính chú mới là người bước đến trái tim tôi trước."Gọi chú, yêu anh" không phải là câu chuyện sai trái,mà là hành trình của một mối tình chậm rãi - lặng lẽ - và không dễ gọi tên.Một tình yêu bị kẹt giữa những vai vế, ký ức và cả... những điều chưa từng dám thừa nhận.…