Giới thiệu

Giới thiệu Tác Trần Mạch Lộ:

"Sen bỏ tâm thì ngọt, giữ tâm thì đắng. Đắng để ca ca ăn, còn ngọt để dành cho người."

"Từ nay về sau, nhờ ngươi chăm sóc thiếu chủ nhé."

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Muốn điều tra thì tất phải tiếp cận Ám Trai. Sau này chỉ có cô độc, sinh tử trên con đường phía trước, ta sẽ tự gánh chịu."

"Nay ta đã ẩn danh che mặt, trở thành người xa lạ với người."

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Năm Thừa Vĩnh thứ sáu, Hoa Thầm bước chân vào Học Viện Minh ung, và tám năm ròng thinh lặng bắt đầu.

Đến năm thứ mười bốn, Nam Quốc Công của Hoa Gia buông xuống gánh nặng gia tộc.

Hoa Thầm đơn độc vừa gánh vác trách nhiệm của cha mẹ vừa tìm kiếm sự thật.

Giữa bóng tối của Đại Cảnh, các thế lực bắt đầu giao tranh.

-----

Những kẻ yếu xôn xao về hắn:

"Nghe nói ai cản đường tiền tài của hắn đều bị giết!"

"Kể từ khi hắn xuất hiện, thế lực trong Ám Trai ngày càng mạnh!"

-----

Những kẻ mang theo lý tưởng giống hắn:

"Dù trong bóng tối của Đại Cảnh, kẻ rước họa cho Đại Cảnh đều sẽ chết!"

"Ta nguyện thề dù chết cũng phải đi theo đại nhân!"

-----

Những kẻ đầy toan tính với hắn:

"Quả đúng như ngài đã dự đoán, hắn đã có dã tâm từ lâu. Kẻ phản bội Ám Trai đều phải chết! Giết!"

Tất cả chỉ để giúp hắn hoàn thành mục tiêu:

"Ẩn nấp nhiều năm, cuối cùng cũng đến thời khắc mấu chốt."

Trong tám năm dài đằng đẵng ấy, mỗi bước đi là một canh bạc, chỉ một sai lầm cũng có thể khiến mọi thứ tan thành tro bụi.

Bao lâu nữa mới thôi chịu đựng, để mây mờ tan vỡ... và ánh trăng được soi sáng một lần?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Nỗi nhớ xưa vốn không thấy ánh nắng, sau này cũng không cần thiết nữa. Không thể gặp lại"

"Kiếp này ta nguyện làm tơ bụi dưới hoa, bảo vệ người và Hoa gia bình an."


"Cố niệm vốn bất kiến dương quang, sau này không cần thiết nữa. Vô pháp trùng phùng."

"Kiếp này ta nguyện làm hoa hạ vi trần, thủ hộ người và Hoa gia chu toàn."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro