14.Hộp gỗ

"Chẳng sao cả, nếu em không còn tình cảm gì với Seungjae thì ổn mà, chỉ là đột nhiên cách nhiều năm như thế rồi gặp lại sẽ cảm thấy có cảm giác tiếc nuối." Seokjin vỗ vỗ đầu Yoongi an ủi. "Chỉ cư xử như bình thường thôi, giống như những người em đã từng gặp gỡ ấy. Nếu Seungjae về đây thừa kế rồi thì anh nghĩ sẽ còn gặp nữa, em cứ bình thường đi. Dù sao cũng chẳng còn yêu, sẽ có hơi đau lòng một chút nhưng rồi cũng sẽ nhanh qua thôi."

"Đúng, đúng, anh đừng có suy nghĩ về chuyện đó nữa." Hoseok nâng lon bia, húp một ngụm nhỏ. "Anh còn bận rộn hướng dẫn em điều hành Ivor đó nha. Em vừa dạy nhảy vừa điều hành công ty đã mệt chết rồi này."

"Em giúp anh một lúc nữa thôi." Yoongi mỉm cười lấy lòng em họ. "Khi nào tất cả ổn thoả, anh sẽ về Ivor."

"Nói vậy thôi chứ anh cứ thoải mái đi. Còn có trợ lý Im và thư ký Park giúp em mà, cả anh Seokjin nữa." Hoseok nở nụ cười tươi tắn, vỗ vào vai của Seokjin một cái khiến người lớn hơn la lên.

Yoongi nhìn hai anh em kia chí choé thì cảm thấy nhẹ lòng đi rất nhiều. "Thật tốt vì hai người luôn ở cạnh."

"Aigu, omega nhà chúng ta bị chúng ta làm cho cảm động rồi kia Hoseok." Seokjin nhào tới ôm lấy Yoongi ngã ra sàn, vò đầu người nhỏ hơn đến rối tóc. Hoseok thấy hai anh mình vui vẻ như thế cũng từ sofa nhảy xuống chung vui. Căn hộ thường ngày vắng người giờ lại tràn đầy tiếng cười vui vẻ, bầu không gian ấm áp bao trùm lên tất thảy những phiền muộn trong lòng.

—-------------------------

Kim Taehyung như mọi ngày nghe lời ba nhỏ xách đồ ăn tới công ty cho Min Yoongi. Mở cửa bước vào một cách tự nhiên, Taehyung bước đến ngồi xuống sofa lớn, đặt đồ ăn xuống, Yoongi ngưng làm việc, ngồi xuống cạnh alpha bày biện đồ ra bàn. "Có cần tiền bồi dưỡng trong hợp đồng vì ngày nào cậu cũng đem đồ ăn rồi đón tôi đi làm về không nhỉ?"

"Nếu anh muốn." Kim Taehyung bật cười, ngồi vắt chân thoải mái trên sofa híp mắt. "Tôi chân thành đón nhận tấm lòng đó của anh."

"Vậy cậu muốn bao nhiêu?"

"Tuỳ tấm lòng của anh thôi." Taehyung kéo Yoongi tới gần mình, ngửi thấy mùi hoa thơm dịu từ người omega. Kim Taehyung phải thú nhận rằng, đêm qua không có hương hoa bên cạnh thì ngủ không có ngon giấc gì mấy. Alpha cắn lên cần cổ trắng ngần của Yoongi khiến omega giật mình. Yoongi đẩy Taehyung ra, cau mày nói. "Đừng có động dục ở đây, ăn trưa nhanh rồi về làm việc đi. Tôi nghe ba lớn nói sắp tới cậu có hợp đồng gì đó quan trọng lắm mà."

"Đúng vậy. Cũng mệt muốn chết." Taehyung thả Yoongi ra, cầm đũa ăn cơm rồi bắt đầu than vãn. "Mấy ông lớn tuổi cứ chực chờ hăm he bắt lỗi, bực mình thật."

"Đều sẽ là vậy mà. Nhưng khi cậu chứng tỏ được bản thân rồi, bọn họ cũng chẳng thể nói gì được nữa."

"Phiền phức thật." Taehyung lắc lắc đầu, vẫn là một bộ dạng chán nản.

"Phiền nhưng cậu cũng phải làm thôi. Gia tài của nhà họ Kim chỉ có mình cậu, cậu không tiếp quản thì người khác sẽ nhân cơ hội cướp lấy. Cậu nên bảo vệ tài sản của nhà cậu, bảo vệ cơ ngơi ba cậu đã gầy dựng."

Alpha nhìn Yoongi nghiêm túc nói chuyện, khoé môi câu lên đẹp đẽ. "Anh như vậy hèn gì ba nhỏ, ba lớn cứ khen anh suốt, đúng thật là khiến người ta đỡ phiền muộn mà."

"Nghĩ cũng thương ba lớn, ba nhỏ thật. Cậu đúng là khiến người ta phiền muộn mà." Yoongi nở nụ cười, chê người kia một câu.

Kim Taehyung lườm một cái, giận dỗi không nói thêm câu gì nữa.

Cả hai người bọn họ cứ như thế, từ những người xa lạ chỉ gặp nhau bởi vì cuộc hôn nhân được sắp đặt mà quen biết nhau, chỉ mấy tháng ngắn ngủi, bọn họ đã có thể thoải mái với nhau như thế. 

Sau khi ăn xong, Kim Taehyung lại như nhớ ra điều gì đó, quay sang túi đồ lúc nãy mình đem đến lấy ra một chiếc hộp bằng gỗ đưa cho Yoongi. "À suýt nữa thì quên mất. Cái này cho anh, mở ra xem thử đi." 

Yoongi nhận lấy hộp gỗ từ Taehyung, thắc mắc không biết là gì, nhíu mày nhìn Taehyung rồi từ từ mở ra theo lời của alpha. Bên trong là một chai nước hoa vẻ ngoài sang trọng, bên cạnh là nhiều túi vải nhỏ được xếp ngay ngắn, đặc biệt là tất cả đều có hương cam bergamot. 

"Nước hoa và cam bergamot khô. Tất cả đều được tôi nhờ người nghiên cứu và điều chế theo mùi hương tin tức tố của tôi. Bởi vì đánh dấu tạm thời thì cũng sẽ không giữ được người anh có mùi của tôi mãi được. Coi như để che mắt người khác, cũng để tôi đánh dấu chủ quyền." Kim Taehyung chậm rãi nói với Yoongi. 

Omega nhìn chiếc hộp được chuẩn bị tỉ mỉ thì mỉm cười. "Cảm ơn cậu." 

"Không có gì." Alpha bật cười, chồm tới nhéo đầu mũi của Yoongi một cái. "Đừng có vui vẻ tới mức cười xinh như thế." 

Yoongi cau mày, đánh vào mu bàn tay của Taehyung một cái, liếc xéo đối phương. "Ừ, đột nhiên lại cảm thấy cậu rất tinh tế, có thể khiến tôi có một chút thiện cảm với cậu." 

"Ô, vậy thì vinh hạnh cho tôi quá rồi." Alpha chồm tới hôn lên đôi môi còn vương vị trà vừa uống lúc nãy của Yoongi, đưa lưỡi liếm lấy cánh môi mỏng rồi thấp giọng nói. "Nếu đã có thiện cảm vậy thì giám đốc Min có thể cho tôi một chút ân huệ được động vào Người được không?" 

Yoongi bật cười, đẩy Kim Taehyung ra, chậm rãi để chiếc hộp gỗ xuống lên bàn rồi nắm lấy cà vạt của Taehyung kéo đến, gương mặt của cả hai sát vào nhau, omega mỉm cười, hương hoa tử đinh hương cũng dần được toả ra ngập tràn khắp căn phòng. "Coi như là đáp lại cái hộp kia đi."

—-----------------------

Yoongi ngồi trên khán đài giữa rừng người ồn ào, nhộn nhịp, đưa mắt nhìn ba nhỏ đang cười đến vui vẻ bên cạnh. Vốn dĩ hôm nay chủ nhật sẽ ở nhà ngủ một giấc rồi đi gặp Hoseok và Seokjin một chút nhưng cuối cùng lại nhận lời rủ đi chơi của ba nhỏ, mà điểm đến chính là trung tâm đua xe để xem Taehyung thi đấu. Yoongi nhìn bó hoa mình mới vừa mua lúc nãy, trong lòng không hiểu vì sao mọi chuyện lại thành thế này.

"Yoongi, ba biết con làm việc cả tuần mệt mỏi, hôm nay dắt con đến đây vừa giải trí vừa có thể ở cạnh Taehyung luôn. Hai đứa phải ở bên nhau nhiều vào." Ba nhỏ sát lại gần Yoongi nói. "Taehyung nó có kêu ba hôm nay tới xem nhưng ba nói ba bận để làm nó bất ngờ đó mà, nên là nó không biết chúng ta tới đây đâu. Tí nữa nó mà thấy con chắc sẽ vui lắm đó."

Yoongi nhìn omega lớn hơn đang nở nụ cười tươi như hoa với mình, khoé môi cũng cong lên theo, trong lòng có chút ganh tỵ với Kim Taehyung. Dù ba nhỏ có hay la Taehyung về việc hắn cứ đam mê chạy xe moto nhưng mà ông vẫn luôn ủng hộ alpha làm những mình thích.

Lúc này, trên đường chạy đã xuất hiện những chiếc xe moto với dáng vẻ to lớn, hầm hố, thoạt nhìn rất đẹp và cũng rất đắt tiền. Những người thi đấu dần xuất hiện trên màn hình lớn, tất cả trong cuộc đua lần này đều là những alpha, beta ưu tú. Những trận thi đấu như này đều là đám con nhà giàu tự tổ chức, tự treo thưởng để mua vui và thể hiện bản thân. Min Yoongi lần đầu tiên đến đây, mới cảm nhận được bản thân mình dù cũng là con cháu tài phiệt nhưng đối với những người ở đây hoàn toàn là cách xa một trời một vực. 

Omega nhìn lên màn hình, hình ảnh của Kim Taehyung xuất hiện. Alpha mặc trang phục đua xe màu đen, dáng vẻ cao lớn ngồi trên chiếc xe, qua lớp kính có thể thấy được đôi mắt nghiêm nghị đầy khí thế nhìn thẳng về phía trước. Tiếng còi thông báo bắt đầu, các chiếc xe gầm rú phóng nhanh về phía trước, tranh nhau vị trí dẫn đầu. Tiếng hò reo ngày một lớn hơn, Yoongi ngồi im lặng giữa đám người hưng phấn kia, đầu óc có chút ong ong bởi tiếng reo hò phấn khích quá độ này.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro