15: "..."

Hiện tại Jeon Jungkook đang được Kim Taehyung chở về, bây giờ đã 1 giờ 30 phút sáng, hắn từ nãy đến giờ chẳng thèm nói câu nào, cậu thấy thế cũng không thèm bắt chuyện tới.

Gương mặt hắn có vẻ rất cọc, trông thấy rõ. Thường thì cậu lái xe cũng rất nhanh nhưng với tốc độ hiện tại của hắn thì còn nhanh hơn cả cậu thường ngày.

Đường giờ này thì khá vắng, thấy thế tốc độ lái xe của hắn ngày một nhanh khiến cậu phải lắp bắp.

- N..này..c..chậm chút

-...

- Kim Taehyung!

-...

*Két!*

Cú dừng xe của Kim Taehyung khiến Jeon Jungkook phải giật mình, hiện tại còn đang ở ngoài đường hắn muốn chết hay sao mà dừng xe như thế?

- Bị điên à K..

Hắn tháo bỏ dây an toàn của mình, một tay lưu loát bấm nút khiến ghế Jeon Jungkook đang ngồi bỗng hơi ngã xuống, nhân cơ hội hắn cố định thân mình phía trên cậu, hai tay đặt cố định ở hai bên không cho cậu có cơ hội ngồi dậy.

Kim Taehyung nhíu mày, nhìn cậu một lượt từ gương mặt cho đến cái áo phía dưới rồi khẽ nuốt nước bọt.

- Tôi dặn em không được đến những nơi đó em có nghe không?

- Anh là gì mà bắt tôi phải nghe?

- Những chỗ đó biết bao nhiêu loại người em biết không?

- Không cần phải nhắc

Jeon Jungkook lãng tránh đi ánh mắt hắn, cậu hiện tại đang ở thế bị động nên cũng chẳng dám làm gì.

- Em lơ cái gì? Em xem tôi là gì?

- Chưa có danh phận gì

-...

Kim Taehyung càng nói hắn càng tức, nhìn gương mặt đang ửng đỏ kia và mùi rượu nồng nặc khiến hắn càng muốn điên.

- Hiểu rồi

- Ừ, hiểu rồi thì đừng ph...umm

Hắn cau mày, mắt nhìn chăm chăm cái môi đang phản bát lại lời mình nói mà hôn xuống. Vừa chạm môi thôi thì hắn đã cảm nhận được mùi rượu, hai tay đang vùng vẫy đẩy hắn ra bị hắn một tay tóm gọn đưa lên đỉnh đầu. Kim Taehyung tức giận cắn môi cậu đến bật máu, hắn luồng lưỡi vào trong khoang miệng ấm nóng, mùi rượu và vị máu tanh hoà quyện với nhau sộc thẳng lên lỗ mũi khiến Jeon Jungkook cau mày. Nụ hôn truyền miên cứ thế mà kéo dài gần năm phút, nước bọt điên tiếc vì thế đã tràn ra bên mép một chút và chảy xuống hõm cổ trắng nõn.

- Ha..d..dừng.

Cổ tay bị hắn nắm đến đỏ ao, hai mắt Jeon Jungkook long lanh dường như sắp khóc, ấy thế mà Kim Taehyung vẫn chưa chịu buông tha mà vẫn tiếp tục hôn.

- H.ức..

Nghe thấy được tiếng nức nở, Kim Taehyung lúc này mới rời khỏi đôi môi ngọt ngào kia kéo theo một sợi chỉ óng ánh, hắn vùi đầu mình xuống hõm cổ cậu, cạ cạ mũi rồi ngửi một hơi.

- Em không biết thở à?

Câu nói của hắn khiến mặt Jungkook muốn nổ tung, hắn cứ mạnh bạo như thế ai mà đỡ kịp được??

- Anh cút cho khuất mắt tôi đi

- Em đang là người sai đó

Buông lỏng cổ tay cậu. Hắn dùng tay vén vài cộng tóc đang dính trên trán cậu, ánh mắt nhìn cậu trầm đến lạ.

- Tôi cảm thấy mình không sai, anh không có quyền gì cấm cản hay quản tôi cả Kim Taehyung!

Jeon Jungkook mím môi, nói xong liền lãng tránh đi ánh mắt của hắn, không gian trong xe bỗng chốc yên lặng.

- Tôi không quản em, nhưng em phải biết những nơi đó không dành cho em, em không nên tụ tập đến những nơi đó

- Nếu hôm nay tôi không đến thì em sẽ ở đó? Đến sáng mai?

- Tôi 20 tuổi rồi đấy, tôi không còn là một đứa con nít

- 20 tuổi thì đã sao?

-...

Kim Taehyung hạ giọng, giọng nói nhẹ nhàng chứa biết bao nhiêu lo lắng, tuy nhiên cả hai vẫn giữ nguyên tư thế khi nãy mà nói chuyện. Hắn cứ chặn cậu như thế thì sao có thể ngồi như thường được.

- Lần trước cấm em không được đi, có phải em chưa sợ phải không? Em xem thường lời nói của tôi như thế sao?

- Ừ, tôi không rảnh để ý mấy lời nói đó

- Em cứng đầu thật đó

- Bây giờ anh ngồi lên được rồi đó

Jeon Jungkook dùng hai tay chặn lại, sợ chuyện lúc nãy lại xảy ra một lần nữa.

- Em có tin hôm nay em không về nhà được không?

- Này!

Kim Taehyung nhếch mép, nụ cười nguy hiểm hiện rõ, cả cơ thể bị hắn ghiềm chặt một lần nữa.

Kim Taehyung đưa mặt kề sát xuống gương mặt non nớt kia, khoảng cách chỉ tính bằng cm. Dường như cả hai có thể nghe được nhịp thở của nhau.

Trước khi cậu kịp đẩy hắn thì hắn đã nắm lấy cổ tay cậu một lần nữa, gương mặt đắc thắng hiện rõ.

- Buông!

- Tôi hỏi em, em có nghe lời tôi nói không?

- Không!

Jeon Jungkook vẫn cương quyết, mặt đối mặt với hắn, tuy mạnh miệng như thế nhưng trong lòng, tim cậu muốn rớt ra ngoài rồi.

Cậu chỉ vừa nói dứt câu thì hắn liền cuối xuống có ý định hôn cậu một lần nữa, Jeon Jungkook nhắm chặt mắt nhưng chưa cảm nhận được môi người kia chạm vào môi mình.

- Mở mắt ra, sợ à?

Kim Taehyung khiêu khích, hắn nói nhẹ sát tai cậu, giọng nói trầm ấm phả vào vành tai hơi nóng.

-...

- Sợ thì tôi không làm nữa

Ngay khi câu nói vừa dứt thì cậu lập tức mở mắt, Kim Taehyung thấy thế liền nhếch mép, khoảng cách của môi cậu và hắn chỉ còn lại 1-2cm.

- Hừm...hay là như này nhỉ..

- ??? Có chuyện gì thì nói, nhưng làm ơn đừng sát gần lại tôi như thế

- Có hai thứ

- Nói

- Thứ nhất là tôi sẽ xin bố em, lịch dạy toán sẽ là full tuần

- Tôi chọn cái thứ hai

Thấy Jeon Jungkook đã sập bẫy, Kim Taehyung nhếch cong nhẹ môi, nếu chú ý rõ sẽ thấy.

- Em chắc chứ?

- Tôi chắc

- Tôi chưa nói kia mà

- Đọc cái thứ nhất là tôi không muốn gặp mặt anh rồi

- Được được

- Vậy còn cái thứ hai là gì?

Jeon Jungkook cau mày, hắn cứ sát lại gần cậu mãi khó chịu quá đi mất.

- Jeon Jungkook phải chủ động hôn tôi 5 phút và chuyện hôm nay tôi sẽ bỏ qua cho em

- ???

Mắt chữ A mồm chữ O, hắn có bị điên không? 5 phút đấy? Muốn chết hay sao mà hôn như thế?

- Anh bị cuồng hôn à?

- Thế có thích không? Thích tôi hôn không? Hửm?

Lại một lần nữa hắn kề sát tai cậu để nói, giọng hắn lại trầm xuống một chút nữa khiến hai bên má Jeon Jungkook đỏ ửng.

- Không.

- Thừa nhận đi, em cũng thích mà

Hắn trêu ghẹo cậu, dùng mũi cạ cạ vào phần gáy khiến cậu phải rùng mình.

- Em chọn cái thứ hai rồi thì thực hiện đi

-...

- Full tuần? Hay...5 phút?

Hắn nói xong liền tự động buông lỏng cổ tay cậu xuống mặc cậu tự túc, cả gương mặt đang chờ đợi sự chủ động từ cậu.

-...

Jeon Jungkook thở nhẹ một hơi, hơi nâng nhẹ đầu lên, hai tay chủ động ôm lấy cổ hắn kéo xuống. Hắn nhếch mép hiểu ý, và rồi một nụ hôn truyền miên lại bắt đầu một lần nữa.

.

.

__________
Làm gì có cảnh sauu🙅🏻🙅🏻🙅🏻
Buổi tối vui vẻ nha mấy nàngg❤️

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro