9.

Mưa đổ ào ào, giống như một loạt kênh rạch chi chít chằng chịt, bao phủ cả thành thị. Trong mưa Chính Quốc kéo Thái Hanh tới một con hẻm nhỏ vắng vẻ ở gần đó, không đợi Thái Hanh mở miệng, cậu liền hung hăng đấm một cái vào mặt trái Thái Hanh.

"Đồ khốn, tôi muốn giết cậu!" Nghĩ đến chuyện vừa rồi Kim Thái Hanh muốn hôn Tương Thiến Thiến, Điền Chính Quốc tức muốn điên.

"Cậu bị bệnh sao!" Thái Hanh lập tức trả lại cậu một đấm, tuyệt không hạ thủ lưu tình, một đấm này khiến cho Chính Quốc ngã xuống đất.

"Đúng! Tôi có bệnh! Đều do cậu làm hại..." Chính Quốc đứng lên khỏi mặt đất, lại nhào về phía Thái Hanh. Cậu bị bệnh, đã bị bệnh xâm nhập vào tận xương, không có thuốc nào cứu được! Đều là lỗi của tên khốn kiếp này, là hắn làm cho cậu thành như vậy...

Hai người giống như hai con dã thú, ở trong mưa điên cuồng đánh nhau, hôm nay Điền Chính Quốc tựa như không muốn sống nữa, hoàn toàn quên mất cảm giác đau, đánh nhau với Kim Thái Hanh, cả người đã đầy vết thương vẫn còn muốn nhào đến.

Rốt cuộc hai người đều đánh mệt mỏi, Chính Quốc té xuống mặt đất không còn khí lực đứng lên, Thái Hanh cũng thở hổn hển mới ngừng chiến.

"Cậu lại đây!" Nghỉ ngơi trong chốc lát, Chính Quốc miễn cưỡng cắn răng nhịn đau ngồi dậy gọi Thái Hanh.

Thái Hanh đi tới, Chính Quốc bỗng nhiên túm lấy vạt áo hắn, kéo khẩu trang của hắn xuống rồi hôn hắn. Lần này Thái Hanh không đẩy cậu ra nữa, mà đáp lại nụ hôn của cậu, Thái Hanh hé miệng để cho đầu lưỡi của Chính Quốc luồn vào, hai chiếc lưỡi kịch liệt dây dưa một chỗ.

Mưa càng rơi xuống càng lớn, nhưng hai thân thể không hề cảm thấy lạnh, bọn họ đã sắp bị ngọn lửa nóng bỏng của đối phương thiêu rụi.

Kim Thái Hanh không hỏi gì cả, cũng không nói gì, chỉ kịch liệt điên cuồng cùng Điền Chính Quốc hôn môi, hắn biết lần này Chính Quốc hiểu rõ mình đang làm cái gì.

Điền Chính Quốc chưa bao giờ kích động giống như bây giờ, cậu chấp nhận rồi, cậu nguyện ý thừa nhận mình khát vọng Kim Thái Hanh, cậu thích Thái Hanh, cậu yêu Thái Hanh! Chuyện vừa rồi làm cho cậu hiểu được, cậu trốn không thoát, cậu đã hết thuốc chữa! Cậu không muốn Kim Thái Hanh ở cùng cô gái nào khác, hắn là của cậu.

"Chúng ta đi khách sạn!" Thái Hanh buông Chính Quốc ra, nhìn sâu vào đôi con ngươi đang hừng hực dục hỏa của cậu.

Chính Quốc sửng sốt một chút, chợt hiểu được ý của Thái Hanh, sau đó quyết đoán gật đầu. Cậu biết Thái Hanh nói những lời này đại biểu Thái Hanh muốn làm cái gì với cậu, cũng biết nếu bọn họ thật sự lên giường, bọn họ sẽ không có đường lui, nhưng cậu đã quản không được nữa.

Cậu muốn được cùng Thái Hanh. Cho dù hành vi của mình và Thái Hanh là chơi với lửa có ngày chết cháy, tự mình hủy diệt, cậu cũng không để ý! Cậu muốn cùng hắn xuống địa ngục.

Trong mắt Kim Thái Hanh hiện lên một tia vui sướng, nâng Điền Chính Quốc dậy, hai người rời khỏi ngõ nhỏ, mười ngón đan vào nhau, hai bàn tay nắm thật chặt.

Thái Hanh và Chính Quốc không kịp chờ đến được khách sạn, ở gần đó tùy tiện tìm một nhà trọ nhỏ, điều kiện trong nhà trọ rất tồi, không chỉ có vệ sinh rất kém, ngay cả phòng tắm cũng không có, nhưng bọn hắn hoàn toàn không cần, chỉ cần có một cái giường là đủ rồi.

Vào phòng, không biết là ai bắt đầu trước, hai người lại ôm nhau bắt đầu hôn hít cuồng dã, liều mạng lột quần áo của đối phương. Nếu nói bình thường Kim Thái Hanh là băng, như vậy giờ phút này hắn chính là lửa, một ngọn lửa hừng hực có thể đốt cháy Điền Chính Quốc.

Thái Hanh đè Chính Quốc xuống giường cởi sạch quần áo của cậu, để cho cậu chỉ còn lại một cái quần lót, giống như một con dã thú cơ khát đã lâu điên cuồng gặm cắn mỗi một tấc da thịt trên người cậu, lưu lại ở trên thân thể cường tráng lần lượt dấu hôn.

"Cậu thật háo sắc, chỗ này của cậu đã cứng lên rồi!" Chính Quốc cũng không nhàn rỗi, vươn tay thò vào trong quần Thái Hanh, xoa nắn cự long đã thức tỉnh.

"Nói nhảm! Cũng không phải thái giám! Điền thiếu gia cậu còn không phải đã cương..." Thái Hanh chỉ vào một túp lều nhỏ nhô lên chỗ quần lót màu đen của cậu.

Không để ý tới nụ cười mỉa của Kim Thái Hanh, Điền Chính Quốc vội vàng cởi quần của hắn ra, lấy ra của mình cùng của hắn đặt cạnh nhau chà xát xoa nắn, hai phân thân thô to dính sát vào nhau, tựa như trái tim của bọn họ.

Trong căn phòng nhỏ hẹp vang lên tiếng thở dốc ồ ồ của hai người, có thể là vì quá kích động cho nên hai người rất nhanh đã bắn, chất lỏng màu trắng phun ở trên bụng cùng trên đùi của hai người. Nhưng hai người cũng không vì như vậy mà ngừng chiến, Thái Hanh đẩy chân Chính Quốc lên cao, cúi đầu vươn tay vuốt ve nhị hoa màu phấn hồng giấu ở giữa hai cánh mông.

"Nhan sắc chỗ này của cậu thật xinh đẹp, giống như một cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu!" Kim Thái Hanh trêu tức, đồng thời đút ngón trỏ thon dài vào, ngựa quen đường cũ tìm được chỗ mẫn cảm kia, nhẹ nhàng đè lên.

"A ——" Điền Chính Quốc lập tức phát ra tiếng rên rỉ sung sướng.

Thái Hanh vừa lòng cười tà, lại thêm vào hai ngón tay, ba ngón tay ra ra vào vào, cẩn thận khuếch trương hậu huyệt chật hẹp.

"A a... A..." Chính Quốc đã nghĩ thông suốt nên không hề cảm thấy xấu hổ giống như lần trước, lớn mật rên rỉ.

"Không phải cậu rất muốn chứ? Cái miệng nhỏ nhắn thật lợi hại, không ngừng mút lấy tay tôi!" Thái Hanh quét nhẹ lên lớp màng nội bích mẫn cảm, dẫn tới tiếng kêu cao vút của Chính Quốc.

Hạ thể của Điền Chính Quốc lại cứng lên, cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ ở phía sau làm cho cậu muốn điên rồi, cậu khó chịu văn vẹo thân thể khêu gợi.

Kim Thái Hanh chờ sau khi khuếch trương đã tương đối có thể cất chứa cự long của mình, liền rút ngón tay nâng lên cái mông rắn chắc của Điền Chính Quốc, vũ khí dọa người để ở trước cửa huyệt nhỏ hẹp.

Chính Quốc nhắm hai mắt lại, cậu biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, nếu như làm cậu thật sự vạn kiếp bất phục, nhưng cậu không có đẩy Thái Hanh ra.

Theo cơn đau xé lòng, Thái Hanh tiến vào cơ thể Chính Quốc, cậu đau đến trợn trừng hai mắt. Đau quá!!! Toàn thân giống như bị Kim Thái Hanh chém thành hai nửa, đau muốn chết.

Nhận thấy cậu cứng ngắc, Kim Thái Hanh vội vàng dừng lại, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú tái nhợt dọa người của cậu, liền lo lắng hỏi: "Rất đau sao?" Hắn vốn tưởng rằng đã khuếch trương tốt thế, lúc đi vào Chính Quốc hẳn sẽ không đau, thật không ngờ Chính Quốc lại đau đến như vậy, dù sao cậu ta cũng là lần đầu tiên.

"Lão tử có bảo cậu ngừng sao? Nhanh động đi, đồ chân tôm mềm!" Điền Chính Quốc cố ý mắng, nếu đã phải đau, vậy đau một lần cho xong!

"Muốn chết à!" Không có một người đàn ông nào có thể chịu được khi bị mắng là chân tôm mềm, Thái Hanh nhướn mày, tiếp tục thẳng tiến về phía trước, dùng một chút lực xuyên hết vào trong thân thể Chính Quốc.

"A ——" Chính Quốc tuy đã chuẩn bị tâm lý nhất định, chỉ là thật không ngờ sẽ đau thành như vậy, theo Thái Hanh chôn thật sâu vào trong cơ thể mình, cậu cảm thấy thân thể mình sắp bị lưỡi dao sắc bén của Thái Hanh chém thành mảnh nhỏ.

Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cậu, Kim Thái Hanh vội vàng cúi đầu, phát hiện cậu chảy máu, nơi vốn không phải chỗ dùng để tiếp nhận, bởi vì bị mình chà đạp, máu đỏ tươi theo phân thân của Thái Hanh chảy ra.

"Xin lỗi!" Một tia đau lòng hiện ra trong con ngươi lạnh như băng, Thái Hanh áy náy nhỏ giọng nói, không động nữa, lẳng lặng chôn ở trong cúc huyệt dính máu của Chính Quốc.

"Không có việc gì, làm chuyện cậu muốn làm đi! Tôi có thể chịu được..." Nghe thấy lời xin lỗi của Thái Hanh, trong lòng Chính Quốc mềm nhũn, khẽ lắc đầu, ngước mắt nhìn Thái Hanh nói, thanh âm bởi vì đau đớn mà hơi phát run, ánh mắt lại vô cùng kiên định. Cậu cũng là một người đàn ông, biết cắm vào mà không làm thì thống khổ thế nào.

"... Tôi sẽ nhẹ một chút!" Kim Thái Hanh nhìn cậu hơi do dự, cúi đầu hôn lên đôi môi tái nhợt của cậu, nhẹ nhàng bắt đầu đưa đẩy.

Tuy rằng động tác của Thái Hanh rất nhẹ, nhưng Chính Quốc thật sự rất chặt, hung khí rất lớn làm cho Chính Quốc đau đến mặt nhăn mày nhíu, cắn chặt khớp hàm, không cho mình đau kêu ra tiếng.

Thái Hanh đương nhiên cũng biết Chính Quốc rất đau, vì giảm bớt thống khổ của cậu, Thái Hanh nhéo vào núm vú của cậu, vừa trêu chọc phân thân bởi vì đau đớn mà héo rút của cậu.

"A... Ưm ưm... Hừ... A a..." Biện pháp của Thái Hanh rất có hiệu quả, Chính Quốc bởi vì phía trước dâng lên khoái cảm mà nhịn không được nhếch môi rên rỉ ra tiếng.

Nghe được tiếng rên rỉ đáng yêu mê người của Điền Chính Quốc, khóe miệng Kim Thái Hanh khẽ nhếch lên, trên mặt hiện ra vẻ hưng phấn, một bên nhẹ nhàng đong đưa vào tiểu huyệt xử nam vô cùng chật hẹp, một bên trêu đùa xoa nắn đầu vú cùng phân thân của Chính Quốc. Chính Quốc mẫn cảm chậm rãi xem nhẹ đau nhức phía sau, ở dưới thân Thái Hanh rên rỉ vặn vẹo, phân thân vừa rồi héo rút cũng dần dần cương lên.

"Lẳng lơ, lại cương rồi!" Thái Hanh nắm chặt phân thân của Chính Quốc, tà nịnh cười khẩy nói.

Điền Chính Quốc mắc cỡ đỏ bừng mặt, xấu hổ buồn bực mắng: "Cậu mới là đồ lẳng lơ!"

"Dám mắng tôi, xem tôi trừng trị cậu như thế nào!" Vòng eo của Kim Thái Hanh dùng sức cắm xuống, một cái đâm mạnh tới chỗ sâu nhất, quy đầu lớn đâm tới chỗ mẫn cảm mảnh mai nhất.

"A a ——" Điền Chính Quốc thét chói tai, một dòng điện lưu từ trong cúc huyệt nhanh chóng truyền khắp toàn thân, làm cho thân thể cậu khẽ run.

Thái Hanh vui vẻ cười, bắt đầu điên cuồng tấn công tiểu huyệt của Chính Quốc, mỗi một lần đều đâm đến chỗ sâu nhất trong huyệt rồi dùng sức chà xát. Hai bàn tay của hắn tiếp tục đùa bỡn hai điểm mẫn cảm khác của Chính Quốc, làm cho Chính Quốc đồng thời hưởng thụ đến ba loại khoái cảm khác nhau.

"Nơi đó... Hmm a... Đừng... Nhẹ một chút... A a... Đau... Không... Đừng đâm chỗ đó... Hừ... Đừng... Thoải mái quá... A..." Điền Chính Quốc kêu càng lúc càng lớn tiếng, biểu tình càng ngày càng thích. Tuy dương vật quá mức thô to làm cho cậu vẫn rất đau, nhưng đến lúc dương vật đâm đến tâm huyệt lại sẽ có vô số dòng điện chạy khắp toàn thân, so với khoái cảm đạt được khi bị phân thân to lớn làm, chút thống khổ này cũng bé nhỏ không đáng kể.

"Mông của cậu thật chặt, vừa mềm vừa nóng, thật sướng!" Thái Hanh ra sức thao Chính Quốc, hưởng thụ cảm giác bị dũng đạo vô cùng nóng bỏng ôm chặt lấy, thích đến nhịn không được tán dương.

"A a a... Dương vật của cậu thật lớn, thô quá... Làm... Thích muốn chết... Cậu đâm nhẹ một chút... A... Đừng luôn đâm ở chỗ đó... A a... Tôi chịu không nổi... Ưm..." Điền Chính Quốc chưa từng thích như vậy, bắt lấy bả vai dày rộng của Kim Thái Hanh, sợ hãi kêu lên, lớn tiếng rên rỉ, giọng nam trung dễ nghe còn gợi cảm kiều mỵ hơn cả con gái.

Tiểu huyệt vô cùng hẹp hòi bị cây gậy lớn hơn người bình thường rất nhiều kéo căng tràn đầy, tùy lúc đều có thể nứt toác ra, nhưng lúc dương vật cường hãn khủng bố ma xát qua vách tràng mẫn cảm yếu ớt, xỏ xuyên qua nội bích đáng thương, lại dâng lên một loại khoái cảm cực đoan không nói nên lời, làm cho người ta thích muốn chết, giống như được lên trời.

"Cậu thật thích hợp bị người ta chịch, chỉ làm có vài cái, cậu đã thích đến không chịu được!" Kim Thái Hanh đem đầu vú vốn nho nhỏ biến lớn như quả anh đào, phân thân phía dưới thì bị đùa đến sắp nổ tung, tiểu huyệt phía sau bị thao đến càng ngày càng trơn ướt, sắp chảy nước giống như phụ nữ.

"A a a... Câm miệng... Cậu... Cậu mới thích hợp bị người ta... Chịch... Khốn kiếp... A a... Ưm nha..." Điền Chính Quốc tức giận mắng, sắp xấu hổ đến chết đi được. Nhưng cậu thật sự rất thích, cậu là một play boy đã từng ngủ với rất nhiều cô gái, nhưng chưa từng có lần nào thích như vậy, cậu không nghĩ tới việc bị người thao lại sướng hơn một trăm lần so với đi thao người.

"Nói cậu thiếu thao, cậu còn không thừa nhận! Được, để tôi chứng minh cho cậu xem!" Thái Hanh cười lạnh, buông núm vú cùng phân thân của cậu ra, hai bàn tay nắm chặt vòng eo rắn chắc xinh đẹp của cậu, hỏa lực toàn bộ khai hỏa, cự long cường tráng kinh người giống như muốn đâm thủng hậu huyệt của cậu, vô cùng hung ác điên cuồng tiến công.

"A a a a a... Không cần —— mau dừng lại... Hừ... Muốn hỏng... A nha... Trời ạ... Mau ngừng... A a... Thật đáng sợ, mông của tôi sắp hỏng rồi..." Điền Chính Quốc điên cuồng thét chói tai, vừa đau lại vừa thoải mái, khoái cảm như muốn diệt trời hủy đất mãnh liệt đánh úp về phía cậu, bao phủ cả người cậu.

"Cậu không phải là một dâm phụ thiếu thao sao?" Thái Hanh nắm cằm cậu, buộc cậu đối diện với câu hỏi dâm tà hạ lưu của mình, giờ phút này Kim Thái Hanh tà ác đến mức làm cho người ta thật sự không thể tin được hắn thật sự là tảng băng lạnh lùng vạn năm không tan trước kia.

Chính Quốc bị Thái Hanh đâm cho liên tục di chuyển về phía trước, tiểu huyệt mẫn cảm lại dưới thao lộng hung hãn của Thái Hanh mà phân bố ra dịch ruột non trong suốt, theo những cú thúc của dương vật mà vẩy ra ngoài, đọng ở trên ga giường.

"A a a... Tôi... Tôi là... Ưm a... Tôi không được... A a... Thao chết tôi... Trời ạ... Cậu quá mạnh mẽ... Xin cậu chậm một chút... Nhẹ một chút... A a... Tôi thật sự bị cậu thao đến chết... A a a..." Đại não của Điền Chính Quốc hoàn toàn bị khoái cảm làm tê liệt, cậu quên cảm giác thẹn thùng, quên mình là đàn ông, gật đầu dâm khiếu nói, so với con gái kêu còn dâm đãng hơn một trăm lần. Thân thể mạnh mẽ suất khí nhiễm một tầng đỏ ửng động lòng người, trên khuôn mặt tuấn tú che kín xuân sắc, rất động lòng người.

Âm thanh rên rỉ vô cùng đáng yêu của Điền Chính Quốc làm cho người luôn luôn lạnh băng vô tình như Kim Thái Hanh cũng trở nên kích động, trong mắt lóe ra tia sáng dâm ô tà ác, càng thêm hung ác chà đạp Chính Quốc, đi vào càng sâu, càng dùng sức, hận không thể chọc thủng lỗ nhỏ của cậu ta.

"Nga... Cậu muốn chọc chết tôi... Thích quá... Lại dùng lực một chút... A a a... A a... Thích muốn bay... A——— " Điền Chính Quốc chưa từng thử qua kích tình mãnh liệt đến như thế, đem quá khứ làm tình so với hiện tại, quả thực là bùn ao so với mây trời, khoái cảm điên cuồng không thể nói rõ quấn chặt lấy cậu.

"A a a... Cậu giỏi quá! Thằng khốn, tôi yêu cậu..." Trong khoái cảm ngập đầu, Chính Quốc bật ra tiếng lòng của chính mình.

Nụ cười của Thái Hanh càng sâu, hắn lật người Chính Quốc lại, từ phía sau đâm vào càng dã man, càng hung mãnh, thao Chính Quốc dâm khiếu liên tục.

"Tôi sẽ bị cậu chịch đến chết... Đâm nhẹ... A... Lại cùng lực một chút, đùa chết tôi... Tôi không muốn sống nữa... Lại dùng lực chịch tôi... A a a a a..." Tiểu huyệt của Chính Quốc bị Thái Hanh thao đến muốn tan ra, dâm dịch chảy ròng ròng, làm bụng của Thái Hanh đầy một vũng nước.

Kim Thái Hanh dùng hết toàn bộ sức lực thúc xuống, Điền Chính Quốc rốt cuộc bay lên thiên đường, cả người co quắp, phân thân sớm cương đến không chịu được phun ra lượng lớn tinh dịch. Sau đó Thái Hanh cũng cao trào, tinh dịch nồng đậm nóng bỏng như nham thạch phun vào nội bích lửa nóng, khiến Chính Quốc lại thét chói tai...

•••

💁🏻‍♀️: oomg, 2 người địc nhau vui vẻ ghê 😳

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro