Chương 100: Quảng trường Ngũ Tỉnh 3

 (Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Thừa dịp còn có một ít thời gian, Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh tách ra, sau khi hội hợp cùng nhóm người Phác Chí Mẫn, bọn họ lại đi kiểm tra ở những nơi khác.

Bên cạnh khách sạn Ngũ Tỉnh là cửa hàng bách hóa Tân Huy,

mà bên cạnh cửa hàng bách hóa Tân Huy lại là tòa nhà văn phòng Hoàn Vũ, và bên cạnh đó chính là trạm tàu điện ngầm của Quảng Trường Ngũ Tỉnh.

Sau một vòng tròn, ở giữa chính là quảng trường nhỏ, nơi mà lúc đầu bọn họ đã đi qua.

"Những tòa nhà này dường như nằm chéo đúng không." Chung Nam lẩm bẩm nói nhỏ sau khi quay lại.

Những người khác cũng thật sự cảm thấy như vậy.

Những tòa nhà ở xung quanh Quảng Trường Ngũ Tỉnh không nhiều cũng không ít, dù sao thì quảng trường cũng lớn như vậy, đi dạo một vòng lại càng thêm cảm thấy nơi này cũ nát và chen chúc.

Nhìn thấy thời gian đã gần hết, Điền Chính Quốc và những người khác quay lại phòng trực bạn trong khách sạn Ngũ Tỉnh.

Trước đó, cậu không có đề cập đến thân phận của Kim Thái Hanh, Phác Chí Mẫn vốn dĩ đã đoán được từ sớm, nhưng Điền Chính Quốc tìm cơ hội nói với cậu ấy không là nên nói ra trong lúc này.

Phác Chí Mẫn tỏ vẻ chính mình đã hiểu.

Một NPC ngụy trang trong bóng tối có khi có thể giúp đỡ bọn họ rất nhiều.

Đương nhiên, theo quan điểm của Phác Chí Mẫn, sự "Trợ giúp" này có lẽ chỉ dành cho Điền Chính Quốc mà thôi.....

Cậu ấy giống như mẫn cảm đã nhận ra cái gì đó, hắc hắc.

Trong phòng trực ban, Hồ Điệp Lan, Lý Thú, Mạn Mạn và lão Tào đã trở lại từ sớm và đang chờ mọi người.

Khi Điền Chính Quốc đi vào phòng trực ban, lão Tào đang chuẩn bị đi ra ngoài và vô tình đụng phải bả vai Điền Chính Quốc một chút, sau đó ông ta nghiêng đầu nhìn lại nói một câu xin lỗi không có thành ý, cũng không nhìn thêm rồi đi ra ngoài.

Điền Chính Quốc hơi nhíu mày, ngay sau đó cậu đi tới bên cạnh Phác Chí Mẫn và Chung Nam.

Đúng lúc này, cây kim cài áo hình gấu trúc trước ngực Chung Nam chợt lóe sáng, vẻ mặt anh ta cảnh giác và nghi hoặc, ánh mắt quét qua những người trong phòng trực ban.

"Sao vậy?" Điền Chính Quốc chú ý tới động tác của Chung Nam, cậu hỏi nhỏ.

Chung Nam đầu tiên là lắc đầu, sau đó ghé sát vào bên tai Điền Chính Quốc nói nhỏ:

"Lát nữa nói, ở đây người nhiều......"

Hơn nữa phòng trực ban không lớn lắm, cậu ta sợ có người nghe thấy.

Huống chi, sau khi cậu ta đến gần Điền Chính Quốc, ánh mắt của Lý Thú cũng nhìn sang.

Bên ngoài, khi lão Tào đi WC ra tới, ông ta tình cờ nhìn thấy Tô Trụ, Sơ Bát và Hứa Cửu đang đi vào khách sạn.

Ông ta híp mắt, đi theo bọn họ cũng đang đi về phía phòng trực ban, lại lần nữa "Vô tình" đụng vào trên vai Tô Trụ.

Lần này, ông ta thậm chí cũng chưa liếc mắt nhìn một cái, đã lướt qua ba người Tô Trụ và đi vào phòng trực ban.

Ở phía sau, Sơ Bát rất bất mãn nói:

"Loại người gì thế, đụng vào người ta cũng không cần xin lỗi sao."

Tô Trụ vỗ bả vai, không quá quan tâm lắm vì dù sao cũng không đau, anh ta nói: "Thôi được rồi, tốt hơn hết là ít đi một chuyện, chúng ta cũng đi vào trong thôi."

Sau khi anh ta nói xong, Sơ Bát cằn nhằn thêm vài câu mới thôi, chờ sau khi vào phòng trực ban, cậu ta trừng mắt nhìn lão Tào một cái, có vẻ như cậu ta vẫn còn tức giận vì những gì xảy ra lúc nãy.

Cuối cùng Thái Hanh cầm bảng biểu đi vào và nói: "Mọi người đã suy nghĩ kỹ chưa? Sau khi phân tổ xong phải ghi vào bảng biểu."

Lúc này, Lý Thủ nói: "Vì không có một ai trong chúng ta nguyện ý đi đội một, cho nên rút thăm là tốt nhất."

"Đội trưởng Triệu Tài đi tuần tra một mình một đoạn thời gian, dư lại bốn đoạn thời gian, mỗi tổ sẽ có hai người, vậy viết tám tờ giấy ghi đội một, ai rút được thì là người đó."

"Dư lại đội hai đội ba đội bốn sắp xếp theo cách khác, mọi người thấy thế nào, có đồng ý với quyết định này không?"

Sau khi Lý Thú nói xong, lão Tào và Mạn Mạn đều giơ tay đồng ý.

Đường Vân Ti đẩy kính, nói: "Không phải lúc trước các ngươi phủ nhận phương pháp rút thăm sao?"

Lão Tào: "Nhưng bây giờ không không ai muốn đi đội một, cho nên đây là cách duy nhất."

"Hơn nữa, không phải tất cả các nhóm đều như vậy, nếu có người thật sự xui xẻo rút được đội một, ai đó vui lòng cùng người này đổi, cũng có thể đổi."

Hồ Điệp Lan nói: "Cứ dùng cách này đi, đừng lãng phí thêm thời gian."

Một khi đã như vậy, những người khác cũng gật đầu đồng ý.

Lý Thú tìm được giấy và bút ở trong phòng trực ban, sau đó anh ấy thành tờ giấy thành từng tờ nhỏ, viết trên đó tám tờ đội một, gấp toàn bộ chúng lại rồi nói: "Nào, rút đi."

Điền Chính Quốc và những người khác, bao gồm cả Thái Hanh đều vây quanh, một người cầm một tờ giấy và mở ra

"Mẹ nó." Tượng Bì mắng một tiếng rồi ném lại tờ giấy lên trên bàn, trên đó viết một dòng chữ "Đội một".

Vẻ mặt Tường Tử cũng không được tốt, ném lại tờ giấy, hiển nhiên ở trên cũng giống như thế.

Điền Chính Quốc nhíu mày, mở tờ giấy và đặt nó bàn - "Đội một".

Những người rút được tờ giấy có viết "Đội một" phân biệt là Điền Chính Quốc, Thái Hanh, Phác Chí Mẫn, Đường Vân Ti, Tô Trụ, Hứa Cửu, Tượng Bì và Tường Tử.

Những người còn lại đều là tờ giấy trắng.

Lâm Na bật cười khi nhìn tờ giấy trắng trong tay, ánh mắt cô ấy quét qua một vòng, vẻ mặt có chút may mắn và đắc ý.

Còn Mạn Mạn cũng vỗ ngực nói: "May mắn may mắn, tôi không phải đi đến đội một."

Điền Chính Quốc sắc mặt có chút khó coi, trong nhóm bọn họ, ngoài Chung Nam ra thì tất cả toàn rút trúng.

Xác suất này.... không phải là hơi cao sao?

Nhớ đến lúc trước Chung Nam muốn nói chuyện gì đó, một ý nghĩ chợt lóe lên trong lòng Điền Chính Quốc, cậu có một chút suy đoán.

"Tô Trụ, Hứa Cửu ...." Là một thành viên trong đoàn đội nhỏ, Sơ Bát lo lắng nhìn hai người bọn họ.

Tô Trụ vỗ bờ vai cậu ta, ý bảo đừng lo lắng.

Điền Chính Quốc nói: "Nếu như đã xác định được số người trong đội một, vậy thì chia thời gian thế nào?"

"Lúc trước giám đốc Tôn Thịnh đã nói rằng, thời gian tuần tra tổng cộng có mười giờ, từ 7 giờ tối đến 5 giờ sáng, cứ hai giờ là thay một tổ."

"Vậy tức là, tổ một 7 giờ đến 9 giờ, tổ hai 9 giờ đến 11 giờ, tổ ba 11 giờ đến 1 giờ sáng, tổ bốn 1 giờ sáng đến 3 giờ sáng, tổ năm 3 giờ sáng đến 5 giờ sáng."

"Đội trưởng Triệu Tài tuần tra một mình từ 7 giờ đến 9 giờ, thời gian còn lại cũng rút thăm quyết định đi."

Những người khác chấp nhận mà không có ý kiến gì.

Cuối cùng, đội một phụ trách tuần tra cửa hàng bách hóa Tân Huy phân tổ kết quả là —— tổ một Triệu Tài, tổ hai Điền Chính Quốc và Thái Hanh, tổ ba Phác Chí Mẫn và Đường Vân Ti, tổ bốn Tô Trụ và Hứa Cửu, tổ năm Tượng Bì và Tường Tử.

Sau khi thành viên của đội một đã chia tổ xong, việc chia thành viên của đội hai đội ba đội bốn càng thêm dễ dàng.

Sau 15 phút, tình hình chia tổ về cơ bản đã được xác định——

Thời gian tuần tra tổng cộng là mười giờ, chia làm năm tổ.

Thời gian mỗi tổ tuần tra là hai giờ, tổ một 7–9 giờ, tổ hai 9–11 giờ, tổ ba 11–01 giờ sáng, tổ bốn 01 ~03 giờ sáng, tổ năm 03~05 giờ sáng.

Đội trưởng đội bảo vệ số một là Triệu Tài, phụ trách tuần tra cửa hàng bách hóa Tân Huy, tình huống phân tổ lúc trước đã nói qua.

Đội hai phụ trách tuần tra khách sạn Ngũ Tỉnh, đội trưởng đội bảo vệ là Lý Kiện, thời gian tuần tra cũng giống như đội một, tức là —— tổ một Lý Kiện, tổ hai Đường Vân Ti, tổ ba Mạn Mạn và lão Tào, tổ bốn Sơ Bát, tổ năm Điền Chính Quốc.

Đội ba phụ trách tuần tra toà nhà văn phòng Hoàn Vũ, đội trưởng đội bảo vệ là Trần Hưng, bố trí nhóm tuần tra là —— tổ một Trần Hưng, tổ hai Hồ Điệp Lan, tổ ba Lý Thú, tổ bốn Thái Hanh, tổ năm Phác Chí Mẫn.

Đội bốn phụ trách tuần tra lối ra cửa C trạm tàu điện của Quảng Trường Ngũ Tỉnh, đội trưởng đội bảo vệ là Ngô Hữu, phân tổ — tổ một Ngô Hữu, tổ hai Lâm Na, tổ ba Tượng Bì và Tường Tử, tổ bốn Chung Nam, tổ năm Hồ Điệp Lan.

Sau khi phân tổ xong, Thái Hanh lấy ra bảng biểu và ghi vào.

Ngay khi ghi vào bảng biểu, vòng tay của mọi người lập tức nóng lên, dao diện hiện ra —–

[ hành khách đã kích hoạt chế độ tuần tra theo tổ, vui lòng hoàn thành tuần tra trong khoảng thời gian quy định, không được bỏ qua.]

[ nếu quý khách không đến địa điểm để tuần tra theo đúng thời gian quy định, hành khách sẽ bị trừ thời gian sinh tồn nhất định, hành khách vui lòng thực hiện một cách cẩn thận.]

Nếu lúc này có người muốn lợi dụng sơ hở mà không đi tuần tra thì cũng không còn cách nào khác.

Suy cho cùng, không ai muốn bị trừ thời gian sinh tồn, mà cái này "Thời gian sinh tồn" cũng chưa nói sẽ bị trừ nhiều hay ít, nếu như vượt quá khả năng bọn họ có thể thừa nhận, đó chính là chết người.

Không có người muốn mạo hiểm.

 (Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro