Chương 133: Trốn thoát khỏi căn hầm bí mật của đoàn xiếc thú 7
Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3
(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)
Sau khi Điền Chính Quốc nói xong thông tin mà cậu biết ra không bao lâu, cuối cùng ở chỗ một góc tường, nơi bị con rối chất đống che mất đã tìm được sự tồn tại của cánh cửa khác.
Độ cao của cánh cửa mới đến hông người, nếu cánh cửa được mở ra, phải cúi người đi vào mới được.
Điền Chính Quốc cuối cùng đã nói với Phác Chí Mẫn ở bên kia bộ đàm: "Kỹ năng của bậc thầy múa rối Đái Lý Khắc là có thể điều khiển được con rối mà hắn ta tạo ra."
"Còn năng lực của nhà ảo thuật Bảo La cũng rất rõ ràng, phải nhỡ kỹ, dù như thế nào cũng không được để ma thuật mê hoặc.
Căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú mà hai người Phác Chí Mẫn và Nhà Nghiên Cứu trải qua thật sự có tính năng biến hóa thần bí.
Cho nên, sau khi nghe xong lời của Điền Chính Quốc nói, Phác Chí Mẫn cùng Nhà Nghiên Cứu đều cẩn thận đáp lại lời cậu, về phần Nhà Nghiên Cứu đã gọi cho Kiến Trúc Sư.
Tình hình của anh ta vẫn còn tốt, căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú mà anh ta trải qua là một con sư tử cực kỳ đói khát đang bị xích.
Cổ sư tử bị xích sắt khóa lại, nhưng xích sắt được nối liền từ trên đỉnh lều trại của đoàn xiếc thú, ở trên đỉnh có một cái máy cắt kim loại, sau khi Kiến Trúc Sư đi vào thì nó bắt đầu khởi động, từ từ cắt về phía dây xích sắt.
Ngoài vật đó ra, thì bên trong căn phòng bí mật của rạp xiếc này có rất nhiều tiêu bản động vật, treo ở trên vách lều, hoặc đặt ở dưới đất, ở trên không trung giữa lều trại trong căn phòng bí mật có hai cánh cửa, nằm cách nhau, một bên trái và một bên phải. Cần phải trèo lên cái thang mới có thể đi đến cánh cửa.
Mà trong căn phòng bí mật chỉ có một cái thang, cái thang cũng bị xích sắt khóa lại, xích sắt này cũng có khóa, cần tìm chìa khóa mở ra.
Cho nên, giờ phút này Kiến Trúc Sư không chỉ cần tìm hộp bạc trước khi dây xích của sư tử bị cắt, mà còn cần tìm được chìa khóa để mở dây xích cái thang.
Như vậy anh ta mới có thể xê dịch cái thang đi đến cánh cửa của căn phòng bí mật trong đoàn xiếc thú, và mới có thể mở cửa và thoát khỏi đó.
Không có NPC trong căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú nơi Kiến Trúc Sư ở đó.
Điền Chính Quốc dự đoán, đây được cho là căn phòng tử thần của những con vật mà rạp xiếc từng huấn luyện, những động vật sau khi được trải qua huấn luyện, tham gia biểu diễn xiếc, bị thương hoặc già gần chết, đều được chế tạo thành tiêu bản, sau đó đoàn xiếc thú sẽ đem tất cả động vật tiêu bản này để trong một căn phòng bí mật, mà người trông coi chính là một con sư tử đói khát.
Loại phòng bí mật cần tìm kiếm nhanh chóng rất thích hợp với kiểu hành khách mới như Kiến Trúc Sư.
Dù sao đoàn tàu luân hồi cũng rất chú trọng việc "Công bằng", sẽ không sắp xếp kết cục phải chết cho hành khách mới, khiến cho hành khách mới không còn chút hy vọng nào.
Nhưng không chỉ căn phòng bí mật này, có lẽ những căn phòng bí mật khác mà Kiến Trúc Sư và Nhà Nghiên Cứu đã trải qua đều là ở sợ hãi, tìm kiếm hy vọng muốn sống giữa cái chết.
Kiến Trúc Sư đang chạy đua cùng máy cắt, giành giật từng giây, cho nên Nhà Nghiên Cứu cũng không nói chuyện với Kiến Trúc Sư nữa, sợ làm chậm trễ anh ta.
Cùng với âm thanh cánh cửa mở ra bên phía Quan chủ, đèn xanh bộ đàm của Phác Chí Mẫn lại tắt, đây có nghĩa là Điền Chính Quốc đã đi vào căn phòng bí mật tiếp theo, cậu ấy muốn bấm phím liên lạc lại lần nữa.
Nhưng mà, Phác Chí Mẫn không dự tính ấn nút nữa, nếu anh Quốc đã nắm giữ một chút tin tức mà họ không biết, vậy giờ phút này điều quan trọng là phải nhanh chóng truyền đi thông tin cho những người khác cùng biết được.
Mà cậu ấy cũng đã biết rõ, nên sẽ không cần phải chiếm liên lạc với anh Quốc.
Tiếp theo, chính là phải vượt qua màn trong căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú này.
Phác Chí Mẫn chớp chớp đôi mắt xanh biếc, nhìn căn phòng ma thuật nhỏ chiếu rọi đầy hình ảnh của cậu ấy cùng Nhà Nghiên Cứu, nét mặt không kìm được mà phấn khích, ngay cả giọng nói cũng cao lên.
"Chúng ta đi thôi, đã đến lúc gặp nhà ảo thuật Bảo La rồi, hì hì."
Nhà nghiên cứu nghe vậy ngẩn người, không thể không quay đầu nhìn Phác Chí Mẫn, mà Phác Chí Mẫn lúc này đang bước từng bước về phía trước, Nhà Nghiên Cứu có thể cảm thấy dáng vẻ cậu ấy có chút vội vã.
Nghĩ như vậy, Nhà Nghiên Cứu không nhịn được cúi đầu đẩy kính mắt, khóe miệng cũng nở nụ cười nhạt, có chút hứng thú với căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú này....
Mỗi căn phòng bí mật của đoàn xiếc thủ đều khác nhau, nên hiển nhiên mức độ khó cũng sẽ không giống nhau, vì vậy thời gian để bọn họ có thể tự vượt qua ải đều dựa vào năng lực của bọn họ.
Đường Vân Ti kết thúc căn phòng bí mật thứ hai của mình, sau khi mở cửa ra, ở căn phòng bí mật thứ ba, anh ấy gặp được Kim Thái Hanh. Mà đây cũng là căn phòng bí mật thứ tư ở đoàn xiếc thú của Kim Thái Hanh.
Hai người may mắn gặp được nhau trong cùng một căn phòng bí mật, họ cùng nhau trao đổi một chút thông tin.
Đường Vân Ti nhận được một phần thẻ nhận dạng, Kim Thái Hanh cũng nhận được một phần thẻ nhận dạng, mà sau khi anh cùng Điền Chính Quốc mất liên lạc, Kim Thái Hanh liên lạc lại nhưng không kết nối được với Điền Chính Quốc. Điều này cho thấy cậu đang cùng người khác nói chuyện.
Đường Vân Ti nói: "Trước đó tôi với Lộ Nam cũng nói chuyện, trước khi rời khỏi căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú, Lộ Nam cũng tìm được chìa khóa."
Có lẽ lúc này anh ta hẳn là đã đến căn phòng bí mật tiếp theo của đoàn xiếc thú.
Cho nên, khi Đường Vân Ti nói xong liền nhấn vào phím bốn để liên hệ với Lộ Nam, không bao lâu đã kết nối được với Lộ Nam, âm thanh của anh ta từ trong bộ đàm truyền đến.
Mà Kim Thái Hanh vẫn không liên hệ được với Điền Chính Quốc.
Lộ Nam hỏi: "Tình huống trong căn phóng bì mật của hai người là gì vậy?"
"Căn phòng bí mật của tôi dường như là một rạp xiếc bị bỏ hoang dùng để đặt những vật linh tinh, cũ kỹ, tất cả đều được đặt ở trong này."
"Sau khi tôi đi vào căn phòng bí mật, ở dưới chân tôi, ngay trước mặt có một mảnh giấy, phía trên có một câu hỏi, nếu tôi có thể giải được nó thì tôi sẽ nhận được một dãy mật mã dùng để mở một tủ sắt cũ kỹ."
Đường Vân Ti: "Trong tủ sắt này chắc hẳn là không có hộp bạc."
Lộ Nam: "Anh nói đúng, đây là một căn phòng bí mật liên tục giải mã, tôi cần phải đi phá giải liên tiếp."
"Chắc chắn trong tủ sắt chính là câu đố kế tiếp."
"Và diện tích của căn phòng bí mật này rất lớn, cũng có nhiều đồ vật, nhiều đến mức không thể đếm hết được, tất nhiên, những nơi có thể cất giấu hộp bạc còn nhiều hơn."
Nếu anh ta không giải câu đố theo tờ giấy, mà trực tiếp ở trong căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú đi tìm vị trí có thể giấu hộp bạc, thì sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.
Mà trùng hợp đây là lúc anh ta không thể lãng phí thời gian.
Bởi vì......
"Nếu tôi không nhanh chóng tìm được vị trí của hộp bạc, thì căn phòng bí mật của đoàn xiếc này sẽ khiến tôi bị chết cóng ở chỗ này." Lộ Nam vừa nhấn bộ đàm vừa nói, vừa ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Sau khi anh ta bước vào căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú này, khắp nơi đều phun ra hơi lạnh, rất nhanh có nơi đã được bao phủ lên một lớp băng mỏng.
Lộ Nam có thể tưởng tượng được, nếu anh ta không nhanh chóng hành động, thì chắc chắn sẽ bị đông lạnh và chết ở trong này.
Nhưng may mắn chính là, ngoài Đường Vân Ti ra thì Lộ Nam có thể liên hệ được với Kim Thái Hanh.
Cũng không ngờ hai người bọn họ lại có thể gặp nhau trong căn phòng bí mật, không thể không nói đây là một điều rất ngạc nhiên.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lộ Nam dừng lại ở trước ngực trái của mình, đây là kẹp ghim gấu trúc mà Chung Nam đã tặng cho anh ta, Lộ Nam mỉm cười, quả nhiên quốc bảo đang phù hộ anh ta, nên may mắn vẫn còn ở bên.
Rất cảm ơn món quà mà Chung Nam đã tặng.
Kim Thái Hanh nói: "Anh đem câu hỏi đọc ra đi, hai người chúng tôi cùng nhau nghĩ giúp anh."
"Được."
Vào lúc này thì không được khách sáo, bởi vì Lộ Nam tin tưởng hai người bạn đồng hành này, nhất là năng lực của Kim Thái Hanh, bọn họ tuyệt đối sẽ không bao giờ thất bại trong căn phòng bí mật ở đoàn xiếc thú.
Mà có hai người giúp đỡ, tốc độ giải đề của Lộ Nam quả nhiên được nâng cao.
Càng trùng hợp chính là, ngay sau đó, Điền Chính Quốc đã gọi đến bộ đàm của Kim Thái Hanh.
Sau khi Điền Chính Quốc đi vào một căn phòng bí mật ở đoàn xiếc thú, liền dự tính sẽ nhấn nút nói chuyện với hai người Lộ Nam hoặc Đường Vân Ti trước, để đem thông tin mà cậu biết được ở căn phòng an toàn nói cho bọn họ biết.
Nhân tiện xem bọn họ đã vượt qua căn phòng bí mật nào để cung cấp một chút thông tin của NPC nơi đó.
Điền Chính Quốc không lo lắng về Kim Thái Hanh, dù sao A Hanh vẫn lợi hại hơn so với hai người đó, cho dù anh có gặp bất cứ phòng bí mật nào, thì anh cũng có thể đối phó dễ dàng.
Về điểm này, Điền Chính Quốc rất có lòng tin đối với A Hanh.
Nhưng nào biết được, dù cho là bộ đàm của Đường Vân Ti hay là Lộ Nam đều không thể nào liên lạc được.
Cho nên, với điều kiện trước tiên, nếu không thể liên lạc được với hai người này, Điền Chính Quốc liền nhấn vào phím số bảy, cùng Kim Thái Hanh liên hệ được.
Mà điều làm cho cậu bất ngờ chính là, Kim Thái Hanh vậy mà cùng Đường Vân Ti gặp mặt cùng một nơi, mà Đường Vân Ti lại đang cùng Lộ Nam trò chuyện.
Thật đúng lúc.
Sau khi nói sơ qua về tình hình ở căn phòng bí mật cho nhau, Điền Chính Quốc nói: "A Hanh, tình hình của căn phòng bí mật của anh và giáo sư Đường là gì?"
Kim Thái Hanh nói: "Căn phòng bí mật ở đoàn xiếc thú này của tụi anh không có tồn tại NPC, nhưng đây là một căn phòng bí mật bị đảo ngược hoàn toàn."
"Nơi mà anh và giáo sư Đường đang đứng lúc này là bệ đỡ, có lẽ nơi này là nơi an toàn duy nhất."
"Anh đoán, một khi rời khỏi bệ đỡ này, muốn tìm kiếm manh mối của căn phòng bí mật thì phải đi liên tục, không thể dừng lại, có lẽ bên trong căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú này đã thiết lập các loại cơ quan."
"Bởi vì anh không thấy nơi nào khác mà anh có thể dừng lại nghỉ...."
Chỉ có điều, căn phòng bí mật của đoàn xiếc này đã cho bọn họ có nhiều thời gian, trước khi bọn họ rời khỏi bệ đỡ an toàn, nói cách khác, có nghĩa là bọn họ có thể đợi ở trên bệ đỡ bao nhiêu lâu cũng được.
Mà bối cảnh trong căn phòng bí mật này, Kim Thái Hanh nhìn cách trang trí trong phòng giống như là đoàn xiếc thú, khắp nơi đều có bóng bay, một con lật đật rất lớn được treo ngược ở trên đỉnh lều, và những lá cờ màu sắc treo trên tường lều.
Ngoài ra còn có những đồ trang trí khác nhau đều nổi lên trên đỉnh lều, bay trên không và phía trước bọn họ, có món đồ chơi xoay tròn giống như vòng xe đu quay cao chọc trời loại nhỏ, có bóng tròn đầy màu sắc rực rỡ, còn có trò chơi ngựa gỗ màu đỏ, một cái trống nhỏ, tượng voi xanh, còn có xe đạp một bánh xinh xắn.....
Tất nhiên, điều đáng để ý nhất chính là ở giữa toàn bộ căn phòng bí mật của rạp xiếc, có một khối rubik khổng lồ cao bằng người.
Trước mặt bọn họ, không có gì ngoài vật phẩm trang trí nổi lên, không có nền nhà, ngoài những vật phẩm trang trí là một cái hố sâu không thấy đáy.
Chắc chắn nếu không cẩn thận ngã xuống, thì kết cục hẳn là phải chết.
Kim Thái Hanh cùng Đường Vân Ti đoán được, cách để thoát khỏi căn phòng bí mật của rạp xiếc này chính là trên khối rubik ở giữa.
Kim Thái Hanh nói: "Khối rubik bị xáo trộn, nhưng chỉ có màu của hình vuông trên cùng là không đủ."
"Màu gắn với khối rubik phải là một tấm sắt làm bằng nam châm."
"Bởi vì khối rubik được làm từ kim loại, mà các màu còn thiếu đang nằm rải rác trên các vật trang trí khác nhau..."
Điều này rõ ràng là muốn bọn họ nhảy đến trên mặt của các vật trang trí, để lấy được tấm sắt làm bằng nam châm, sau đó lại nhảy đến xung quanh khối rubik rồi đem các tấm sắt nam châm này dẫn lên chúng, cho đến khi tìm được hết những màu sắc còn thiếu, và xoay khối rubik để cho thống nhất cùng một màu sắc.
Đường Vân Ti nói: "Chúng tôi không tìm thấy cánh cửa trong căn phòng bí mật này."
"Có lẽ là giấu ở phía sau những vật trang trí, cũng có thể, cánh cửa nằm trong khối rubik mà hộp sắt thì ở bên trong vật trang trí."
Kim Thái Hanh: "Nhưng cũng có thể hộp sắt được giấu ở trong khối rubik này, như vậy chúng ta cần giải đáp khối rubik này trước."
"Nhưng mà, anh và giáo sư Đường cũng không cần vội, tụi anh ngồi ở trên bệ đỡ, giải mã cho Lộ Nam trước."
Điền Chính Quốc ừ một tiếng.
Lộ Nam ở đầu bên kia bộ đàm nói lời cảm ơn.
Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3
(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro