Chương 136: Trốn thoát khỏi căn hầm bí mật của đoàn xiếc thú 10
Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3
(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)
Vào lúc này, con búp bê quỷ lấy đi hiệp ước cảm nhận được cảm xúc của chính bản thân Điền Chính Quốc, cái miệng nhỏ nhếch lên cười vui vẻ.
Con búp bê quỷ đang trong tư thế bám lên vai Lộ Nam, tương đương với toàn bộ cơ thể nhỏ bé đang nằm trên lưng Lộ Nam trong khi bàn tay nhỏ và đầu nhỏ được đặt trên vai Lộ Nam.
Lộ Nam lúc này đã tiến vào căn phòng bí mật tiếp theo của đoàn xiếc thú, chẳng qua, không lâu sau khi Lộ Nam tiến vào căn phòng bí mật, cánh cửa bên cạnh mở ra, có người đi đến.
Anh ta gặp mặt với kiến trúc sư.
Hai người lúc này cùng ở chung căn phòng bí mật trong đoàn xiếc thú, nhận thấy được có người, kiến trúc sư cũng nhìn sang phía Lộ Nam.
Ánh sáng trong căn phòng bí mật này hơi tối, sau khi kiến trúc sư thấy Lộ Nam đầu tiên là vui vẻ, sau đó chú ý tới búp bê quỷ đang bám trên vai Lộ Nam.
Một đôi mắt nhỏ đen nhánh nhìn chằm chằm vào anh ta, kiến trúc sư bị dọa nhảy dựng, ngay sau đó trở nên đề phòng.
Anh ta nói khẽ với Lộ Nam: "Cậu, đừng nhúc nhích, cẩn thận ....."
Trên đầu Lộ Nam chậm rãi hiện lên một dấu chấm hỏi, đừng nhúc nhích cái gì?
Điền Chính Quốc có tầm nhìn chung với con búp bê quỷ đã hiểu ra ý tứ của kiến trúc sư, cậu không nhịn được bật cười.
Vì vậy, kiến trúc sư nhìn thấy khóe miệng búp bê quỷ nhếch lên, từ từ lộ ra một nụ cười nham hiểm, như thể nó không có ý tốt, ngay sau đó sẽ tấn công mưu hại bọn họ.
Kiến trúc sư da đầu lập tức tê dại, cảm thấy tóc như muốn dựng đứng.
Anh ta cảnh giác nhìn về phía Lộ Nam, chính xác là nhìn về bả vai Lộ Nam, cả người căng chặt, dùng sức chờ phát động, giây tiếp theo có thể tiến vào trạng thái "Chiến đấu".
Lộ Nam lúc này mới phản ứng lại, chú ý đến ánh mắt của kiến trúc sư, trở tay sờ cái đầu nhỏ của búp bê quỷ, nói với kiến trúc sư đang choáng váng: "Đây là một đạo cụ của Quan chủ, không cần lo lắng."
Kiến trúc sư: "..."
Hoá ra còn có loại đạo cụ này, có thêm kiến thức.
Nhưng mà, đạo cụ của Quan chủ tại sao sẽ ở cùng với ngài Vam?
Lộ Nam nhìn ra nghi hoặc của anh ta, sau khi nói ra kiến trúc sư mới bừng tỉnh hiểu được.
Một chút hiểu lầm nhỏ đã được giải quyết, hai người lúc này mới cẩn thận đánh giá toàn bộ căn phòng bí mật đoàn xiếc thú này.
– vòng tròn, có những vòng sắt tròn cỡ 4 mét hoặc 1 mét trở lên treo khắp nơi, giống như kiểu xiếc thú nhảy vòng tròn vậy
Không chỉ có như thế, những chiếc vòng được treo trên đỉnh lều, dựng trên mặt đất, xung quanh lều.
Ngoài ra còn có nhiều mô hình động vật trên mặt đất và trên tường lều, ví dụ như sơn dương, voi, hải báo, gấu, sư tử và lão hổ....
Những mô hình động vật này có kích thước giống như động vật thật, tay nghề rất giống thật, có lông tóc....., nếu không phải vẫn không nhúc nhích, có khả năng Lộ Nam và kiến trúc sư sẽ tưởng động vật thật sự xuất hiện.
Chỉ nhìn thôi, căn phòng bí mật trong đoàn xiếc thú này dường như không có gì nguy hiểm, nhưng nếu động vật là thật thì chẳng khác gì nơi huấn luyện động vật.
Cho đến khi một bóng người hiện ra sau chân của con voi lớn nhất.
Người đàn ông này mặc trên người bộ quần áo có treo nhiều đồ dùng, trên tay cầm một chiếc roi, trên mặt có nhiều vết trầy xước, trông giống như bị một con vật hung dữ nào đó cào vào người.
Lộ Nam đã đi qua căn phòng an toàn, đã nhìn thấy bức ảnh của người đàn ông này trong hồ sơ tư liệu —– thuần thú sư Martin, là tổng huấn luyện viên của các con vật.
Ở đoàn xiếc thú, Martin chủ yếu phụ trách huấn luyện các loại động vật, tiến hành biểu diễn, ví dụ như nhảy vòng lửa, cưỡi xe đẩy, hổ lăn lộn, gấu nhảy dây, sơn dương con khỉ xiếc đi dây......
Ngay sau khi NPC này xuất hiện, Lộ Nam lập tức cảm thấy có chút không giống nhau —— thuần thú sư Martin này tuyệt đối khó đối phó.
Từ ánh mắt đầu tiên là có thể nhìn ra, khác với những NPC không có IQ và chỉ sống dựa vào bản năng, thuần thú sư Martin có trí tuệ, hơn nữa khôn ngoan ác độc, không có ý tốt với bọn họ.
Quả nhiên, sau khi nhìn thấy hai người, thuần thú sư Martin mở miệng: "Hì hì, đã nghĩ đến cách chết ở đây chưa, là bị dẫm chết? Vẫn là bị ăn luôn?"
Khi giọng nói của Martin rơi xuống, trên mặt đất căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú này xuất hiện biến hóa, sàn nhà thực sự nhấp nhô như những con sóng liên tiếp, giống như thể họ không bước lên một sàn kiên cố, mà là một tấm chăn ngụy trang dưới sàn nhà.
Nhưng Lộ Nam cảm nhận một chút lòng bàn chân, thật sự là sàn nhà không sai.
Và chuyện này vẫn chưa kết thúc, sau khi sàn nhà liên tục nhấp nhô khôi phục bình tĩnh, những hình tròn sắt trên mặt đất đột nhiên bốc cháy lên ngọn lửa, những con vật dường như cũng bị giao cho thần chỉ, ánh mắt có thần thái, voi kêu lên một tiếng, lão hổ và sư tử gào rống......
Những con vật này dậm chân tại chỗ, nhưng không đi khỏi vị trí.
Lộ Nam và kiến trúc sư vô cùng ngạc nhiên trước việc những con vật này có thể đột ngột trở nên sống lại, liền nghe được phần giới thiệu quy tắc xông qua căn phòng bí mật đoàn xiếc thú này của thuần thú sư Martin.
Không phải vị trí nào trên sàn cũng có thể giẫm lên đượci, nếu đoán được mối liên kết với cơ quan trên sàn nhà, vòng lửa xung quanh và các con vật sẽ di chuyển về phía bọn họ.
Đồng thời, vòng lửa xung quanh và vòng lửa phía trên đầu sẽ dần bốc cháy và di chuyển đến sát nơi họ đang đứng.
Còn đồ vật Lộ Nam và kiến trúc sư muốn nằm ở trong tay thuần thú sư Martin, miễn là trong thời gian quy định họ cần đi đến bên cạnh thuần thú sư Martin.
Gã ta sẽ giao đồ vật cho hai người bọn họ.
Vừa nói xong, người huấn luyện thú Martin nhếch môi cười, vươn tay lấy từ trong quần áo ra một cái hộp bạc, cánh cửa hiển nhiên cũng ở phía sau Martin.
Quy tắc này nghe có vẻ đơn giản.
Nhưng hiện tại là hai người bọn họ đang ở trong căn phòng bí mật của đoàn xiếc thú này, Lộ Nam vẫn có thể nhớ rõ quy tắc đã thấy trước khi vào tiến vào đoàn xiếc thú —— "Nếu có thể gặp được người trong phòng bí mật, vậy các ngươi nhất định là may mắn và xui xẻo."
Căn phòng bí mật này nguy hiểm hơn khi một mình.
Và một khi đếm ngược bắt đầu, họ hoàn toàn không thể dễ dàng bước đến bên cạnh thuần thú sư Martin.
Ánh mắt Lộ Nam không khỏi nhìn xuống đất, tuy là sàn cứng nhưng trên bề mặt không có một khe hở nhỏ nào, mà là cả một bề mặt có hoa văn phức tạp, màu sắc đa dạng.
Nếu nhìn xem hoa văn này nhiều thì đầu óc sẽ có cảm giác choáng váng.
Thuần thú sư Martin đã nói rõ ràng với bọn họ là sàn nhà có cơ quan, dẫm trúng sẽ kích hoạt, nhưng ở mặt sàn đầy hoa văn như vậy thì ở đâu là nơi không thể dẫm và có thể dẫm?
Chỉ nhìn như vậy thôi chắc chắn đã rất đau đầu, càng không cần phải nói đến việc bọn cần phải đến bên cạnh nơi thuần thú sư Martin đang đứng.
Nếu sàn nhà là một hình vuông thông thường thì đã không đến mức khiến Lộ Nam và kiến trúc sư khó xử.
Rõ ràng thuần thú sư Martin đang tà ác vui cười ra tiếng, vui vẻ nhìn thấy những kẻ đột nhập cẩn thận đi tới dưới những bẫy rập chết chóc dưới chân.
Nhưng ngay sau đó, khi thuần thú sư Martin đang xem động tác của một kẻ đột nhập, ý cười gã ta cứng đờ ở trên mặt.
Ngón tay Lộ Nam chà nhẹ ở kim cài áo, ngay sau đó, một con vật có lông trắng đen, thân hình bụ bẫm cao bằng nửa người ngồi bên cạnh Lộ Nam.
Đúng là quốc bảo gấu trúc.
"Ân ~" gấu trúc thấp giọng kêu một tiếng, đầu tiên dùng đôi mắt quầng thâm nhìn xung quanh căn phòng bí mật tronh đoàn xiếc thú, ngay sau đó, đôi chân mềm mại đáng yêu bước lên sàn nhà có hoa văn phức tạp.
Lộ Nam nói với kiến trúc sư: "Đi theo đi."
Kiến trúc sư há miệng, vẻ mặt ngạc nhiên, hiển nhiên còn chưa hoàn hồn từ khi nhìn thấy quốc bảo gấu trúc, cho đến khi Lộ Nam nói với anh ta, kiến trúc sư mới bừng tỉnh gật đầu: "Cùng, đi theo đi là được?"
"Không sai."
Trên mặt Lộ Nam hiện lên ý cười nói: "Đạo cụ này là bạn của tôi tặng cho tôi, chờ sau khi trở về, tôi nhất định phải cảm ơn cậu ấy lần nữa."
Tuy rằng đây là đoàn tàu luân hồi cuối cùng của anh ta, sau khi trở lại thế giới hiện thực khẳng định sẽ quên những gì có liên quan đến đoàn tàu luân hồi.
Nhưng Lộ Nam cảm thấy, tâm lý cảm ơn anh ta nhất định sẽ không quên, đến lúc đó nhất định phải ăn một bữa cơm với Chung Nam.
Nghĩ vậy, Lộ Nam dẫn đầu đi theo sau gấu trúc, còn kiến trúc sư thì theo sát sau đó.
Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3
(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro