Phần 2
Người đàn ông nãy giờ không có lên tiếng, rốt cuộc cũng không chịu nổi sự dong dài của 2 thằng bạn tốt. Dám tính kế với hắn, ai cũng không chạy khỏi.
"Trần, thì ra cậu ở chỗ này ngắm trăng à?. Để bọn tớ tìm cậu thật lâu"
Người đàn ông cầm đèn pin trong tay, kinh ngạc kêu lên. Nghe vậy, người đàn ông đứng bên cạnh lành lạnh nhìn lướt qua hắn, hắn lập tức im miệng, không nói thêm gì nữa .
Park Jimin này rõ ràng là giáo sư đại học nhưng không bao giờ làm việc đàng hoàng, suốt ngày từ sáng đến tối chỉ lo làm những thí nghiệm lung tung.
Kim Taehyung không lên tiếng, ánh mắt ngược lại nhìn về phía người nãy giờ không nói gì Jung Ho Seok . Đây không phải đang nói nhảm sao?.
Bây giờ bộ dạng này của hắn còn có thể đi đâu?. Dược ở trong người cũng dần dần vơi bớt, phỏng chừng bọn họ bỏ cho hắn chút ít, làm cho hắn tạm thời mê loạn mà thôi.
Ngược lại hắn có chút ngoài ý muốn, người luôn luôn trầm ổn kín kẽ như Jung Ho Seok lần này cũng dính vào, thấy mình gặp Park Jimin , 1 câu nhắc nhở cũng không có, thật con mẹ nó chọn nhầm bạn tốt rồi!
Làm sao hắn lại quên Jung Ho Seok từ trong xương là tên lưu manh hạng nhất, nhưng luôn luôn giả bộ làm người đàn ông lịch sự cơ chứ?
"Còn có thể đi không?"
Jung Ho Seok nhìn nét mặt hơi bất mãn của thằng bạn tốt, tiến lên một bước đưa tay đến trước mặt hắn. Kim Taehyung mượn lực đứng dậy.
Hắn không chỉ có thể đi, nếu như không có cô nữ sinh tốt bụng kia, làm thêm mấy trăm hiệp cũng không thành vấn đề.
Ho Seok cũng đoán được hắn đang nghĩ gì, Thật ra thì hắn rất vô tội, ai biết tên kia gan lớn như thế, lại dám xuống tay với Taehyung . Mà thời điểm hắn muốn nhắc nhở cũng không còn kịp nữa, cho nên không thể làm gì khác hơn là thuận theo ý trời.
Ai bảo người này biết rõ Park Jimin đến chết cũng không đổi tính, lại không đề phòng hắn? Chỉ nhìn thấy bộ dạng này của hắn, tựa hồ thời điểm bọn họ không có ở đây, đã bỏ lỡ 1 màn kịch hay.
"Tae , tôi đỡ cậu"
Park Jimin tự biết mình đuối lý, thừa dịp lúc này lấy công chuộc tội, nếu không với tính tình có thù tất báo của người này, mình sẽ chết rất thảm nha!
Đáng tiếc Taehyung cũng không cảm kích, xoay người đi về phía trước. Jung Ho Seok cố ý nháy mắt với hắn, tự cầu phúc đi người anh em. Hắn kêu lên một tiếng.
Người này không coi trọng nghĩa khí gì hết xấu quá đi, thật là chọn lầm bạn tốt rồi. Lisa một mạch chạy vào lễ đường, cũng không quan tâm đến bản thân đang chật vật như thế nào, xuyên qua đám người ồn ào, cô chỉ muốn tìm thấy người đàn ông làm cho cô cảm thấy an toàn....
"Lice , đã xảy ra chuyện gì?"
Na Jaemin từ trên chủ tịch đài đứng lên muốn đi tìm bạn gái, lại thấy bạn gái chạy tới, trên mặt còn là mang theo lệ, vừa nhìn thấy anh, lập tức nhào vào trong ngực của anh
"Jaemin , đưa em về nhà, đưa em về nhà!"
Lisa không để ý tới còn có nhiều người đang nhìn như vậy, cô bây giờ chỉ muốn nhanh về nhà, để tắm rửa sạch sẽ thân thể dơ bẩn của mình.
"Không sao, không sao, có anh đây. Kei , Yein , dạ vũ này các em sắp xếp dùm anh. Anh đi trước"
Chú ý đến chân bạn gái không có giầy, lễ phục có chút xốc xếch, bên trên làn váy còn dính chút cỏ vụn. Cô mới ra ngoài có 10 phút, đã xảy ra chuyện gì? Săn sóc cởi xuống áo khoác trên người, choàng lên người cô, Jaemin đỡ cô từ cửa sau đi ra ngoài.
"Lisa , đã xảy ra chuyện gì?. Nói cho anh biết được không?. Đừng để anh lo lắng"
Đã là sinh viên năm 4, cho nên Jaemin đều phải tự mình lái xe đến trường. Sau khi lên xe, thấy bạn gái trên mặt toàn lệ, ngược lại không nói lời nào, làm cho hắn lo lắng không biết làm sao. Thật chẳng lẽ đúng như hắn đang nghĩ.....
"Thật xin lỗi, Jaemin . Em không biết, em không biết.... Nhưng, em không có bị hắn, không có...."
Vừa nhắc tới tình cảnh vừa rồi, Lisa rất sợ, đặc biệt nhớ tới ánh mắt sắc bén kia, giống như muốn nuốt chửng lấy cô, thật là đáng sợ....
"Được rồi, được rồi . Anh không hỏi, không hỏi. Chuyện này anh nhất định sẽ điều tra rõ, sẽ không để em phải chịu uất ức. Anh trước tiên chở em về nhà, em tốt nhất nên ngủ 1 giấc, coi mọi chuyện xảy ra hôm nay chỉ là cơn ác mộng được không?"
Dù cô nói đứt quãng, nhưng Jaemin đã hiểu xảy ra chuyện gì rồi. Ở trong trường học, thậm chí lại có người dám làm ra loại chuyện này, anh , nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này.
"Jaemin . . . . . . Không cần, không cần. . . . . . Em không muốn làm trò cười cho mọi người. . . . ."
"Yên tâm đi, không có việc gì. Tất cả có anh ở đây, được không?"
Anh nhẹ nhàng vỗ lưng cô an ủi. Một ánh đèn xe chói mắt xông tới, bởi vì đường xe trong sân trường tương đối hẹp, Jaemin nhường đường cho người ta, lúc 2 xe giao nhau, anh dường như nhìn thấy người lái chiếc xe đó, cặp mắt sắc bén của hắn quét về phía bên này.
Chỉ là không tới thời gian 1 giây, 2 chiếc xe đã đi ngược chiều nhau.
____________________
Phòng khách Manoban gia.
Một đôi bàn tay trắng noãn như ngọc được chăm sóc rất tốt đặt trên bắp đùi người đàn ông đang đọc báo, người phụ nữ ôn nhu mở miệng:
" Suwon , chúng ta có phải nên lên đường đến nhà Kim không?. Đại thọ của Kim lão thái gia chúng ta không nên đến trễ"
Một người đàn ông với mái tóc đen được chải gọn về phía sau, lộ ra cái trái đầy đặn, khóe miệng khẽ cong lộ ra ngũ quan đoan chính nhưng đầy nét lạnh lùng.
"Lisa đã về chưa?"
Người đàn ông mắt không có rời đi tờ báo một lần.
"Tình Tình cũng muốn cùng đi sao? Bình thường nó đều không thích tham gia những bữa tiệc như vậy, chi bằng không nên miễn cưỡng nó"
Người phụ nữ lộ ra mỉm cười nhu thuận:
"Mấy ngày nay em thấy sắc mặt nó không tốt lắm, có thể học nhiều nên mệt mỏi, không bằng để nó ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, trong nhà còn có chị Ngô không phải sao?"
Nói đùa sao? Tối nay nếu để cho Lisa đi theo, thì con gái bảo bối IU của bà còn có hy vọng gì?. Mặc dù Lisa đã đính hôn, nhưng nếu như chưa kết hôn thì không có chuyện gì không thể xảy ra.
Đến lúc đó tất cả hào quang không phải do con L kia chiếm hết sao? Nhà Kim là nhà danh giá, giàu có nhất, con cháu lại đông đảo, lại có nhiều người đi theo nghiệp kinh doanh.
Hơn nữa 3 đứa cháu trai đều anh tuấn bất phàm, nếu như có thể lấy 1 người, dù không có Siwon Manoban , mẹ con của bà cũng có thể sống qua nửa đời sau rồi.
" Lisa là đại tiểu thư của Manoban gia ta, làm sao có thể không đi. Em đi xem thử IU chuẩn bị xong chưa?"
Siwon vừa gấp tờ báo, vừa nhìn những chữ chằng chịt trên báo, tầm mắt tùy ý liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh, sau đó phân phó nói.
"Nhưng mà, cũng nên hỏi nó là có muốn đi không cơ chứ, nếu không muốn cũng không nên miễn cưỡng con nó"
Người phụ nữ vẫn cố gắng thuyết phục ông nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay:
" Lisa sắp tan học rồi, anh sẽ có biện pháp khiến nó phải đi"
Thân thể mềm mại nằm xuống thân người đàn ông:
"Nhưng Lisa luôn không thích tham gia những hoạt động này lắm, em nghĩ hôm khác hãy mang IU đi, hôm nay là đại thọ của Kim lão thái gia, nếu như có gì thất lễ sẽ không tốt lắm, sẽ làm cho người ta chê cười. Mang IU đi có phải tốt hơn không?"
"Con gái của Siwon anh có thể làm mất thể diện sao?"
Nụ cười dịu dàng của người phụ nữ đột nhiên cứng đờ:
" Ý của em không phải như vậy, IU cũng là con gái của anh mà, vì sao cho tới bây giờ anh vẫn không quan tâm nó vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro