Phần 7
"Ừ, em cùng đi với cha"
Lisa bấm gọi điện thoại cho Jaemin . Mới biết vừa rồi anh đã gọi điện đến Manoban gia hỏi thăm, nếu không sẽ lo lắng đến chết mất. Một chút quan tâm như thế cũng làm cho Lisa cảm động, trên đời này, còn ai có thể đối xử tốt với cô như vậy?
"Vậy, em nên cẩn thận một chút"
Đầu kia điện thoại, giọng của Jaemin dịu dàng không thay đổi.
"Vâng , mai gặp lại."
Cô cúp điện thoại trước, đây là thói quen của bọn họ, luôn là cô cúp máy trước, nếu không anh sẽ luôn đợi ở đầu dây bên kia. Đem điện thoại bỏ vào trong túi xách, Lisa ngẩng đầu lên nhìn mưa đã tạnh, bầu trởi trở nên yên tĩnh, nơi này cách xa phòng khách chính, xa đến nỗi cô đều không nghe được thanh âm huyên náo, chỉ có tiếng suối phun chảy êm ái.
Nước chảy? Cô xốc làn váy lên, đi tới bên đài phun nước nhà hào môn nào cũng có, đó là suối phun có năm tiểu thiên sứ đang chơi đùa, mặc dù hơi nhỏ nhưng vô cùng tinh xảo. Cô ngồi bên thềm hồ không cao, bàn tay nhỏ nhắn nghịch nước ở trong hồ, cuối hạ đầu thu, thời tiết ban đêm có chút lạnh lẽo.
Ừ, thật thoải mái, đây mới đúng là hưởng thụ! Cô dùng 2 bàn tay trắng noãn múc nước sau đó đổ lên người những tiểu thiên sứ..... Tự đùa vui như thế này so với buổi tiệc buồn chết người bên trong còn thú vị hơn nhiều.
"Chơi rất vui?"
Đang chơi vui rất chăm chú, Lisa không biết có người đàn ông đã đứng sau lưng cô thật lâu, đến khi hắn lên tiếng, nước vốn đang ở trong tay cô, ào một tiếng toàn bộ đều rớt xuống hồ....
Dưới ánh đèn lờ mờ, người đàn ông mặc một thân âu phục màu đen, hòa vào bóng đêm, chỉ có cặp mắt sắc bén kia vẫn nhìn chằm chằm vào cô.
Đó là ánh mắt của kẻ săn thú, đàn ông đối với phụ nữ nhất định phải có một sự tự tin và chắc chắn, một khi đã để mắt đến sẽ không cho đối phương có cơ hội bỏ trốn.
Nhưng tại sao hắn?! Tại sao hắn luôn như âm hồn bất tán xuất hiện trước mặt cô? Lisa hơi thở không ổn định đứng lên, cúi đầu không muốn nhìn vào cặp mắt kia, vội vội vàng vàng vượt qua khỏi hắn.
Nhưng, một cánh tay cứng như sắt đã ngăn cản cô lại, lúc cô còn chưa kịp phản ứng thì vòng eo mảnh khảnh đã bị kiềm chế lại, cả người bị hắn ôm vào trong ngực. Người đàn ông vừa xa lạ vừa mãnh liệt này làm cho cô cảm thấy sợ hãi.
"Anh buông tôi ra"
Vừa tức lại vừa khó chịu, Lisa vùng vẫy cả 2 tay 2 chân muốn thoát khỏi anh ta, nhưng không có tác dụng. Giống như đêm hôm đó, chỉ cần anh ta không buông cô ra, thì cô làm thế nào cũng không thoát được.
"Không buông"
Người đàn ông càng ôm chặt hơn, cúi đầu nhẹ nhàng thổi hơi bên tai cô. Cô thật nhỏ, đỉnh đầu chỉ có thể chạm đến cằm của anh, chỉ là, thân thể nho nhỏ thật thơm, thật mềm, thật muốn ôm cô như vậy không muốn buông ra.
"Làm người phụ nữ của tôi, được không?"
"Không, tôi đã có vị hôn phu. Anh tránh ra, đừng đụng vào tôi , đừng đụng vào tôi..."
Cảm xúc lần nữa lại trỗi dậy, tay của người đàn ông này càng không ngừng vuốt ve sau lưng cô, làm cho cô thật khó có thể giãy dụa.
"Vị hôn phu?"
Vốn là muốn dụ dỗ cô, nhưng bàn tay to đột nhiên ngừng lại, Anh chưa bao giờ nghĩ tuổi của cô còn nhỏ như vậy đã đính hôn với người khác, làm sao có thể?
Nhân lúc hắn sửng sốt, cô dùng sức đạp giày cao gót xuống một cái. Hai tay Taehyung đang ôm chặt lấy cô, đột nhiên buông lỏng ra.
Cô nhấc làn váy chạy về phía đại sảnh sáng ngời. Trời ạ, người đàn ông này thật đáng sợ, thế nhưng lại muốn phi lễ với cô một lần nữa. Còn muốn cô làm người phụ nữ của hắn!
Lisa thề, về sau cô sẽ không tham gia những bữa tiệc như thế này nữa, cũng không muốn nhìn thấy người đàn ông không biết xấu hổ này nữa.
Cô còn muốn chạy trốn?
Kim Taehyung nhìn cô gái nhỏ đang bỏ trốn.
Vị hôn phu?
Thật là tốt!
Anh ngược lại muốn nhìn xem một chút, người đàn ông nào dám giành người phụ nữ của anh!
Taehyung cũng không có vội vã đi ngược lại mà nhàn nhã từ trong túi áo rút ra chiếc bật lửa và điếu thuốc.
Ai ngờ anh hút xong điếu thuốc, lấy ra một điếu khác, mới hút được một nửa thì đốt ngón tay căng thẳng, đem khói thuốc dập tắt, ánh mắt bén nhọn quét qua bụi hoa, thanh âm vừa trầm, vừa lạnh vang lên:
"Ra ngoài".
"Không thể tưởng tượng được, anh lại thích loại phụ nữ như vậy"
Từ trong bụi hoa, một cô gái mặc dạ phục màu trắng có thân hình mảnh khảnh, tóc dài được búi lên, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng thêm tinh xảo động lòng người. Nhưng lúc này, trên gương mặt tinh xảo kia, lại ẩn hiện nỗi buồn như có như không.
"A, tôi thích phụ nữ như thế nào, có cần báo cáo với cô không?!"
Taehyung lạnh lùng nói một câu sau đó muốn xoay người rời khỏi.
"Taehyung . chờ một chút"
Cô gái ngăn trước mặt anh, không cho anh đi.
"Xin chú ý cách xưng hô của mình, nơi này là nhà Kim , cô phải gọi tôi là anh tư, em dâu"
Kim Taehyung lạnh nhạt nói.
"Anh nhất định phải như vậy sao? Chúng ta..."
Khuôn mặt cô gái tựa hồ có điểm uất ức, còn muốn nói điều gì đó, nhưng đã bị Taehyung cắt ngang:
"Em dâu, vì không muốn để lộ nhược điểm nào, tôi vào trước, tôi nghĩ Mingyu vẫn đang ở trong chờ cô"
Dứt lời, đầu anh cũng không ngoảnh lại mà sải chân bước đi, để lại khuôn mặt không cam tâm đang nhìn bóng dáng cao lớn đi xa. Cô chưa bao giờ biết, Taehyung lại đối với với một cô gái chưa trưởng thành lại nảy sinh ham muốn mãnh liệt như vậy, còn muốn cô ta làm người phụ nữ của anh?
"Chị dâu, chị đối với anh tư vẫn chưa hết hy vọng sao?"
Đang lúc người phụ nữ tức giận muốn rời khỏi, thì 2 cô gái nãy giờ vẫn đang nhìn lén trên lầu không biết đi ra từ lúc nào.
"Chuyện không liên quan đến em"
Nói xong, người phụ nữ nhìn lướt qua khuôn mặt giống như đang xem kịch vui của 2 cô gái, không muốn giải thích với họ. Giày cao gót đi về phía đại sảnh.
" Hwang Yiren , chị phách lối gì chứ?"
Chaeyoung thản nhiên mở miệng:
"Cô không phải rất giận anh tư sao? Không bằng hợp tác với chúng tôi đi"
"Vì sao tôi phải tin lời cô nói, Kim Chaeyoung . Cô muốn làm cái gì không liên quan đến tôi"
Bị người khác gọi thẳng tên, sắc mặt Hwang Yiren lúc đỏ lúc trắng.
" Chaeyoung tôi không phải muốn kéo chị xuống nước, chỉ muốn chị đưa cho tôi một thứ mà thôi"
Cha giả bộ trấn định, mở miệng. Thật ra, thì cô cũng rất khẩn trương, dù sao người bị tính kế cũng là anh tư, cô luôn luôn sợ người đàn ông này, nhưng bị IU thuyết phục lòng của cô lại rục rịch.
"Tôi nghĩ, tôi không có gì có thể cho cô"
Yiren nói lời cự tuyệt, nhưng bước chân đã dừng lại.
"Chị dâu, đồ tôi muốn, tôi tin chị sẽ có"
Chaeyoung chợt nói rất tự tin.
**
Đầu rất choáng váng, thân thể rất nóng. Lisa đưa tay sờ sờ trán của mình, cô không phải đã sốt rồi chứ? Tại sao cảm thấy toàn thân nóng như thế.
Giơ tay lôi lôi kéo lễ phục của mình, có phải vừa rồi đi ra ngoài, thời tiết hơi lạnh nên bị cảm rồi không? Hay là bị người đàn ông kia dọa sợ?
"Jieun, đây là nơi nào, chị muốn về nhà"
Lalisa không hiểu gì cả, lúc nãy cô chỉ sợ hết hồn chạy về phía đại sảnh, muốn tìm Siwon nói với ông muốn về nhà trước, nhưng ông lại bị một đám đàn ông vây quanh, làm cho cô cũng không dám bước qua gọi ông.
Nhưng, đợi càng lâu, lòng cô càng thấy sợ, cô sợ người đàn ông kia sẽ đến tìm cô gây phiền phức. Đúng lúc đó, IU cầm đến 2 ly rượu, bảo cô uống thử một chút. Vì để cho tim mình không khẩn trương nữa, cô không chút suy nghĩ uống vào.
Rõ ràng là rượu trái cây, tại sao lại như vậy? Trước kia, cô cũng từng uống qua rượu trái cây rồi mà! Thấy cô không thoải mái, Kim Chaeyoung chủ động nói muốn đưa cô lên phòng của cô ta nghỉ ngơi một chút.
Đối với Chaeyoung , mặc dù cô không quen thân cho lắm, nhưng cũng biết, lại là con gái, cho nên Lisa không có phòng bị. Nhưng, căn phòng này nhìn như thế nào cũng không giống phòng của con gái?
Cố gắng mở mắt nhìn căn phòng xa lạ, nhưng lại vô cùng lạnh lẽo. Cô muốn từ trên giường bò dậy, nhưng vô dụng, cô ngay cả một chút hơi sức cũng không có. Mở miệng muốn nhờ IU đỡ cô đứng lên về nha, thì cô ta lại đè lại thân thể của cô:
"Chị, chị cứ nghỉ ngơi một chút. Em theo Chaeyoung xuống bảo người giúp việc lên pha nước nóng cho chị tắm rửa"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro