16

Buổi tiệc kết thúc, ai về nhà nấy.

Vì cô chỉ đang sống ở kí túc xá riêng nên anh quyết định sẽ về ở 'rể'. Và tất nhiên, gia đình nhà họ Kim tá túc nhà cô đêm nay rồi.

Vừa về đến nhà, mẹ anh đã tống đôi vợ chồng son vào phòng để sinh cháu cho mau. Thật hết nói nổi!

Trong khi người lớn khoá chặt cửa phòng cô, còn vui vẻ bán tàn chuyện hôn lễ hôm nay ngoài phòng khách, thì trong này, anh và cô chỉ biết đỏ mặt nhìn nhau.

- Anh ... đi tắm trước! Em ... thay đồ đi!

- Vâng!

Sau một hồi ngượng ngùng, cả hai chỉ nói có vậy rồi việc ai nấy làm.

Tới lượt cô tắm xong bước ra lấy khăn lau lau tóc, thấy anh bỗng giật mình.

- Em sao vậy? - Anh tủm tỉm cười.

- Vẫn chưa quen có người lạ trong phòng. - Cô chạy lại giường, trùm mền che lại tấm thân vàng ngọc không nội y.

- Nên quen dần đi! Cơ mà tóc em chưa khô đã ngủ sẽ ốm đấy! Hay để anh sấy tóc cho nha?

- Vâng! - Cô hí hửng cười tít mắt.

- Phòng em nhiều hình BLACKPINK nhỉ? Còn có album các kiểu. - Anh bắt chuyện trong khi tay vẫn giúp cô sấy tóc.

- Em là BLINK lai ARMY đấy! - Cô nhắm mắt tận hưởng được anh cưng chiều.

- Ai đời lại đi thần tượng chính mình?! Mà anh chưa bao giờ thấy em ở fansign?

- hì hì ... không tiện đi

- Tại sao?

- Em là idol.

- Thì sao chứ? Sợ anh nhận ra em à?

- Anh mới gặp em vài lần mà cũng 10 năm rồi sao lại nhận ra được.

- Thế em ngại gì?

- Ngại em sẽ lại thích anh nhiều hơn chắc khỏi lấy chồng quá. Vậy thì không được!

- Nếu không hiểu lầm anh là gay, rồi cưới anh, em định cả đời không gặp anh à?

- Có thể.

- Nói em ngốc không sai mà.

- Lại nữa.- Cô chu môi hờn dỗi.

- Thật ra, cả lớp anh lúc ấy đều biết anh thích em mà.

Cô ngẩng lên nhìn anh cười gian xảo.

- Thật à?

- Ừ! Sau đó 1 năm, anh có quay lại trường. Buổi party giao lưu 30 năm thành lập trường gì đó. Anh cũng muốn tìm gặp em nhưng người ta bảo em có bạn trai rồi. Nên anh thôi không nghĩ nhiều nữa.

- Dễ dàng buông xuôi vậy cũng nói thích người ta? - Cô liếc xéo anh.

- Rõ ràng hẹn hò với người khác còn nói đơn phương anh 10 năm. - Anh vờ dỗi, đứng dậy dẹp cái máy sấy.

- Anh ta à? - Cô cười khẩy, khuôn mặt bỗng trở nên trầm tư.

Anh quay trở lại, thấy cô vẻ mặt không vui liền lại gần nhéo lấy má cô.

- Anh ta rốt cuộc đã làm gì em mà em có vẻ ghét anh ta vậy?


- Anh nghĩ anh ta làm gì được em chứ? Suýt chút còn bị em làm cho triệt sản. - Cô bĩu môi bất mãn.


- Nói vậy là ... - Anh nhướn mày.


- Ừm! Nhưng em không sao. Vợ anh còn thông minh chán! - Cô vui vẻ nằm xuống giường, kéo chăn che kín người, cười thoả mãn.


Anh thấy cô như vậy cũng bật cười theo rồi khoan thai lại tắt đèn.


- Anh làm gì vậy? - Cô hoảng hốt.


- Đi ngủ.


- Đi ... ngủ thì ... tắt đèn làm gì?


- Em để đèn ngủ được à? - Anh cười gian xảo.


- Được ... được mà! Anh để đèn đó đi.


- Yên tâm! Anh không làm gì em đâu! Hôm nay, muốn nói chuyện với em một chút rồi ngủ thôi.


- Chuyện gì mà cần tắt đèn chứ? - Cô thở phào, nằm phịch xuống giường, càu nhàu.


Anh tắt đèn, leo lên giường nằm cạnh cô.


- Anh làm gì nằm gần em vậy? Xích ra tí đi! - Cô tiếp tục biểu tình khó ở.


- Dạo này, giá lên cao nhỉ? Cưới được anh rồi thì hắt hủi anh à? - Anh nham nhở.


- Gì chứ? Em không quen ngủ với ...


- Thì cũng nên quen dần đi!


Anh mặt dày kéo chăn nằm sát cô, luồn tay qua cổ để cô nằm trên cánh tay anh, tay còn lại ôm chặt cô. Cô ban đầu còn giật mình phản kháng nhưng một hồi mệt mỏi cũng thôi.


- Ngoan như vậy phải tốt hơn không? - Anh cười.


- Dê già! - Cô lầm bầm.


- Bây giờ, trả nợ cho anh được chưa?


- Em thì nợ nần gì anh?


Cô toan quay lưng về phía anh nhưng nhanh chóng bị anh lật người nằm lên trên.


- Anh nói là không làm gì em mà. - Cô đỏ mặt, cứng đờ người.


- Chỉ cần em trả lời anh vài thứ thôi! Không thành thật sẽ có "làm gì" thật đấy!


- Anh ...


- Thứ nhất, tại sao trước mặt bá quan văn võ dám công bố anh là TAEHYUNG CỦA EM chứ hả?


- Tại ... lúc đó ... cô ta quá đáng nên em ...


Anh cúi người hôn chụt vào môi cô một cái.


- Mai mốt ai có hỏi thì nói là vì anh gả cho em rồi, quyền sở hữu anh là của em, hiểu chưa?


- Ơ hay!


- Thứ hai, tại sao em lại mời đám người đó? Bọn họ có ưa gì em đâu. Còn phá hỏng chuyện vui của anh.


- Em không có người thân nào ngoại trừ mẹ hết. Bạn bè cũng không, đồng nghiệp có khi còn ghét em hơn. Mẹ anh hỏi em có mời ai không? Em ngại quá nên tuỳ tiện mời đại ai ngờ họ lại đi. - Cô ỉu xìu kể lại.


Anh lại hôn cô một cái nữa.


- Taehyung! - Cô bực bội vì bị cưỡng hôn những hai lần liên tiếp.

- Hãy gọi chồng yêu! Em sau này có anh là được rồi! Không cần quan tâm mọi người. Muốn có bạn bè thì chơi với Bangtan bọn anh cũng được. Bọn nhóc hơi phiền nhưng chắc chắn sẽ rất thương em.

- Em được chơi với các oppa sao? - Mắt cô sáng rỡ.

Anh tiếp tục hôn cô một cái.

- Cũng là tội thứ 3 của em. Sao cứ nhắc đến mấy đứa nhóc đó em lại hào hứng vậy chứ? Còn để chúng xoa đầu, nắm tay. Tuyệt đối không được!

- Vậy em chơi với trai đẹp toàn cầu nhé! Không phải bọn nhóc của anh là được. - Cô cười đắc ý.

- Càng không được!

- Tại sao chứ? - Cô dẩu mỏ lên cái và bị "phạt" thêm cái nữa. - Yah! Anh có thôi đi không? Anh bị ăn giấm chua đến khùng rồi à?

- Ừ! - Anh bá đạo phát ngôn kèm một nụ hôn cho cái tật nói nhiều của cô.

- ...

- Thứ tư, chuyện em dám nói anh là gay ...

- Tae à! Em sai rồi! Em xin lỗi! Anh tha cho em! - Cô giở giọng mè nheo.

- Tốt! Thưởng cho em! - Anh lại mặt dày hôn cô.

- Grừ ... Taeeee ...

Cô lửa giận vừa bùng cháy đã bị anh dập tắt bằng một nụ hôn sâu. Cô trợn tròn mắt ngạc nhiên nhưng rồi cũng từ từ bị sự ngọt ngào của anh cám dỗ.

Cả hai luyến tiếc dứt nhau ra khi đã cạn hết hơi. Anh trở lại vị trí bình thường, nằm cạnh cô cười thoả mãn. Cô thấy anh phỡn thì tức lắm.

- Anh bắt nạt emmmmmm - Cô oà khóc ăn vạ.

Anh thấy thì liền ôm cô vào lòng.

- Anh đùa chút thôi! Đừng có mít ướt vậy chứ!

- Hức hức ... Anh không thương emmmmm.

- Gì chứ? - Anh bật cười, siết nhẹ cô trong lòng. - Haha ... Rồi rồi, anh xin lỗi được chưa?

- Không!

- Vậy muốn anh bù đắp gì không?

- Một ngày của anh. - Cô ngửa mặt lên nhìn anh.

- ...

- Thôi bỏ đi! Em đùa đấy! Anh bận như vậy mà ... hì hì ...

- Anh xin lỗi! Không thể cho em một ngày của anh được!

- Không sao! Em bảo đùa mà. - Cô rúc vào người anh, cố gắng cười để anh nghe thấy như thể cô vẫn ổn dù trong lòng buồn lắm.

- Vì anh cho em cả đời rồi! Em phải chịu trách nhiệm với anh chứ hả?

- Dạ?

- Cho anh một ngày của em đi!

- Làm gì cơ?

- Đi với anh đến bệnh viện!

- ...

- Anh muốn biết em có khoẻ không thôi!

- Anh lại nghĩ em có vấn đề à? - Giọng cô bỗng trở nên vô cảm đến đáng sợ.

Không cần nhìn anh cũng biết, là cô đã trở lại, con người thứ hai tồn tại trong cô. Anh hít một hơi thật sâu, hôn nhẹ lên trán cô thì thầm.

- Anh chỉ muốn em phải luôn khoẻ mạnh để anh có thể bên em lâu hơn. Anh không muốn em vì quá khứ mà không nhìn lại phía trước được. Còn có anh đợi em mà. Em cũng sẽ không nỡ để anh một mình chứ?

Anh cảm nhận được cả cơ thể cô đang giãn ra dần. Cô khóc. Những giọt nước mắt ướt đẫm áo anh.

- Tốt lắm! Ngoan ngoãn như vậy mới là Lisa ngốc chứ! - Anh vỗ nhẹ lưng cô an ủi.

Anh cũng khóc. Phải chăng, cô gái bé nhỏ của anh cuối cùng cũng mở lòng để anh đi vào thế giới của cô, để anh được yêu thương và bảo vệ cô.

Taehyung hôm nay hạnh phúc ôm cả thế giới trong vòng tay.

Đêm tân hôn của họ cứ vậy trôi qua cùng những giọt nước mắt hạnh phúc đua nhau rơi xuống. (Happy Tears -> H đấy mấy chị! kkkk)

Những trang sách cuộc đời cô, từng trang từng trang bắt đầu được lật mở ...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro