Chương 49
Lúc từ rạp chiếu phim ra ngoài, cả khuôn mặt của Jennie đều đỏ rực, như đánh má hồng quá trớn vậy, đỏ từ mặt đến cổ, cánh môi cũng đỏ bừng, khiến người ta muốn đến gần cắn một cái.
Cô không chút chần chừ kéo Taehyung chạy vội ra khỏi rạp chiếu phim, nhanh chóng leo lên xe.
Taehyung đi theo phía sau cô cong cong môi, đôi mắt mang theo ý cười, lên xe theo.
Sau khi lên xe, Taehyung cũng không vội lái xe về nhà.
Jennie liếc nhìn, có hơi kinh ngạc.
"Anh không chạy sao?"
Taehyung liếc nhìn cô một cái: "Cho em thời gian bình tĩnh lại một chút."
Jennie: "..."
Cô kịp phản ứng lại lời của Taehyung có ý gì, trừng mắt nhìn Taehyung, nghiến răng nghiến lợi nói: "Em không cần bình tĩnh, về nhà!"
Taehyung cười, chặn ngang ôm lấy người, để ngồi trên đùi mình, tìm đôi môi còn sưng đỏ của cô hôn một cái, khàn giọng hỏi: "Có chắc là không cần bình tĩnh lại một chút chứ?"
...
Jennie không chịu được tư thế bây giờ, trong xe vốn là một không gian khép kín, nhỏ hẹp, hơn nữa hai người hiện tại dựa sát vào nhau, toàn bộ hô hấp đều quấn quýt, khiến người ta căng thẳng cảm nhận được bầu không khí này, tim cũng đập nhanh hơn, còn có một chút kích động không chịu được.
Cô nuốt nước bọt, ánh mắt xoay chuyển nhìn về phía Taehyung, chủ động đưa tay vòng qua cổ anh, đến gần hôn anh.
"Taehyung..." Giọng nói Jennie yêu kiều mềm mại
"Chúng ta về nhà đi, em đói rồi."
Taehyung nhướng mày, cúi thấp đầu nhìn cô gái trong ngực, có ý riêng: "Anh cũng đói rồi."
Jennie: "..."
Cô cạn lời, đưa tay đập bả vai Taehyung: "Em thật sự đói rồi! Không phải kiểu đói anh nói!"
Taehyung: "Kiểu anh nói là kiểu đói nào?"
Anh cúi đầu, cọ cọ chóp mũi của cô, giọng nói khàn khàn hỏi: "Còn nhớ chuyện vừa rồi đồng ý với anh chứ?"
Vừa rồi ở rạp chiếu phim, nhìn Taehyung hôn càng ngày càng quá đáng, thậm chí có chút cảm giác không thu lại được... Jennie sợ anh làm loạn, mặc dù trong lòng cô cảm thấy Taehyung sẽ không làm vậy, nhưng lỡ như thì sao! Cho nên Jennie từ chối nụ hôn của anh, nhưng Taehyung vẫn muốn hôn, đến cuối cùng, cô đã đồng ý một hiệp ước không bình đẳng.
Sau khi về nhà... sau khi về nhà, đêm nay để cô mặc đồ ngủ mới mua đi ngủ!
Jennie vẫn còn nhớ áo ngủ cô mua trông ra sao.
Vừa nghĩ tới đó, tim Jennie bỗng đập nhanh hơn, mặt đỏ tới mang tai đẩy bả vai Taehyung lẩm bẩm: "Biết rồi, anh thật là..."
"Hửm?"
Taehyung dùng chóp mũi cọ lấy gương mặt của cô, mỉm cười hỏi: "Cái gì?"
"Lưu manh!"
Cô dường như biết được đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì, lại tựa như không biết.
Thật ra tối hôm qua đã có chút chấp nhận rồi, chỉ có điều cô không ngờ Taehyung có thể chịu tới hôm nay.
"Về nhà thôi."
Taehyung cười, đáp lời: "Được, về nhà."
Bóng đêm thăm thẳm, gió buổi tối mát mẻ.
Jennie hạ cửa kính xe xuống, để từng cơn gió lạnh thổi vào tỉnh táo lại một lúc.
Taehyung liếc nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, cong cong khóe miệng, không nhắc cô đóng cửa sổ. Gió dù hơi lạnh, nhưng ở trong phạm vi có thể tiếp nhận, bạn gái muốn bình tĩnh, anh đương nhiên để cô tỉnh táo.
Lúc Jennie chính thức tỉnh táo, điện thoại rung lên một cái, là tin nhắn trong nhóm.
Nhóm bạn cùng phòng của cô.
Chaeyoung: [Đang làm gì đấy, Giáng sinh thật là náo nhiệt!]
Lisa: [Dạo phố cùng cậu đấy, bên ngoài đúng là nhiều người, với mấy cậu đang làm gì vậy Ni Ni?]
Yerin: [Làm bài nè, cô đơn lạnh lẽo.]
Chaeyoung: [Ni Ni đang hẹn hò với giám đốc Kim nhỉ, buổi chiều tớ và Lisa đi xem triển lãm khoa học kỹ thuật, người máy tình yêu của công ty các cậu không tệ, tuyệt lắm đó, tớ còn thử một chút nữa đó.]
Jennie cười: [Đúng không, rất đáng yêu, thật ra còn có người máy đáng yêu hơn.]
Lisa: [Giám đốc Kim không hổ là giám đốc Kim, luôn đi trước kỹ thuật hiện tại.]
Jennie: [Các cậu nói quá rồi, thật ra hạng mục này vẫn trong khả năng thực hiện mà.]
Yerin: [Hôm nay có đi hẹn hò không?]
Jennie: [Đi xem phim.]
Chaeyoung: [Bây giờ phải về nhà rồi? Ngày lễ mà, cố gắng mà ở bên nhau chứ, hí hí ~]
Jennie nhìn tin nhắn cô ấy gửi tới, không hiểu sao bỗng cảm thấy có ý gì đó khác. Cô cũng không nói được vì sao, chỉ là cảm thấy có ý khác giấu trong đó. Jennie ho một tiếng, liếc mắt nhìn người đàn ông lái xe bên cạnh, thu hồi lại ánh mắt trả lời: [Không hiểu cậu đang nói gì hết.]
Lisa: [Tụi tớ hiểu là được.]
Jennie: [...]
Cô thể nào tán gẫu với mấy cô gái đầu óc đen tối này nữa, sau khi nói chuyện tào lao vài câu, hai người cũng về đến nhà.
Taehyung nhìn cô: "Xuống xe thôi."
"Ừm." Jennie xuống xe theo, Taehyung đi ra phía sau lấy đồ mua ban nãy của cô ra, còn có mấy bộ quần áo mang từ nhà tới... đến bây giờ Jennie mới nghĩ ra, buổi chiều lúc về nhà tại sao phải nghe lời Taehyung đi thu dọn quần áo, cô cũng không muốn ở chung với Taehyung mà.
Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy hình như không có gì khác biệt lắm.
Ở chung hình như cũng... được.
Cô lắc lắc đầu, dứt khoát không thèm nghĩ nữa, đi theo Taehyung vào nhà.
Sau khi vào nhà, Taehyung để đồ xuống rồi chủ động đi vào phòng bếp.
Jennie nhìn một cái, suy nghĩ nói: "Tùy tiện ăn chút gì đó là được, chúng ta ăn mì đi."
Bây giờ đã hơi trễ rồi, nếu ăn cơm thì quá phiền phức, còn phải nấu thức ăn.
Nghe vậy, Taehyung liếc nhìn cô: "Muốn ăn mì hay là sợ phiền?"
"Muốn ăn mì."
Jennie cười nói: "Anh nấu mì đi, em muốn ăn trứng lòng đào."
"Được."
Bạn gái muốn ăn, Taehyung đương nhiên là cố gắng thỏa mãn.
Taehyung đi nấu mì, Jennie đứng bên cạnh nhìn, muốn hỗ trợ nhưng bị Taehyung từ chối. Anh đưa tay chỉ bên ngoài nói: "Không nhìn thấy cây thông Noel bên ngoài kia sao?"
"Thấy mà." Vừa rồi lúc đi vào cô đã nhìn thấy cây thông bày biện trong phòng khách, hơn nữa còn thấy rất nhiều món quà nhỏ treo trên cây.
"Đi mở quà đi."
Taehyung nói: "Anh nấu mì."
Jennie bật cười, "ừm" một tiếng, cô nhón chân hôn lên mặt Taehyung một cái: "Được."
Cô ra phòng khách, quà Taehyung chuẩn bị không nhiều, nhưng cũng không ít. Có món quà đặt phía dưới cây thông, cũng có món quà được treo lên, Jennie đều lấy xuống từng cái một rồi mở ra.
Quà Taehyung chuẩn bị cho cô không quá quý giá, dù sao thì đồ đắt tiền hôm nay cũng mua rồi, chủ yếu là mấy món đồ chơi nhỏ, có đồ chơi trước kia cô thích, cũng có đồ chơi hiện tại cô thích, thậm chí còn tặng sách cho cô. Jennie nhìn quà trước mặt mà cười, cô đoán chừng Taehyung tốn không ít thời gian chuẩn bị những thứ này.
Cô sắp xếp từng món quà một, sau khi chụp tấm hình mới quay đầu nhìn về phía người đàn ông bưng mì ra: "Do trợ lý làm sao?"
Taehyung gật đầu: "Cây thông Noel là trợ lý Choi làm."
Hôm nay anh mang theo Jennie đi ra ngoài cũng là để Soohuyn có thời gian sắp xếp mấy cái này.
Jennie cười, chỉ chỉ đống quà trước mặt nói: "Sao anh tặng em nhiều vậy, em không trả được."
Nghe vậy, Taehyung đánh giá bạn gái từ trên xuống dưới, có ý riêng: "Trả được, có cả một đời."
Jennie: "..."
Cô liếc nhìn Taehyung, cười: "Em muốn ăn, đói rồi."
"Tới đây."
"Ừm."
Hai người ngồi song song, ăn mì sợi đơn giản nhưng lại vô cùng ngon miệng và ấm áp.
Ánh đèn màu dịu dàng chiếu vào hai người, tăng thêm sự ấm cúng cho căn nhà, hai người cũng vô thức dựa vào nhau gần thêm một chút.
Sau khi ăn mì xong, Jennie chạy lên lầu như một làn khói: "Em đi tắm trước."
Taehyung: "..."
Anh nhướn mày, nhìn bóng lưng chạy trối chết của bạn gái mình, lại quay đầu nhìn cái túi còn đặt bên cạnh rồi cười.
Căng thẳng đến cả đồ lấy về cũng quên cầm lên.
Không đến một phút, Jennie lại từ đầu cầu thang ló đầu ra, nhìn qua Taehyung, trông mong: "Chưa lấy đồ."
Taehyung cười, thấp giọng nói: "Vừa ăn no, đợi chút nữa rồi tắm."
Jennie lề mề "ừm" một tiếng: "Được."
"Em xem TV một lúc đi?"
"Được."
Jennie suy nghĩ một chút: "Em rửa chén, rửa chén xong là được rồi."
Nói xong, Jennie không đợi Taehyung kịp phản ứng, nhanh nhẹn chui vào phòng bếp.
Rửa chén xong, Jennie quay đầu nhìn thời gian, lúc này đã là mười giờ tối rồi.
Cũng hơi trễ rồi nhưng lễ Giáng sinh vẫn chưa qua, cô quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ. Trời càng ngày càng lạnh, gió bên ngoài theo thời gian cũng bắt đầu lớn hơn, có loại cảm giác trời sẽ mưa.
Ngoại trừ bầu không khí náo nhiệt trong nhà ra, mấy nhóm chat của cô vào buổi tối cũng vô cùng sôi nổi. Có điều Jennie không thích nói chuyện phiếm với người mà mình không quen thuộc lắm, ngoại trừ nhóm của bạn cùng phòng ra, các nhóm còn lại đều ở chế độ im lặng.
Lúc cô rửa chén xong đi ra, Taehyung đã không có ở dưới lầu nữa.
Jennie chần chờ một lát, vẫn đi lên đầu.
Cô nhìn người đàn ông ngồi làm việc trong thư phòng, quay về phòng.
...
Trong phòng tắm mờ sương, Jennie tắm rửa xong đi ra ngoài, cảm giác cả người mình đều nóng lên. Cô không nghe lời Taehyung mặc quần áo ngủ vừa mua về, cô mặc quần áo của Taehyung, một chiếc áo sơ mi đen mà tối qua đã mặc.
Trong phòng nóng, cho dù mặc áo sơ mi mỏng tang cũng không thấy lạnh.
Jennie cầm khăn lau tóc, còn rất thuận tiện sấy khô.
Sau khi Taehyung xử lý công việc xong từ thư phòng quay lại, nhìn thấy một màn này... Jennie đứng trước tủ quần áo, cũng không biết là đang làm gì, tóc vén sang một bên đưa lưng về phía mình, cô hơi khom người, trong tay hình như còn cầm điện thoại, đôi chân vừa thẳng vừa trắng lộ ra một nửa trong không khí, thoáng nhìn qua vô cùng chấn động.
Da thịt của cô và màu áo sơ mi tôn nhau lên.
Ánh mắt Taehyung nặng nề nhìn chăm chú chốc lát, yết hầu lăn lăn, ho lên một tiếng.
Jennie khẽ giật mình, lấy lại tinh thần mà nhìn anh, sửng sốt: "Bận xong rồi à?"
Taehyung đến gần, đứng sau lưng cô, ngửi mùi thơm mà cơ thể cô tỏa ra, đáp lời: "Tắm rồi sao?"
Jennie: "... Ừm."
Cô đá Taehyung một cái, nói thầm: "Anh đây không phải là biết rõ rồi còn cố hỏi à?"
"Sao lại không mặc?" Taehyung ghé vào sau tai cô, lẩm bẩm hỏi
"Đổi ý rồi sao?"
"Không có."
Jennie đỏ mặt nói: "Vừa mới mua về mà, không sạch lắm, giặt đã rồi mặc."
Taehyung nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, hôn một cái, khàn giọng đáp lời: "Được, anh đi tắm trước."
"Ừm ừm."
Jennie nói: "Em xem chương trình giải trí một lúc."
Gần đây cô đang theo dõi một chương trình giải trí, phát sóng thứ bảy hàng tuần, Jennie rất ít khi xem phát sóng trực tiếp, đều là sau khi phát sóng tập mới rồi xem trên mạng.
Biết cô đang dời sự chú ý của mình, Taehyung cũng không nói gì, trực tiếp đi vào phòng tắm.
Đợi sau khi người đi rồi, Jennie mới đưa tay kéo kéo quần áo trên người mình... nóng chết rồi, vừa rồi suýt chút nữa làm cô ngạt chết.
Cảm giác không nói ra được, Taehyung vừa đến gần, cô bỗng cảm thấy hít thở cũng khó khăn, căng thẳng không thôi.
Chờ đến lúc Taehyung đi ra, Jennie đang không chớp mắt cầm điện thoại mắt xem chương trình giải trí.
Mới đầu Jennie là vì dời đi sự chú ý, nhưng xem mãi đến mê mẩn, thỉnh thoảng còn cười khúc khích.
Ngọn đèn trên trần nhà trong phòng đã tắt, chỉ còn lại hai ngọn đèn ở hai bên đầu giường. Taehyung dừng lại một chút, đến gần cô, vén chăn lên nằm xuống.
Jennie không có cảm giác quá lớn, sau khi xê dịch nhường cho anh một chút vị trí thì tiếp tục xem chương trình giải trí.
Taehyung nhướng mày, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại của cô, là hình ảnh mấy người đàn ông, anh dừng lại một chút, cúi đầu tới gần bên tai cô hỏi: "Đẹp không?"
"Đẹp."
Jennie mặt mày cong cong mà cười: "Anh có muốn xem cùng không? Chương trình giải trí này siêu hay, bọn họ ngốc quá đi mất."
Taehyung: "..."
Anh đưa tay, nhéo nhéo vành tai của bạn gái, hơi dùng chút sức, hấp dẫn sự chú ý của cô.
"Có đẹp bằng anh không?"
Jennie: "..." Khoan, cô cuối cùng cũng phát hiện ra được có chỗ nào đó không thích hợp rồi.
Cô nhìn Taehyung đang tức giận, bật cười hỏi: "Anh không đến nỗi thế chứ, cái này mà cũng ghen?"
Taehyung "hừ" một tiếng, không để ý đến lời cô nói, anh cúi đầu ngăn chặn cái miệng đang muốn nói chuyện kia của cô... điện thoại trong tay Jennie bị Taehyung lấy đi, thậm chí còn tắt màn hình, trong nháy mắt căn phòng trở nên vô cùng yên tĩnh. Ngoại trừ tiếng hít thở của hai người ra thì chỉ còn tiếng quần áo ma sát vào nhau.
Taehyung nâng người cô, lông mi Jennie khẽ run... cô biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng không định từ chối.
Lúc đi theo Taehyung tới đây, cô đã chấp nhận tất cả các hành vi của Taehyung, điều duy nhất khó chấp nhận có lẽ là... thẹn thùng và sợ hãi.
Hai người hôn nhau, hôn đến nổi sóng ngầm.
Nói thật, Taehyung nhẫn nhịn hơn so với trong tưởng tượng của Jennie... trước đó mấy người Chaeyoung bọn họ đã trêu hỏi Taehyung làm thịt cô chưa, Jennie nói không có. Mấy cô ấy đều cảm thán nói Taehyung thật sự tôn trọng Jennie, nếu đổi lại là người đàn ông khác, bạn gái ở trong tay lâu như vậy rồi, cũng đều là người trưởng thành cả, chuyện gì đó nên xảy ra thì cũng sớm đã xảy ra rồi.
Nhưng bọn họ chưa hề có gì cả, có đôi khi rõ ràng đã đến điểm mấu chốt nhưng anh chính là có thể kịp thời nhịn được, không làm loạn với Jennie.
Lần này, có lẽ thật sự không nhịn được nữa.
Jennie bị anh hôn, cảm thấy cơ thể nóng... nóng đến mức khiến cô có chút không chịu nổi, cô vừa muốn giãy giụa động một cái, Taehyung đã nhấn lấy cơ thể cô, không cho cô lộn xộn.
Anh một đường hôn xuống... để lại dấu vết trên xương quai xanh, điều khiến cho Jennie không chịu nổi nhất là Taehyung hôn từng cái từng cái một, cơ thể nhạy cảm của cô run rẩy, cảm nhận được nhiệt độ rơi xuống kia, không cách nào chịu được.
...
Môi lưỡi của hai người dây dưa... lúc anh tiến vào, mọi âm thanh của Jennie đều ngừng lại.
Trên người hai người đều là mồ hôi, dinh dính nhớp nhớp, Jennie bị đau nhíu mày, Taehyung cũng không chịu nổi.
Một hồi lâu sau, Taehyung nhìn vào ánh mắt cô rồi tiến thêm một động tác nữa.
...
Bầu không khí trong phòng đọng lại, dù có hơi thở Giáng sinh lạnh giá nhưng nhiệt độ cũng từ từ lên cao. Ánh đèn ngoài cửa sổ chập chờn, chiếu sáng đêm đen như mực, thi thoảng có ánh sáng theo khe cửa hẹp chui vào, chiếu sáng bọn họ.
Bọn họ lay động như tiết tấu của cành lá bị gió thổi ngoài cửa sổ... trôi nổi bất định.
Sau đó không lâu, Jennie cảm thấy toàn thân đều đau nhức, cô được Taehyung ôm trong ngực.
Anh cúi đầu nhìn người trong ngực rồi hôn một cái, giọng nói khàn khàn hỏi: "Đau không?"
"Ừm." Mặc dù Taehyung rất để ý đến cảm nhận của cô, nhưng cô vẫn hơi không thoải mái.
Trước đó đọc tiểu thuyết gì đó Jennie đã hiểu ngầm rồi, nhưng lúc thực sự xảy ra mới hiểu được tiểu thuyết không nói quá lên chút nào.
Cô trở mình, chui vào trong ngực Taehyung: "Không thoải mái, muốn tắm."
Yết hầu của Taehyung lăn lăn, hoàn toàn không chịu việc cô dựa sát vào như vậy, anh đứng dậy, bế Jennie lên: "Được, đi tắm."
Chỉ là lần tắm rửa này... một lúc lâu vẫn chưa đi ra được.
Vừa rồi suy nghĩ đến lần đầu tiên của Jennie, Taehyung thực sự không dám làm loạn, lúc này tắm rửa cho cô bỗng có chút không nhịn được. Anh thả cô lên bồn rửa mặt, cúi đầu hôn...
Trong phòng tắm có tiếng rên đứt quãng khẽ truyền ra, ánh đèn lập lòe sáng... rất lâu sau mới dừng lại.
...
Ngày hôm sau là chủ nhật, không cần đi làm.
Lúc Jennie tỉnh lại đã là 10 giờ sáng rồi, cô khó khăn mở mắt ra, quay đầu nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh.
Mười giờ.
Người bên cạnh đã không còn ở đây nữa, Jennie đưa tay sờ sờ, vẫn có chút hơi ấm, xem ra vừa rời giường không lâu.
Cô nhúc nhích cơ thể, cảm thấy chỗ nào cũng đau nhức.
Hình ảnh tối hôm qua bị Taehyung giày vò hiện lên trong nháy mắt... lúc mới bắt đầu Jennie còn cảm thấy Taehyung vô cùng tinh tế để ý đến cảm nhận của mình, sau đó... cô quả thực không dám nghĩ, hóa ra đàn ông ai cũng hư hỏng trên giường!!
Uổng cho cô mới đầu còn cảm thấy Taehyung dịu dàng.
Jennie hít thở sâu một cái, quả thực là không dám nghĩ tới nữa.
Cô đưa tay xoa xoa vòng eo đau nhức của mình, vừa muốn đứng dậy lại đổ ra phía sau, một lần nữa ngã xuống giường.
Mặc dù đến cuối cùng Taehyung ôm cô về trên giường, phục vụ vô cùng chu đáo, nhưng cơ thể cô vẫn đau nhức không thoải mái. Lúc Jennie đang giằng co lần thứ hai thì Taehyung quay lại.
Anh nhìn Jennie, đầu tiên là đi tới, giọng nói mang theo ý cười: "Tỉnh rồi sao?"
Jennie liếc anh, không thèm để ý.
Taehyung bật cười, chặn ngang bế người lên, ôm vào phòng tắm: "Ngồi vững."
Tối hôm qua giày vò người ta đến thảm rồi, lần này nhất định phải hầu hạ cho tốt. Anh nhìn cô gái nũng nịu, rất mềm mại rất nhỏ nhắn, chỉ cảm thấy vô cùng thỏa mãn, đây là người phụ nữ của anh.
"Có mệt không?"
Jennie lấy ra một chút sức lực cuối cùng đá anh một cái: "Anh còn không biết xấu hổ mà hỏi!"
Taehyung nhướn mày, đưa bàn chải đánh răng cho cô: "Tối hôm qua anh đã thu liễm rồi."
Ngụ ý là nếu không thu liễm thì hôm nay Jennie có thể không đứng dậy nổi rồi.
Jennie nghe mà lỗ tai nóng lên.
"Anh ngậm miệng lại đi." Cô hừ một tiếng, đánh răng không để ý đến.
Sau khi rửa mặt, Taehyung ôm người quay về giường: "Muốn xuống lầu ăn hay là ăn ở đây?"
"Xuống lầu."
Anh làm tài xế, ôm cô xuống dưới lầu. Buổi sáng Taehyung nấu cháo đậu đỏ, nghe nói là bổ máu... khụ khụ, cái này thì đúng lúc quá đấy.
Jennie ngồi trên ghế, bởi vì cô không thoải mái nên Taehyung còn cố ý lót một tấm nệm mềm mại.
"Thổi nguội rồi, ăn đi."
"Ừm." Jennie thật ra cũng không làm giá như vậy, dù sao cũng xong xuôi cả rồi, cô dở khóc dở cười nhìn Taehyung
"Được rồi, em tự thổi được."
Cô nhìn về phía Taehyung, mắt nhìn một bàn đồ ăn trước mặt: "Anh vất vả rồi."
Taehyung gật gật đầu: "Ăn đi, ăn xong rồi nghỉ ngơi một lúc, hôm nay chúng ta không ra ngoài."
Jennie nghẹn lời: "Phải ra ngoài thì em cũng không muốn đi."
...
Sau khi ăn sáng xong, Jennie tê liệt ngã xuống ghế sô pha tiếp tục xem chương trình giải trí tối qua chưa xem xong, mặc dù Taehyung ghen nhưng cũng không ngăn cản cô xem.
Anh nhìn chăm chú vài lần, dặn dò: "Anh qua thư phòng, có chuyện gì thì gọi anh."
"Ừm." Jennie đang tập trung xem các anh đẹp trai, không rảnh để ý đến anh.
Taehyung nhướng mày, chụp lấy sau gáy cô hôn một cái: "Đi đây."
Jennie cạn lời, cười nhìn anh một cái: "Đi đi."
Trong phòng yên ắng, Jennie xem chương trình giải trí xong thì vẫn còn sớm, nhưng lại không ngủ được. Thật ra cơ thể cô tốt hơn nhiều rồi, tối hôm qua trước khi đi ngủ Taehyung còn thoa thuốc cho cô, mặc dù không biết là anh chuẩn bị lúc nào nhưng không thể không nói, đàn ông trưởng thành... rất chu đáo, quan tâm đối với loại chuyện này.
Cô nghĩ đến đây, không kìm được mà cười ra tiếng.
Cô nằm một lúc lâu, đưa tay cầm điện thoại, nhịn không được đi tìm người nói chuyện phiếm.
Jennie: [Đang làm gì vậy?]
Joo Huyn: [Chuẩn bị ngủ trưa, làm sao vậy?]
Jennie: [Không sao, tự nhiên muốn tìm người tán gẫu.]
Joo Huyn: [Tìm bạn trai cậu đi, thật là.]
Jennie: [Taehyung đang bận, một mình tớ chán quá.]
Joo Huyn: [Vậy có muốn ra ngoài dạo phố không?]
Jennie: [Không muốn, cơ thể không thoải mái.]
Joo Huyn: [... Cậu đặc biệt tới "ngược đãi" tớ à???]
Cô ấy có vẻ như là phát hiện ra Jennie tới nhét cơm chó cho mình! Thật là quá đáng.
Jennie: [Nói linh tinh, tớ tuyệt đối không có ý này, tớ chỉ là có chút buồn chán mà thôi, ôi.]
Joo Huyn biểu thị cạn lời với cô, đến cuối cùng hai người trò chuyện một hồi lâu, chờ đến lúc Taehyung từ trên lầu đi xuống, Jennie thu lại điện thoại mới kết thúc cuộc nói chuyện phiếm.
...
"Đang làm gì vậy?"
"Nói chuyện phiếm với bạn cùng phòng."
Jennie nói: "Hơi buồn ngủ."
"Đi ngủ không?"
Jennie nhìn thời gian, sâu xa nói: "Anh có cảm thấy em giống heo không?"
Ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn.
Taehyung bật cười, vỗ vỗ đầu cô: "Không đâu, đi thôi, anh cùng em ngủ một lúc."
"Anh cũng mệt rồi sao?"
Taehyung "ừm" một tiếng, bế người lên: "Nhân lúc có thể nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi một lúc."
Hai người quay về phòng ngủ trưa, thật ra dù Jennie có buồn ngủ hay không, bảo cô vừa đặt lưng xuống là ngủ ngay là chuyện không thể nào, cho nên không ngủ được, đương nhiên sẽ nói chuyện, cô ở trong ngực Taehyung cọ qua cọ lại, đốt lửa trên người anh.
Đến cuối cùng, Taehyung không thể nhịn được nữa, đè người vào trong ngực mình, cắn răng hỏi: "Có ngủ không?"
Jennie là người thông minh, cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể và hơi thở của anh, sợ hãi: "Ngủ ngủ ngủ, em ngủ ngay."
Cô suy nghĩ một chút, mở mắt nhìn Taehyung muốn nói lại thôi: "Cái đó... anh tiết chế một chút, phóng túng quá không tốt đâu."
Nói xong, Jennie sợ hãi lập tức nhắm mắt lại, giả bộ như ngủ rồi.
Taehyung: "..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro