3. Ngày thứ hai (1)


Cơn khát tình và cái nóng trong người khiến Jaehyun trở nên mê muội nhưng cậu vẫn có thể thấy được Taeyong trông ổn hơn vẻ ngoài của mình khi anh ta khỏa thân. Taeyong có vẻ gầy và yếu ớt, nhưng giờ đây cơ thể khá săn chắc và hai bắp tay quyến rũ đang leo lên người cậu, anh ta đẩy hai chân cậu ra và tiếp tục vuốt ve phần thân thể giờ đã căng cứng, muốn được giải phóng.

'Nhanh lên' Jaehyun nói kèm tiếng rên và ưỡn phần dưới cơ thể, cậu không chịu được nữa rồi.

'Đợi một chút, tôi chỉ chắc chắn là cậu không bị đau' Taeyong nói với vẻ khẩn trương, và Jaehyun nghĩ là anh ta đã được dặn như vậy, không được làm tổn thương khách hàng. Jaehyun đáp lại với một tiếng rên, tay cậu nắm chặt tay cổ tay anh ta thúc giục. Cuối cùng thì Taeyong cũng đã chuẩn bị xong, anh ta nhấc hông cậu lên, đặt một cái gối bên dưới để cậu dễ chịu hơn rồi đẩy phần cơ thể Jaehyun đang thèm khát vào bên trong cậu.

Cảm giác thật dễ chịu, như thể bao bức bối trong người cậu đột nhiên biến mất, dù chưa bao giờ làm tình với một alpha nào trong thời kỳ động tình nhưng Jaehyun cảm thấy Taeyong thật khớp với cậu làm sao, như thể cả hai là một mảnh ghép hình được cắt đôi. Phần đầu của Taeyong trượt dễ dàng vào bên trong cậu, làm Jaehyun kêu lên một tiếng thỏa mãn, cậu ưỡn hông lên để anh ta có thể vào trong nhiều hơn, sâu hơn. Khi Taeyong bắt đầu cử động với gần như toàn bộ chiều dài đã được chôn sâu vào trong người, Jaehyun có một suy nghĩ điên rồ là tại sao cậu không làm chuyện này sớm hơn, trải qua chu kỳ như một omega bình thường, bởi vì cảm giác được lấp đầy thật quá thỏa mãn. Cậu muốn nhiều hơn nữa, Jaehyun đẩy hông, tay vẫn nắm chặt cổ tay Taeyong thúc giục. Anh ta chiều theo, cử động mạnh hơn, tay vẫn vuốt ve dương vật làm cậu bắn ra thật mạnh.

'Đã đỡ hơn chưa?' Taeyong hỏi, cẩn thận quan sát biểu hiện của Jaehyun.

'Tiếp tục đi, mạnh hơn' Jaehyun vẫn chưa được thỏa mãn, cậu muốn nhiều hơn thế, và lúc này đã hoàn toàn vứt bỏ những suy nghĩ thể diện thông thường rồi. Taeyong gật đầu, tiếp tục đẩy hông mạnh hơn và Jaehyun rít lên khi phần đầu đến của Taeyong chạm đến điểm tận cùng, làm cơ thể cậu giật nảy lên, cậu rùng mình, siết chặt Taeyong, làm anh ta nhăn mặt vì đau. Nhưng Taeyong không than van một lời, tiếp tục cử động. Jaehyun nghe thấy tiếng động của hai cơ thể va vào nhau, tiếng rên rỉ phấn khích của cậu và cả tiếng thở của Taeyong. Cậu thả lỏng cơ thể, cảm nhận Taeyong tiếp tục nhấn sâu hơn, phần đầu liên tục ma sát vào điểm nhạy cảm của cậu và lần đầu tiên anh ta thoát ra một tiếng kêu đầy nhục dục, kéo cả hai lên đỉnh cùng lúc.

.

Jaehyun mệt mỏi rã rời khiến cậu chẳng còn sức phản đối khi Taeyong chầm chậm rút khỏi người cậu rồi bắt đầu dọn dẹp. Cơn động tình đã qua, những gì cả hai đã làm hoàn toàn là tình dục, chỉ là thỏa mãn đòi hỏi của cơ thể, không đi xa hơn, không một nụ hôn, thậm chí cả không có một cái đụng chạm thân mật. Jaehyun luôn mong muốn như thế nhưng giờ cậu lại cảm thấy một chút bứt rứt, một cảm giác trống rỗng khi Taeyong lau chùi cho cậu, anh ta im lặng, cẩn thận dọn dẹp cả ra giường và mớ quần áo hỗn độn xung quanh. Khi Taeyong ôm mớ đồ dơ ra ngoài, Jaehyun liếc nhìn đồng hồ, đã nửa đêm rồi, ngày thứ nhất đã qua, không hoàn toàn khó chịu như cậu đã lường. Jaehyun thở dài, trước đây cậu luôn sống một mình, nhưng giờ đột nhiên lại cảm thấy hơi cô đơn. Có phải là sau khi làm tình người ta muốn được ở cạnh bạn tình, cùng âu yếm với nhau? Nhưng họ đâu phải bạn tình và cũng chẳng phải ân ái thật sự, vậy tại sao Jaehyun lại có cảm giác này.

Cánh cửa bật mở trước sự ngạc nhiên của Jaehyun, Taeyong vào phòng, đặt ly nước lớn lên bàn cạnh đầu giường rồi ngập ngừng lên tiếng 'tôi ở lại đây nhé?' Jaehyun nhướn mắt nhìn và anh ta vội nói tiếp, đầu hơi cúi xuống, không dám nhìn vào cậu 'tôi sợ nếu cậu có chuyện gì sẽ không kịp... đừng lo, tôi sẽ ngủ dưới đất.'

'Có thể đó là một phần của dịch vụ' suy nghĩ đó khiến Jaehyun cảm thấy dễ chịu và hân hoan một chút, cậu nằm dịch vào bên trong 'anh cứ lên giường nằm đi'. Nhìn thấy Taeyong vẫn ngập ngừng, cậu khẽ cười 'có gì phải ngại nào'. Với chuyện cả hai vừa làm, Jaehyun không hiểu sao Taeyong lại ngại ngùng. Anh ta lúng túng một lúc rồi cũng leo lên giường, nằm sát bên mép giường đến mức Jaehyun lo là anh ta sẽ rơi xuống dưới mất.

Jaehyun khá mệt và buồn ngủ, chu kỳ mất rất nhiều sức, cậu thốt ra câu hỏi khiến mình băn khoăn từ lúc nãy 'làm sao anh biết tôi... mà lại vào?'

'Mùi của cậu' Taeyong nhẹ nhàng đáp.

'Mùi ư?' Jaehyun ngạc nhiên, cậu luôn dùng thuốc, mùi của cậu bị ức chế tiết ra ít nhất có thể, cộng thêm những thứ nước hoa được sản xuất để che mùi nữa.

'Tôi cũng ngửi thấy mà' Taeyong lại ngập ngừng như lựa chọn từ ngữ rồi nói tiếp 'mùi của cậu rất thơm.'

'Tôi không biết đấy' Jaehyun cười, nghe ai đó khen mùi của bản thân khi đến chu kỳ dù đã cố che giấu thân phận omega khiến cậu cảm thấy kỳ cục.

Có vẻ như Taeyong nghĩ rằng Jaehyun không tin nên vội nói thêm 'thật sự mùi của cậu rất thơm, giống như mùi hoa tường vi trộn lẫn với hương đào' anh ta ngắc ngứ tìm từ cách diễn tả 'và cả một chút nồng của vani'.

'Cảm ơn anh' Jaehyun đáp, dù Taeyong có nói những gì hay làm những gì vì cậu đã bỏ ra một số tiền lớn thì sự chân thành và tốt bụng của anh ta là điều không thể chối cãi. Cậu cảm thấy thật may mắn vì mình trải qua thời kỳ động tình với anh ta.

.

Buổi sáng ngày thứ hai diễn ra khá dễ chịu với Jaehyun. Cậu biết nhiều trường hợp omega có chu kỳ rất nặng và kéo dài, cơn động tình của họ xuất hiện nhiều lần trong ngày, còn Jaehyun may mắn hơn khi chu kỳ của cậu ngắn và nhẹ, có lẽ chỉ một hoặc hai lần một ngày.

Jaehyun có đủ tâm trí và sức lực tiếp tục công việc dang dở trên máy tính, đến trưa Taeyong gọi cậu ra ăn cơm. Anh ta vẫn thế, điềm tĩnh ân cần và luôn thể hiện sự quan tâm ra ngoài. Khi Jaehyun vừa ngồi xuống ghế, cơn sóng tình đột ngột ập đến khiến cậu trượt chân, ngã xuống nền đất. Jaehyun biết lần này cậu hoàn toàn không ổn, càng đến những ngày cuối, chu kỳ càng mạnh hơn. Tiếng ghế trượt làm Taeyong giật mình, anh ta vội vã chạy lại, đỡ cậu lên.

'Cậu không sao chứ?'

Jaehyun đáp lại câu hỏi của Taeyong bằng cách áp sát, cọ người vào người anh ta. Taeyong ngay lập tức hiểu, anh ta đặt cậu xuống sàn và hấp tấp cởi quần của cậu ra.

Jaehyun muốn nói là không, cậu không muốn làm chuyện này ở giữa phòng ăn khi mà các cánh cửa còn đang mở, nhưng sức nóng thiêu đốt bên trong làm cậu không nói được, hơn nữa đây là ngôi nhà biệt lập có rào và cổng cao, chẳng ai có thể nhìn ngó vào được.

Taeyong kéo tụt quần của cậu xuống rồi đưa tay chạm vào dương vật đã căng cứng, xoa bóp cho đến khi Jaehyun  xuất ra, nhưng cậu vẫn cảm thấy không đủ. 'Vào trong...' Jaehyun rên rỉ, cảm giác khó chịu trong người khiến đầu óc và mắt cậu mờ đi, Jaehyun kéo Taeyong vào sát người mình, cọ thân dưới vào anh ta khiến Taeyong vất vả cởi quần chính mình. Jaehyun rên lên một tiếng thỏa mãn khi dương vật anh đã vào bên trong cậu, cảm giác dễ chịu và quen thuộc, như thể cả hai đã làm chuyện này rất nhiều lần.

Taeyong đẩy cậu xuống sàn, kéo chân vòng qua hông và bắt đầu đưa đẩy, lưng Jaehyun ma sát với sàn được trải thảm, vòng chân siết chặt người anh ta trong khi tận hưởng khoái cảm Taeyong mang lại, lấp đầy, tấn công, chạm đỉnh và phóng xuất. Cậu nắm cố tay Taeyong kéo lại, cậu muốn hôn anh ta, muốn được ân ái thật sự chứ không chỉ là tình dục trần trụi. Nhưng có vẻ như Taeyong không hiểu điều đó, anh ta để cậu nắm tay nhưng giữ cậu thật chặt để tiếp tục tiến sâu vào bên trong rồi kéo cả hai tới đỉnh.

Mắt Jaeyhyun nhòe đi, những giọt nước đọng trên mắt khi cậu thấy mình nằm trên sàn, trần trụi bên dưới, còn Taeyong thì áo quần xộc xệch ngồi bên cạnh cố lấy lại hơi thở, bàn ghế lộn xộn, bàn ăn còn chưa được dọn ra. Jaehyun đột nhiên cảm thấy tủi thân ghê gớm, cậu muốn được thỏa mãn, muốn vượt qua chu kỳ một cách đơn giản nhất có thể, vậy đây chẳng phải là điều cậu muốn sao? Nhưng sao Jaehyun lại muốn khóc như thế chứ.

'Tôi sẽ đưa cậu...' câu nói của Taeyong bị ngắt giữa chừng khi anh ta nhận ra Jaehyun đang khóc 'cậu sao thế?' Anh ta vội vàng xích lên, đối diện với mặt cậu.

'Không có gì' Jaehyun đưa tay gạt nước mắt. Chết tiệt, kỳ động dục khiến cậu yếu đuối như vậy sao? Trở thành một omega hoàn toàn muốn gắn bó với bạn tình?

'Có phải tôi làm cậu đau không?' Taeyong lo lắng hỏi rồi định cúi xuống kiểm tra.

'Không phải' Jaehyun đột nhiên nức nở thành tiếng, chết tiệt, lý trí bảo cậu không được làm thế nhưng cậu không thể kiềm chế được, cậu đã trở thành một omega hoàn toàn rồi 'chỉ là tôi...'

'Cậu cần gì hãy nói đi' Taeyong dịu dàng nói, bàn tay anh ta khẽ lau những giọt nước trên mặt cậu.

Jaehyun nhìn thấy cổ tay Taeyong, nơi cậu đã nắm chặt lúc nãy và cả tối qua, nó đỏ ửng, hằn rõ dấu tay và cả móng tay bấm sâu đến bật máu. Vậy mà anh ta không hề gạt ra khi cậu làm vậy, không than phiền, thậm chí còn không để ý. Lúc này Jaehyun trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết và không thể kiềm chế được bản thân 'tôi không muốn chúng ta chỉ như thế này' giọng nói nghẹn lại trong cổ họng cậu 'tôi muốn được anh quan tâm, chăm sóc hơn, tôi...' Jaehyun cố nén lại, cậu không thể làm như thế, cậu không có quyền yêu cầu Taeyong làm như thế cả.

'Tôi hiểu rồi' Taeyong mỉm cười, một nụ cười thật dịu dàng 'tôi xin lỗi vì không để ý đến tâm trạng của cậu' anh ta cúi xuống hôn lên trán cậu, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng khiến Jaehyun cảm thấy như bao buồn bã ức chế trong lòng bay đi hết 'từ bây giờ tôi sẽ chăm sóc cậu'. Anh ta luồn tay ra sau lưng, nâng người Jaehyun lên 'giờ để tôi đưa cậu về phòng đã.'

'Còn bữa trưa?' Jaehyun hỏi khi Taeyong đỡ cậu vào phòng, đặt cậu lên giường, mặc quần áo mới cho cậu.

'Nguội cả rồi, để tôi nấu lại món mới.' Taeyong cười khi cài cúc áo cho Jaehyun.

'Phí quá' Jaehyun nói, nhìn những ngón tay gầy cẩn thận cài cúc, vuốt phẳng nếp gấp.

'Cậu đã trả rất nhiều tiền mà, mấy thứ này không đáng gì đâu' Taeyong nháy mắt rồi đẩy Jaehyun xuống 'sẽ nhanh thôi, tôi sẽ mang bữa trưa vào đây cho cậu'.

Jaehyun nằm dài trên giường, cậu đã bình tĩnh trở lại và cảm thấy xấu hổ vì khoảnh khắc yếu đuối lúc nãy. Nhưng đó có lẽ là một điều tốt, chu kỳ của cậu chỉ còn một ngày rưỡi, những chuyện tệ hơn có thể xảy ra. Để Taeyong chăm sóc cậu như thế này là tốt nhất và Jaehyun không thể chối bỏ cảm giác thoải mái và ấm áp với những cử chỉ của anh ta. Có lẽ đã lâu lắm rồi, không có ai quan tâm tới cậu như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro