Ngoài ý muốn

Lưu ý: tình tiết đều là giả.

---

"Ây da, Nam Nam, lần này em nhất định phải giúp chị"

Châu Chấn Nam đỡ trán thở dài, "Chị lại có chuyện gì nữa?"

"Mẹ lại tìm cho chị đối tượng hẹn hò, còn bảo cái gì mà vừa có tài vừa đẹp trai, nhưng mà em cũng biết chị rồi đó, trẻ trung xinh đẹp thế này, mắc cái giống gì chị phải bị bó buộc thanh xuân vào mấy cái chuyện này như dậy chớ? Em nghĩ có đúng hông? Chị muốn tự do! Cho nên, Nam Nam, giúp chị nha nha nha?"

Chị gái bỗng nhiên dùng giọng nũng nịu làm Châu Chấn Nam rùng mình, "Chị cũng không còn nhỏ nữa, nghe mẹ...", lời còn chưa kịp nói xong đã bị đầu dây bên kia dùng giọng hung dữ đánh gãy, "Em nói cái gì? Châu Chấn Nam em thử không giúp xem, mô hình ultraman của em chị sẽ đem dập nát hết!"

"Ấy đừng đừng đừng, em giúp, được chưa? Em giúp! Nhưng hứa với em, đây là lần đầu cũng như lần cuối cùng, loại chuyện mất mặt này về sau chị có dọa em cũng mặc kệ không làm!"

"Được được được em trai thân yêu tốt bụng của chị, không có lần sau, chị đây hứa danh dự, moah, thời gian địa điểm gặp mặt cúp máy chị sẽ gửi sang, bái bai ~" 

Châu Chấn Nam nghe bên tai vang lên âm thanh tút tút liền nở một nụ cười bất lực, người đến nhanh mà đi cũng nhanh, cứ có chuyện cần là tìm cậu lẹ lắm. Chắc chắn phải đòi thù lao. Bà chị này của cậu, từ lúc biết cậu lén mua mấy cái mô hình cục cưng này là y như rằng mỗi lần cậu làm gì không thuận ý sẽ vờ đi mách mẹ. Sau chuyện này xem còn dám dọa Châu Chấn Nam này không, chị đợi đấy, quân tử báo thù mười năm chưa muộn!

---

Theo địa điểm mà chị gái gửi tới, Châu Chấn Nam cuối cùng cũng đến nơi đúng giờ hẹn, suýt nữa thì đi lạc mất, may mà có người qua đường tốt bụng chỉ cho. Một quán cà phê tông màu hồng nhạt nhẹ nhàng, trang trí trông cũng rất đẹp mắt, Châu Chấn Nam mở cửa bước vào, nhìn về vị trí bàn được đặt sẵn như chị gái nhắn qua thì phát hiện đối phương đã đến. Cậu nheo mắt từ từ tiến lại gần, ồ, quả thật đúng là có chút đẹp trai. 

Người nọ mặc một bộ tây trang màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng thẳng tắp, tổng thể nhìn từ trên xuống dưới không có một khuyết điểm, mái tóc uốn nhẹ nhuộm highlight xanh, bên tai còn đeo một chiếc khuyên chẳng những không kì quái mà còn rất ngầu, mắt hai mí hơi cụp xuống nhìn đồng hồ để lộ phần lông mi dài, sống mũi cao, môi hồng hồng. Ui ui ui, cậu không nên nhìn chằm chằm người ta như thế.

Vừa đến cạnh bàn thì người kia cũng ngẩng đầu lên nhìn cậu, tóc dài màu đen hơi xoăn, khuôn mặt thanh tú, làn da trắng trẻo, môi cũng đỏ hồng nhu nhuận, lấp ló còn thấy bàn tay được sơn móng đẹp đẽ. Anh đứng dậy vươn tay, "Xin chào Châu tiểu thư, tôi là Từ Nhất Ninh."

Đến giọng nói cũng thật dễ nghe.

"Xin chào, tôi là Châu Trân Niếp", cậu tinh tế chỉnh giọng nói sao cho trong trẻo một chút.

Từ Nhất Ninh đưa tay mời Châu Chấn Nam ngồi xuống, "Châu tiểu thư muốn uống nước gì không?"

"À, tôi như thế nào cũng được"

"Phục vụ, cho một ly nước chanh." Từ Nhất Ninh gọi xong liền hướng Châu Chấn Nam mỉm cười, "Nước chanh có thể bổ sung vitamin C, tốt cho sức khỏe."

Má, cười lên cũng đẹp nữa!

Không được, không nên trầm mê vào sắc đẹp, cậu đến đây là để giúp chị gái phá bỏ cái buổi xem mắt này. Nghĩ đến mục đích chính của mình, Châu Chấn Nam nói, "Từ tiên sinh, tôi nghĩ là anh biết chúng ta nếu như bắt đầu xác định yêu đương thì sau này sẽ tiến tới hôn nhân. Cho nên tôi thấy trước tiên phải tìm hiểu lẫn nhau. Anh thấy đúng không?"

"Ừm, vậy Châu tiểu thư muốn biết cái gì về tôi?"

"Ai da, cũng không có gì, đầu tiên tôi muốn nửa kia của mình là một người đẹp, đương nhiên là điểm này anh có thừa."

Từ Nhất Ninh nghe đến đây không khỏi híp híp mắt, Châu tiểu thư này cũng thật đáng yêu, nói lời thẳng thắn, anh thích.

"Tiếp theo, chính là người có tiền. Là con gái phải xinh, đúng không? Anh biết đấy, mỗi tuần tôi đều đi spa, dưỡng da mặt là một chuyện, móng tay cũng cần phải để ý. Tôi nói trước để anh sau này không cần bất ngờ. A đúng đúng rồi, anh có xe riêng nhà riêng không? Chắc chắn phải có chứ! Tôi muốn mỗi ngày cuối tuần đều được đưa đi chơi!"

Từ Nhất Ninh nhìn Châu Chấn Nam càng nói càng kích động lớn tiếng làm mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm về bên này, không khỏi nhíu mày lại nhưng vẫn chuyên nghiệp giữ vững phong độ như cũ nhẹ gật đầu.

Châu Chấn Nam nghi hoặc nhìn anh vẫn duy trì nụ cười, Từ Nhất Ninh không phải thuộc dạng người chán ghét người khác thiếu lịch sự à? Được rồi, thua keo này ta bày keo khác, "Ngoài ra tôi còn thích người biết nấu ăn nữa, có cảm giác rất ngọt ngào, ấm áp. Chỉ cần biết nấu một chút là được rồi, Từ tiên sinh hẳn là có thể nấu đi? Cũng không đến nỗi trứng chiên cũng không biết làm, đúng không?"

Từ Nhất Ninh nhìn người xung quanh đều cười khúc khích, nắm tay hơi siết lại, nhẹ hít một hơi rồi thở ra, đúng lúc điện thoại trong túi quần rung lên nhạc chuông biểu thị có người gọi đến liền nương theo đó mà đứng dậy, "Thật xin lỗi Châu tiểu thư, hôm nay tôi còn có việc, hẹn gặp lại."

Châu Chấn Nam hướng ánh mắt nhìn theo bóng người rời đi, xoa cằm bày ra vẻ đáng tiếc, đẹp trai như thế mà. Thôi mặc kệ mặc kệ, nói chung nhiệm vụ đã hoàn thành rồi, vẫn là nên thông báo cho chị gái để đòi chiến lợi phẩm trước đã, "Alo, chị!"

"Sao rồi bảo bối?"

"Còn phải hỏi? Đương nhiên là thành công mỹ mãn! Chị phải đãi ngộ đứa em này thật tốt đó"

"Được được được, không thành vấn đề, chỉ một bữa thì chị đây cân tất"

"Mà chị chắc chắn không suy nghĩ lại sao? Người này đúng thật là rất đẹp á"

"Vậy thì em lấy đi?"

"Xùy, nói linh tinh!"

Châu Chấn Nam bĩu môi cúp máy, bất ngờ phát hiện Từ Nhất Ninh thế mà còn chưa rời đi đang đứng trong góc một tay đút túi quần nhìn chằm chằm bản thân làm cậu chột dạ chớp chớp mắt, "Cái này, ừm...."

Từ Nhất Ninh nhấc chân, Châu Chấn Nam trong lòng yên lặng cầu nguyện, mau đi đi, đi lẹ đi, không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, "Đi thôi, tôi đưa cô về." Bên tai đột nhiên vang lên giọng nói trầm trầm làm cậu run lẩy bẩy, thôi rồi! "Không, không cần, tôi có thể tự mình đi về." Châu Chấn Nam xua tay, nếu bây giờ cậu lên xe của anh ta rồi bị diệt khẩu luôn thì phải làm sao?

"Không được, 'nữ nhân' đi một mình rất không an toàn", Từ Nhất Ninh đặc biệt nhấn mạnh hai chữ 'nữ nhân', ngẫm lại thấy còn chưa đủ liền cúi người ghé vào tai Châu Chấn Nam nhẹ nhàng nói, "Nếu không đi tôi sẽ nói cho cha mẹ cô biết"

Thẳng cho đến khi cậu hoàn hồn lại đã thấy bản thân ngồi trong xe, khẽ lấm lét nhìn sang người đang ngồi ghế lái bên cạnh. Không khí bỗng chốc trở nên đầy căng thẳng. Mà có chăng cũng chỉ là cậu tự mình khẩn trương, Từ Nhất Ninh một mực im lặng tuân thủ luật giao thông lái xe không nói chuyện, dáng vẻ lái xe chăm chú đặc biệt đẹp trai.

'Ai....', Châu Chấn Nam thở dài trong lòng. Cậu không chịu nổi cái bầu không khí này nữa, "Thật xin lỗi... tôi không cố ý muốn gạt anh." Từ Nhất Ninh vẫn nhìn thẳng phía trước, Châu Chấn Nam thấy thế cũng không thèm nói thêm câu nào. Cậu chống cằm ngắm quang cảnh bên ngoài cửa kính, bỗng giật mình nhận ra đây không phải hướng đi về nhà mình bèn hoảng sợ nhìn về phía Từ Nhất Ninh. Đây là đem cậu đi diệt khẩu thật đấy à?

Từ Nhất Ninh cảm nhận được ánh mắt của Châu Chấn Nam, cũng hiểu rõ trong lòng cậu suy nghĩ cái gì, mở miệng nói, "Có chút muốn uống rượu", còn nhân lúc cậu bận thở phào nhẹ nhõm cười một tiếng. Anh lái xe tới một quán bar, thuần thục gọi rượu, lại quay sang hỏi Châu Chấn Nam, "Đã trưởng thành chưa? Có thể uống rượu không?" 

Gật gật đầu.

"Tên là gì? Tên thật."

"Châu Chấn Nam."

"Loại chuyện này cậu làm mấy lần rồi?"

"Sao? Cảm thấy không giống à?

"Giống lắm. Đến mức lừa được tôi."

"..."

Cảm giác bối rối lại dâng trào trong lòng Châu Chấn Nam, ngay lúc không biết nên nói gì tiếp theo thì nhân viên phục vụ mang rượu lên, Từ Nhất Ninh cũng không tiếp tục 'đàn áp' cậu, đưa tay rót ra 2 ly, ngón tay thon dài từng khớp rõ ràng cầm ly rượu trông đến là đẹp mắt, hướng Châu Chấn Nam nâng lên rồi từ từ nhấp môi. Mà Châu Chấn Nam lúc này còn đang do dự, tuy nói cậu đã trưởng thành, nhưng những thứ đồ có cồn trong nhà quản rất nghiêm, đến bây giờ còn chưa uống qua một hớp chứ đừng nói là một ly, với tình hình hiện tại cũng không từ chối được, cậu khẽ cắn môi nâng ly uống sạch.

Rượu vừa nuốt xuống Châu Chấn Nam liền cảm thấy rất ngon, lại uống thêm một ly nữa mà không nghĩ đến hậu quả về sau. Đối diện là Từ Nhất Ninh đưa ánh mắt đầy ý vị nhìn cậu. Mãi sau này cậu mới biết loại rượu này là loại rượu mạnh nhất của quán. Từ Nhất Ninh gọi rượu này tuyệt đối là có mưu đồ.

Tất nhiên. Bởi vì ngày hôm sau tại khách sạn nào đó truyền đến một trận gầm thét, "Từ Nhất Ninh cmn anh dựa vào cái gì mà đè tôi!"

Người bị chửi mặt không đổi sắc, "Còn không phải người nào đấy một mực quấn lấy tôi buông lời dụ hoặc, vả lại," Từ Nhất Ninh đột nhiên tới gần Châu Chấn Nam, "Bị tôi đè em cũng không thiệt thòi, tôi sẽ chịu trách nhiệm, Từ phu nhân."

Vậy đấy. Vốn là ban đầu giúp chị gái phá hủy buổi xem mắt, nào ngờ ngoài ý muốn lại rước về cho bản thân một tấm chồng.















Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro