Chương 39: Số Phận Của Sakuya Và Master

Khi cố làm tổn thương ai đó, thì phải cân nhắc rằng có hai loại người.

Có những người sẽ đầu hàng nếu họ bị tấn công trực tiếp.

Và loại còn lại là—

"Loại người như ông là kiểu người sẽ không từ bỏ bất kể tôi làm gì với ông đúng không? Nói vậy, nếu tôi có thể nắm bắt được điểm yếu của ông thì đó là chiến thắng dễ dàng cho tôi."

"Chắc hẳn rất khó khăn khi tự mình nuôi con gái mà không có vợ ha, Oji-san. Nhưng không giống như cà phê của ông, ông quá ngọt ngào với con gái mình đến nỗi nó trở nên thô lỗ như vậy! Nó gọi người mà nó vừa gặp là 'đồ khốn' và gọi tôi là con nhóc đấy. Quả là đứa trẻ xấu xa."

"Ờm, một cô gái cơ thể đẫm máu không nên gọi người khác là xấu xa đâu........"

"Hở!? Hideyori-kun đứng về phía con nhỏ này sao!?"

Khả năng thu thập thông tin của Emi thực sự cao và đáng tin cậy.

Đôi mắt của lão già tràn ngập sự tức giận và sợ hãi khi nước mắt bắt đầu trào ra.

"Ông nên từ bỏ việc trả thù cho chị gái mình đi! Tôi chắc chắn rằng Oba-san cũng không muốn ông làm một điều ngu ngốc như vậy! Giận quá mất khôn đấy! Tiếp tục sống hạnh phúc là nghĩa vụ của những người vẫn còn sống đúng không!"

"Hideyori-kun, cách nói của anh quá đều đều đấy........"

"Ờ thì, nếu ông định khăng khăng trả thù thì......., có lẽ tôi nên chơi đùa nhỏ này trước mặt ông nhỉ."

Tôi quay sang cô gái mà Emi kéo vào.

Cô đang run rẩy và nước mắt chảy dài trên mặt.

Tôi lặng lẽ sờ ngực cô ấy.

"Không....., cứu con....... Cứu con với, Master........"

"Master-san không nhúc nhích một cơ nào cả luôn. Có vẻ như ông ấy thậm chí không thể cử động một ngón tay ngay cả khi nhờ ông ấy giúp."

Emi chỉ ra điều đó và cười khúc khích.

Trong khi lắng nghe cô nàng, tôi tiến tới chạm vào mái tóc dài của cô gái.

Sự phản kháng yếu ớt của cô thực sự khiến tôi thích thú hơn.

"Tôi sẽ không...... để Master........ trả thù...... làm ơn, thả tôi ra........"

Cô gái cầu xin tôi thả mình ra.

Với nỗi đau từ vết thương không còn trong tâm trí, cô gái khóc lóc van xin tha mạng.

Tôi bỏ tay khỏi tóc cô và quay sang nhìn cha cô ấy.

"Lão già, ông thực sự là một người cha đáng thất vọng. Ờ, vì lòng dũng cảm mà con gái ông đã cho tôi thấy, hôm nay tôi sẽ không chơi nó."

Cô thấp và ngực thì nhỏ. Dù sao thì cũng không phải kiểu tôi thích.

"[Ông có thể nói.]"

"Sa, Sakuya!"

"Master......."

Như vậy là đủ hành hạ rồi, đoán là đã đến lúc kết thúc rồi nhỉ.

Sẽ rất phiền phức khi phải đối phó với nhà Emi và hàng xóm nếu chúng tôi gây ra quá nhiều tiếng ồn.

"Đ, Đừng làm hại con gái tôi nữa, tôi cầu xin đó!"

"Vậy thì tôi cần một thứ gì đó để đổi lại công bằng. Ông sẽ không bao giờ can thiệp vào việc của chúng tôi nữa, hiểu chưa?"

"Đ, Được rồi........"

Khi tôi hủy bỏ hiệu ứng của [Sắc Lệnh Thống Trị], lão già lập tức chạy đến chỗ con gái mình.

Nghĩ đến việc ngoài kia có những bậc cha mẹ thực sự yêu thương con mình ghê nhỉ.

"Được rồi, tôi sẽ lập lời thề cho hai người. [Nếu cả hai để người thứ ba biết [Về Gift của tôi] hoặc [Chuyện gì đã xảy ra ở đây hôm nay], ông và con gái sẽ giết lẫn nhau. Ngay cả khi cả hai đều không có ý định tiết lộ, miễn là một trong hai người biết rằng một trong hai là nguyên nhân, lời thề sẽ được thực thi. Hơn nữa, trong trường hợp ông hoặc con gái qua đời trước, [Ngay khi lời thề bị phá vỡ, người còn sống sẽ giết tất cả những người mà bản thân quan tâm]]."

Tôi có thể cảm thấy sức mạnh từ Gift của mình khắc sâu vào họ.

Cứ như vậy, tôi thả họ ra và lão già bế con gái mình lên và chạy ra ngoài như thể ông đang cố gắng thoát khỏi ta càng nhanh càng tốt.

Sau khi tôi đe dọa họ nhiều như vậy, có lẽ họ sẽ không nghĩ đến việc chống lại tôi nữa.

"Hideyori-kun, sao anh lại tha cho họ chỉ bằng một lời cam kết?"

Có lẽ là không hài lòng, Emi hỏi với giọng điệu thất vọng.

"Phải có cách khác để buộc họ im lặng hoặc quên hết mọi chuyện đi. Anh thậm chí có thể khiến họ kết thúc như dì và chú của anh mà....... Vậy, tại sao anh lại chọn cách quanh co như vậy?"

"Nếu anh làm như vậy thì sẽ chỉ nhàm chán thôi đúng không? Sẽ vui hơn nhiều nếu họ phải sống trong nỗi sợ hãi liên tục về anh, em không nghĩ vậy sao."

"Ôi! Thật tuyệt!"

Nói xong, Emi ôm chặt lấy cánh tay tôi.

Máu của con gái lão già dính vào quần áo tôi nhưng tôi không bận tâm vì chúng rẻ tiền.

"Haa......, Không có ai trân trọng mình cũng hơi cô đơn nhỉ..........."

"Không sao cả, sau cùng thì, Hideyori-kun vẫn có em mà."

"Ừ........."

Emi hôn má tôi.

Dù đó là chiến thắng của tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy thật trống rỗng.

Khi thứ duy nhất tôi có là một người phụ nữ chỉ hành động theo ý muốn của mình, mọi thứ đều trở nên thật trống rỗng.

Một người có thể từ bỏ việc trả thù cho chị gái để cứu con gái mình. Tôi không có ai thực sự yêu tôi như vậy.

Sau đó, điện thoại của tôi đột nhiên reo.

Không cần kiểm tra xem người gọi là ai, tôi ngay lập tức trả lời cuộc gọi.

[[Hideyori, cậu khỏe không.......? Cậu đã quen với việc sống mà không có chú và dì của mình chưa? Risa cũng lo cho cậu lắm đấy.]]

".......ừm, hơi cô đơn nhưng tớ đã quen rồi."

[[Vậy à. Rốt cuộc thì cậu cũng có Sasaki mà. Xin lỗi vì đã gọi cho cậu vào lúc đêm muộn như vậy.]]

"Không sao đâu. Đừng lo lắng về chuyện đó."

Sau một cuộc gọi ngắn với Takeru, tôi cúp máy.

Cậu thực sự là một kẻ phiền phức.

Thời điểm cậu gọi đến hoàn hảo đến mức tôi có thể bật cười.

Tên ngốc mà Gift của tôi không có tác dụng.

——Một ngày nào đó tôi sẽ bắt cậu khuất phục tôi.


✦✧✦✧


Tôi không ngủ được.......

Giờ thì tôi thực sự lo rằng mình có thể trở thành một kẻ nghiện cà phê dù tôi vẫn chỉ là một học sinh tiểu học.

Hôm nay tôi đã phạm sai lầm khi uống 5 tách cà phê của Master và Sakuya.........

Tôi đã có một giấc mơ kỳ lạ trước đó nhưng giấc mơ là bằng chứng cho thấy ngay từ đầu tôi chỉ ngủ mơ.

Khi tôi cố gắng hết sức để đối phó với đêm mất ngủ của mình bằng cách nhắm chặt mắt, tôi bắt đầu nghĩ đến việc mời Emi và những người khác ra ngoài tập thể dục để tôi có thể ngủ ngon sau đó.


<Eng Note>

Đó là kết thúc của Arc 4, tiếp theo là phần giới thiệu nhân vật. <Tluc: Tôi méo thấy chương đó ở đâu hết.>

Arc 5 sẽ là khởi đầu cho sơ trung của họ và câu chuyện sẽ tập trung vào một trong những nữ chính. Đây là một Arc dài nên tôi sẽ phát hành theo từng phần. <Tluc: Ehehe, Arc 5 tận 52 chương.>

Phần đầu tiên (14 chương đầu) sẽ ra mắt vào tuần tới hoặc muộn hơn. Hãy đón xem nhé.

-Tạm biệt-


~ • ~ END ARC 4 - Tiệm Cà Phê Bất Ổn ~ • ~


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro