Chương 50: Thiếu Nữ Lồng Chim, Tham Khảo
Ngày hôm sau ở trường, tôi đến xin lỗi Emi.
Tôi nói với cô rằng bộ đồ bơi chúng tôi mua cùng nhau đã bị cha mình làm hỏng.
Rằng tôi không thể đi bơi cùng họ.
Rằng tôi không thể ở lại và trò chuyện với họ sau giờ học nữa.
Và, ——rằng tôi muốn cô giúp.
"..........Ra là vậy! Chúng ta cùng làm điều này nhé!"
"Hở?"
Emi nắm tay tôi và nói thế với một nụ cười.
Đó là điều tôi đã làm với cô khi chúng tôi gặp nhau lần đầu.
"Tụi mình hãy gác chuyện về hồ bơi lại. Sẽ ổn thôi. Chúng ta chắc chắn sẽ làm được kịp lúc mà."
"Kịp lúc.......?"
"Chúng ta vẫn còn gần một tháng nữa. Sẽ ổn thôi. Hideyori-kun và tớ chắc chắn sẽ nghĩ ra được cách mà!"
"T, thật sao.....? Tụi mình có thể làm được......?"
"Với Towa, tớ và Hideyori-kun thì chắc chắn rằng chúng ta sẽ làm được."
Emi khẳng định chắc chắn.
Dù cơ thể cô nhỏ hơn tôi rất nhiều, nhưng tôi có thể cảm nhận được sức mạnh từ cô ấy.
"Tụi mình không muốn Madoka-chan biết nên để tớ mua cho cậu bộ đồ bơi mà chúng ta đã mua trước đó nhé."
"Không, nếu vậy thì tớ tự mua cũng được..."
"Vậy ư?"
Tôi sẽ thấy tệ nếu cuối cùng cô mua cho tôi đấy.
"Vậy thì, Towa. Hãy giữ bí mật này giữa chúng ta nhé. Cậu không được nói với Juumonji-kun hay Risa-chan về chuyện này đâu nhé."
"Được rồi! Đã hiểu! Nếu Emi đã nói vậy thì tớ sẽ giữ bí mật này giữa Emi và Akechi-san."
"Được rồi! Làm thôi!"
Emi cười rạng rỡ với tôi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Emi lại đáng tin cậy đến vậy.
"Nếu cậu phá vỡ lời hứa thì tớ sẽ không tha thứ cho cậu đâu nhé."
—————————
"Tớ đã nghe Emi kể chuyện rồi. Emi và tớ chắc chắn sẽ giúp cậu chuyện này, Miyamura-san."
"Akechi-san......"
Trong giờ nghỉ trưa, ba chúng tôi đến thư viện để họp chiến lược.
Akechi-san nói rằng miễn là tôi không liên quan đến Juumonji-san và Risa thì tất cả chúng tôi có thể hướng đến một kết thúc có hậu.
"Trước mắt, hãy kể cho tụi tớ nghe về cha của cậu."
"Tớ hiểu rồi."
Tôi nói với cậu ấy.
Về việc nhà tôi chuyển đến đây để tôi vào một trường sơ trung khác với bạn bè của mình.
Về việc cha tôi nghiêm khắc như thế nào về việc học hành.
Về việc ông coi bạn bè tôi là không cần thiết.
Về việc ông bạo lực với tôi.
Và về việc mẹ tôi không thể phản đối ông ấy.
.
.
.
"Không thể tha thứ được......!"
"Akechi-san.......?"
"Điều đó quá tàn nhẫn!"
Akechi-san tức giận với cha tôi.
Emi chạy đến bên cạnh và an ủi cậu ấy, nói rằng không sao cả.
Khi tôi cố hỏi cô về cơn bộc phát bất thường của cậu ấy, Emi liếc nhìn Akechi-san và bắt đầu nói.
"Khi cha mẹ mất và được chú của mình nhận nuôi, Hideyori-kun cũng bị chú của mình ngược đãi. Đó là lý do tại sao cậu ấy không thể chịu đựng được những gì cha của Towa đang làm với cậu."
"Tớ sẽ đảm bảo rằng nó sẽ thành công! Hãy phá hủy lồng chim của cậu và tạo dựng tương lai của riêng chúng ta, Towa!"
.
.
.
Cậu cũng vậy.......
Tôi hiểu rồi......
Akechi-san cũng đã phải chịu đựng điều tương tự.
.
.
.
.
Nếu là cậu thì chắc chắn cậu có thể hiểu tôi.
Nếu là cậu thì tôi có thể tin tưởng.
Nếu là cậu thì chắc chắn cậu có thể giải quyết vấn đề của tôi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
——Cuối cùng tôi cũng sẽ được giải thoát khỏi lời nguyền của cha mình.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"H, hãy cẩn thận nhé......"
"Hở?"
Khi tôi sắp về nhà, tôi bị ai đó phục kích ở cổng trường.
Tuy nhiên, người đó là một người mà tôi thực sự không ngờ tới.
Cô là cô gái có dây buộc tóc hình tách cà phê mà tôi đã thấy cách đây một thời gian.
Tanikawa Sakuya-san......nhỉ?
"L,..........Lúc ở thư viện.....Tớ tình cờ nghe thấy......Tớ xin lỗi......"
"Aaa, À......, cậu đã nghe về nó! Xin lỗi nhé, tớ đã khiến cậu nghe thấy điều kỳ lạ về gia đình mình......"
Cô gái có vẻ lo lắng.
Tôi thông cảm với cô vì tôi không giỏi nói chuyện với những người mà tôi không quen biết.
......Nhưng nếu cô tệ đến vậy với người lạ thì tại sao cô lại gọi tôi?
"U, Uuu......hãy cẩn thận nhé...... cha của cậu.........."
"À vâng! Tớ sẽ ổn thôi! Tớ chắc chắn sẽ giải quyết vấn đề của mình với cha!"
".......cha của cậu, hãy trân trọng ông ấy."
"Tất nhiên rồi! Ông ấy có thể hơi ồn ào nhưng tớ rất trân trọng cha mình! Gặp lại sau nhé! Tớ phải về nhà sớm thôi."
Cô có vẻ kém giao tiếp nhưng có lẽ cô là người tốt.
Tôi đã gặp rất nhiều người tốt ở trường này và cuộc sống học đường của tôi thực sự rất dễ dàng.
Có lẽ, tôi cũng có thể thân thiết với Tanikawa-san.
Với suy nghĩ đó, tôi quyết định nhanh lên vì tôi phải về nhà trước 17 giờ chiều.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Hãy cẩn thận......, hai người đó là ác quỷ......... Thay vì những ác quỷ đang giả vờ là bạn của cậu...... hãy trân trọng cha mình thay vào đó........ ...............Tớ cầu mong cậu không phải trải qua cảnh đổ máu như mình......."
Với cơ thể đầy sẹo, cô vẫn mong muốn sự an toàn cho một người mà cô thậm chí còn không biết.
Mong muốn của cô là không để cô gái trở thành nạn nhân của những ác quỷ như bản thân và cha mình......
.
.
.
.
Sau cuộc chạm trán với họ, cô không còn có thể gọi cha mình là Master nữa.
Cô tự hào vì cha mình giống như Master mà cô thấy trong phim. Chính vì yêu ông mà cô đã đặt cho cha mình biệt danh đáng yêu đó.
Nhưng bây giờ, khi cô gọi ông là Master, nó khiến cô nhớ đến những ác quỷ đã làm tất cả những điều tàn nhẫn đó với cô. Ký ức đó đáng sợ đến mức cô không thể chịu đựng được.
Vào ngày đầu tiên vào trường sơ trung, khoảnh khắc cô nhìn thấy bím tóc hạt dẻ, cô gần như nôn ra bụng. Đó là mức độ chấn thương mà họ đã gây ra cho cô.
Khi cô nghe lén cuộc trò chuyện của họ trong thư viện, cô đã rất sợ hãi đến nỗi muốn hét lên. Cô không muốn cô gái kia trở thành nạn nhân tiếp theo của họ và cô thực sự muốn ngăn chặn điều đó.
Tuy nhiên, điều đó sẽ đi ngược lại lời thề. Lời thề mà cô không thể phá vỡ trừ khi cô muốn mất đi người cha yêu quý của mình.
"......Mình hy vọng Gift có thể biến mất khỏi thế giới này."
Giọng nói đau đớn của cô bị gió cuốn đi và biến mất mà không đến được với bất kỳ ai............
<Eng: Vâng, đây là Sakuya từ cuối Arc 4.>
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro