Chương 55: Tanikawa Sakuya Lo Lắng Vì Cảm Lạnh

"Hideyor~i.........., ấm qu~á."

"Rồi rồi."

Tôi lấy chiếc khăn ấm trên trán cô và thay bằng một chiếc khăn lạnh.

"Lạnh quá! Hãy tử tế với tớ hơn đ~~i."

"Vâng vâng."

Thật phiền khi phải tranh luận với Sakuya nên tôi bỏ qua.

Sau đó, tôi ném chiếc khăn ấm vào chậu nước.

"Nhưng thực ra là vậy hả? Nếu không có chiếc dây buộc tóc hình tách cà phê, tớ gần như không nhận ra cậu đấy."

"Đừng nhớ một người qua chiếc dây buộc tóc của họ............hãy nhìn kỹ mặt tớ đ~~i."

"Ừm, như ý cậu nhé."

Cô hơi dễ thương khi hơi kéo dài phần cuối câu như thế.

Thì ra cô là kiểu người muốn được chiều chuộng khi bị ốm nhỉ.

"Uu, tớ sắp chết~roài."

"Tớ đã nói với cậu rồi, cậu sẽ ổn thôi. Thôi nào, nếu cậu lo lắng đến vậy thì tớ sẽ nắm tay cậu."

Khi tôi nắm lấy tay phải của Sakuya, Sakuya siết chặt lại.

Sau đó, cô cười với một tiếng [Hehehe].

"Tớ thích phần này của cậu Hideyor~~i."

"Ừm, thế à."

"Và, Và, nếu tớ chết, hãy chôn tớ trên một ngọn đồi có cánh đồng hoa, nơi tớ có thể nhìn thấy cà phê nh~~é."

"Tớ có thể tìm thấy một nơi như thế ở đâu trên Trái đất này!?"

Cô gái này yêu cà phê đến mức nào? Tôi mỉm cười cay đắng khi nghĩ đến điều đó.

Đây là lần đầu tiên tôi vào phòng Sakuya nhưng tôi có thể phát hiện ra rất nhiều sách liên quan đến cà phê như [Cách pha tách cà phê ngon] và [Bách khoa toàn thư về hạt cà phê].

Rõ ràng là niềm đam mê cà phê của cô là có thật.

"Uuu, tớ muốn học cùng lớp với Hideyor~~i. Tại sao tớ lại học một lớp khác~~~~~~c."

"Phải, thật tuyệt nếu hai ta có thể học cùng lớp một ngày nào đó nhỉ."

"Hideyori........, cậu biết đấy, cậu biết đấy!"

"Vâng vâng, tớ sẽ lắng nghe bất cứ điều gì cậu nói hôm nay nhé."

"Bàn tay của cậu, .........nó rất an ủi. Và rất êm dịu. Đó là bàn tay có thể khiến mọi người trở nên tử tế......."

"Có phải vậy không, tớ tự hỏi......."

Vai trò của tôi được cho là một mảnh rác rưởi tồi tệ chỉ có thể mang lại đau khổ cho người khác.

Ờ thì, Sakuya không phải là nạn nhân của Hideyori gốc. Thay vào đó, cô thậm chí còn không xuất hiện trong game ngay từ đầu.

"Tớ xin lỗi vì đã đối xử tệ với cậu khi tụi mình mới gặp nhau nh~~é."

"Đừng lo lắng mà. Thôi nào, nghỉ ngơi đi......"

"Unn, được rồi........."

Nói xong, Sakuya chìm vào giấc ngủ sâu.

Nếu cô thường dễ thương như thế này thì chắc chắn cô sẽ rất nổi tiếng.

Nghĩ vậy, tôi lại thay khăn cho cô nàng.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

"Hideyor~i............... đâu.......là, con ngườ—.....—thật..........."

Khi tôi chạm vào trán cô trong lúc thay khăn, tôi có thể cảm nhận được hơi ấm từ nhiệt độ cơ thể cô nàng.

Có vẻ như đây không phải loại cảm lạnh có thể thuyên giảm chỉ bằng cách nghỉ ngơi nhỉ.

Sakuya đã ngủ rồi, vậy tôi nên về nhà nghỉ ngơi một ngày không?

[[Tớ xin lỗi vì đã đối xử tệ với cậu khi tụi mình mới gặp nhau nh~~é.]]

Thật luôn ấy, có chuyện gì với họ vậy.

Emi, Risa, Tsugaru, Sakuya.

Tại sao họ ngày càng dễ thương hơn vậy? Tôi thậm chí còn nghĩ rằng một số người trong số họ đang trên con đường trở thành mỹ nữ đấy!

Takeru cũng hơi lưỡng tính nên khuôn mặt của cậu cũng đẹp.

Khuôn mặt của Hideyori chỉ trông giống một nhân vật phản diện và nó cũng tỏa ra những rung cảm xấu. Điều này không phải là hơi bất công với tôi sao!?

Cuối cùng, đó là một thế giới thuận tiện cho Takeru vì cậu là nhân vật chính à.

Có lẽ tôi chỉ là một gã tồn tại chỉ để đẩy các nữ chính vào đau khổ bằng Gift và để thúc đẩy cốt truyện NTR của game.

Rốt cuộc, Hideyori chỉ sử dụng Gift cho những việc như giết người, bẫy và NTR. Hắn chưa bao giờ sử dụng nó cho bất cứ điều gì tốt cả.

"............Nn?"

Hắn chưa bao giờ sử dụng nó cho bất cứ điều gì tốt?

................Ra là vậy. Sẽ ổn thôi nếu tôi thử sử dụng Gift của mình để giúp đỡ người khác nhỉ.

Tôi liếc nhìn Sakuya đang ngủ.

Chỉ là một ý tưởng nhưng có lẽ Gift của tôi có thể được sử dụng như vậy?

Ít nhất thì cũng đáng thử.

"Sakuya......, [Chữa cảm lạnh cho cậu liền]."

"Nn......"

Sakuya rên lên bằng giọng nhỏ.

Khi tôi chạm vào trán cô một lần nữa, nhiệt độ cơ thể cô có vẻ đã giảm xuống mức bình thường.

Bất kể ý muốn của người đó là gì, Gift của tôi hẳn có thể tác động vô thức đến các tế bào và cơ quan của họ đúng không?

Đó là ý tưởng tôi có và có vẻ như tôi đã nói trúng tim đen.

Đúng như dự đoán, sẽ không thể mọc cho ai đó một cánh tay mới nhưng tôi nghĩ những lệnh như [Loại bỏ tế bào ung thư] hoặc [Chữa đau bụng] sẽ có hiệu quả.

Rốt cuộc, bệnh cảm lạnh của Sakuya có vẻ đã được chữa khỏi.

Tôi không có điểm trừ nào cả.

Ý là, lời giải thích của game về Hideyori cũng nói rằng đó là một khả năng Cheat không có bất kỳ nhược điểm nào.

Nếu có, hắn đã sử dụng một lệnh như [Chảy máu và chết] rất nhiều lần trong game. (Ngược lại, một lệnh như [Chia thành từng mảnh và chết] hoặc những lệnh tương tự đòi hỏi lực bên ngoài có vẻ là không thể.)

Nói cách khác, nếu tôi có thể phá hủy cơ thể của ai đó ở cấp độ tiềm thức, thì tôi cũng có thể chữa lành cho họ.

Đó là lý thuyết tôi nghĩ ra.

Và nó thực sự hiệu quả.

Cuối cùng, đây là thế giới game.

Các nhà phát triển không có lý do gì để thêm một số bối cảnh bất lợi mà họ sẽ thấy khó sử dụng trong câu chuyện.

Cheat là cheat vì nó là cheat.

Logic ở đây là vậy.

Sakuya thật may mắn.........

Cô không phải chịu đựng như những nhân vật trong game và cô có thể làm bất cứ điều gì trái tim mình muốn.

Tôi ghen tị với cô nhưng biết rằng cô có thể hạnh phúc cũng khiến tôi an tâm.

Cô tồn tại trong nơi trú ẩn an toàn của thế giới này.

"Hãy hạnh phúc nhé."

Tôi nhẹ nhàng gạt mái tóc mái che mắt của Sakuya sang một bên để không đánh thức cô nàng.

Từ đôi mí mắt thư giãn của Sakuya, có vẻ như cô đang ngủ một cách thoải mái.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro