Chương 83: Akechi Hideyori Muốn Chạy Trốn
Tôi trèo lên gã đã ngã và khống chế cánh tay của hắn ta.
Tôi đã tập luyện để không bị chế ngự ở đây.
"Cút đi! Cút khỏi người tao ngay!?"
"........."
"Chết tiệt, Đ* M* MÀY!"
Khi tôi đang giữ người đàn ông xuống, một người phụ nữ tóc vàng dài và hai người đàn ông mặc vest đen đeo kính râm lao tới.
".........."
Ờ, tôi có vô tình giúp những kẻ xấu không?
Một trong hai người đàn ông đeo kính râm cảm ơn tôi và còng tay tên trộm.
....... Dù tôi nhìn họ thế nào đi nữa, họ cũng không phải là cảnh sát bình thường nhỉ?
Sau đó, một người đàn ông đeo kính râm khác giục tôi giao chiếc hộp lớn.
.......... chiếc hộp này đúng không?
Loại mà không người bình thường nào mang theo bên mình?
Bên trong có gì? Một thanh katana? Một thanh kiếm?
Một số nhân vật trong [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] thực sự mang theo những loại vũ khí đó.
Đột nhiên, tôi cảm thấy như mình đã mở mắt và thành thật mà nói, tôi muốn khóc ngay bây giờ.
Ý là, một số lộ trình trong game có cảnh Akechi Hideyori chiến đấu với mọi người bằng súng, dù sao thì súng thật......
Tôi biết rằng một ngày nào đó tôi sẽ gặp phải chuyện như vậy mà.
"Cảm ơn cậu bé."
"V, Vâng......."
Người phụ nữ tóc vàng dài cảm ơn tôi và đưa tay ra bắt tay.
Tôi do dự một chút trước khi nắm lấy tay cô ấy.
"Vũ khí của tôi bị đánh cắp nên tôi gặp rắc rối. Thật là bực mình vì gã đàn ông đó đã đánh cắp được chiếc vali khi có ba người chúng tôi."
"Haaa......"
Vũ khí? Thật đáng sợ......
Đáng sợ đến mức khiến tôi chỉ muốn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Eien-chan để chữa lành tâm trí mình.
"Gift của hắn có vẻ là khả năng [Trộm Bất Cứ Thứ Gì Từ Bất Kỳ Ai]. Chúng ta sẽ cố gắng tìm hiểu về hắn ta."
"Đã hiểu, hãy bắt hắn lại."
Cứ như vậy, tên trộm đã bị những người đàn ông đeo kính râm bắt đi.
Hắn sẽ không bị giết vì tôi đúng không.........
Xin lỗi nhé, tôi cúi đầu xin lỗi hắn trong đầu.
"Cậu bé, tên cậu là gì?"
"Tôi, tôi là Akechi Hideyori......."
"Không phải Toyotomi hay Mitsuhide sao?"
"Không, đó sẽ là một người khác."
Tên thật của tôi ở kiếp trước đã lộ ra nhưng tôi không cảm thấy vui vẻ chút nào về điều đó.
Thay vào đó, tôi thậm chí không muốn dính líu đến cô ấy nữa.
"Thứ lỗi. Tên tôi là Irene von Lest."
"Hân hạnh được gặp gỡ, Irene-gì-đó-san."
"Tôi là von Lest."
Người phụ nữ tóc vàng có lẽ vẫn còn ở độ tuổi đôi mươi.
Sự tự tin tỏa ra từ biểu cảm của cô và là một người từng luyện võ, tôi có thể thấy từ phong thái rằng cô không phải là người nghiệp dư.
Giọng nói của cô cũng rất mạnh mẽ và tôi không biết liệu nó đến từ tông giọng bí ẩn của cô hay cách cô cư xử, cô có vẻ khá kỳ lạ với tôi.
Tuy nhiên, bằng cách nào đó, tôi cảm thấy như mình đã nghe thấy giọng nói của cô ở đâu đó trước đây.
Tôi cố gắng lục tung não mình để tìm một người tên là Irene.
Kết quả là——Tôi không biết gì cả.
Tôi không nghĩ cô đến từ [Phá Vỡ Chuỗi Buồn].
Ma~a, không phải tất cả mọi người tôi gặp trong thành phố đều sẽ là nhân vật trong game đâu.
Master và Sakuya là hai ví dụ điển hình.
"Có chuyện gì vậy? Nhìn chằm chằm vào mặt tôi như vậy sao? Cậu phải lòng tôi sao, cậu bé?"
"Nếu tôi nói đúng vậy thì cô có hẹn hò với tôi không?"
"Không đâu, tôi không có hứng thú với những kẻ yếu đâu."
Irene xua tay và trả lời bằng giọng lạnh lùng.
Tôi tự tin rằng mình sẽ không thua nếu đấu kendo nhưng người này có lẽ mạnh hơn tôi về tổng thể.
Cô thậm chí có thể không cho tôi cơ hội sử dụng Gift của mình.
"Giờ thì, đến lúc về nhà rồi, cậu bé."
"Vậy thì, tôi sẽ tin lời Irene-gì-đó-san và về nhà ngay."
"Là von Lest. Cậu có vẻ không sợ tôi chút nào nhỉ."
"Nah, gì đó-von lest-san, tôi đã run rẩy rồi đây."
"Là Irene............Cậu bé, cậu thật thú vị."
"Nói như vậy ngoài đời thực.........bản thân cô cũng là một người phụ nữ khá thú vị đấy."
Khi tôi trả lời vậy, tôi lại nghĩ rằng đây là thế giới trong game.
Mọi thứ ở đây đã trở nên kỳ lạ một thời gian rồi nên nếu không phiền, hãy để tôi trở lại cuộc sống thường ngày của mình nhé.
Tôi rẽ phải và hướng về phía cửa hàng bách hóa.
Đã một giờ trôi qua kể từ khi tôi rời khỏi khu đồ bơi.
Bạn bè tôi có lẽ đã nhận ra rằng tôi đã đi rồi.
Hoàn toàn có ý định chạy trốn khỏi Irene-gì đó-san, tôi đã chạy...
"Akechi Hideyori à.......Mình hoàn toàn không thể nhìn thấu cậu bé đó. Cậu ấy là ai?"
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro