Chương 85: Thiếu Nữ Lồng Chim Nghi Ngờ
"Giá trị của cậu không được xác định bởi việc cậu học nhiều như thế nào!"
"Juumonji-san........"
Tôi kể cho Juumonji-san nghe về quá khứ mà tôi đã phong ấn.
Cách cha bị mẹ tôi giết ngay trước mặt tôi.
Cách mẹ tôi tự tử.
Cách mà lòng căm thù cuộc sống chỉ được phép học đã dẫn đến điều đó.
Lý do tại sao tôi quyết định rằng mình không bao giờ được phép ngừng học.
Vào những ngày nóng nực, tôi sẽ tiếp tục học mà không thèm lau mồ hôi.
Vào những ngày lạnh giá, tôi sẽ không lãng phí thời gian mặc quần áo dày hơn và tiếp tục học trong cái lạnh run rẩy.
Nhưng Juumonji-san nhìn vào mắt tôi và phủ nhận cách sống đó.
Cậu nói với tôi rằng cuộc sống không chỉ có học.
"Tôi chắc chắn sẽ cứu cậu, Miyamura!"
"Juumonji-san......, cảm ơn cậu."
Gần đây, tôi cảm thấy trái tim mình ấm áp hơn.
Giống như thời gian đóng băng của tôi đang được ngọn lửa của cậu làm tan chảy.
Tại sao lại là tôi?
Câu hỏi đó đã ám ảnh tâm trí tôi.
Khi cha tôi bị giết và mẹ tôi tự tử, tại sao một kẻ vô dụng như tôi lại sống sót? Thật vậy, tôi đã có vấn đề với cha mẹ mình nhưng tôi ước gì họ vẫn còn sống.
Juumonji-san là một người rất tốt bụng.
Có lẽ cậu là người định mệnh của tôi?
Bây giờ tôi lại tự phụ lần nữa.
Nhưng cậu chắc chắn là mối tình đầu của tôi.
"Dạo này cậu có vẻ khá vui vẻ nhỉ."
"...... Akechi-san?"
Giọng nói đó là của Akechi-san, một nam sinh cùng lớp với tôi, đồng thời là bạn thân nhất của Juumonji-san.
Tuy nhiên, bầu không khí xung quanh cậu u ám hơn thường lệ khi tôi gặp cậu trong lớp. Bầu không khí của cậu khác đến mức tôi nghĩ mình có thể đã nhầm cậu với một người khác.
"[Tôi chắc chắn sẽ cứu cậu, Miyamura!] cậu ấy nói vậy ư...... Kukuku........."
Cậu có nghe lén chúng tôi không?
Tôi tự hỏi điều đó có gì buồn cười?
Hơn nữa, để cậu cười khúc khích trước sự nghiêm túc của chính bạn thân mình như thế, không phải điều này quá kỳ lạ sao.......?
"Có gì buồn cười về điều đó!? Làm ơn đừng cười Juumonji-san!"
"Nah, người mà tôi cười không phải Takeru, mà là cậu."
"Hở.......? Tôi ư........?"
"Ý là, cậu thật đáng thương đấy, để bản thân nghĩ rằng Takeru là [Người đầu tiên] đã nói rằng cậu ấy sẽ [Cứu] cậu....... Tôi không thể không cười vì thực ra đây là lần thứ hai cậu nghe thấy."
"Ha.......?"
"Thôi được rồi, hãy hạnh phúc bên Takeru nhé. Kể cả khi cậu không bao giờ tìm ra sự thật, thì cậu cũng có quyền tự do tìm kiếm một kết thúc có hậu cho chính mình mà."
Akechi-san nói vậy và vỗ vai tôi trước khi rời đi.
"......."
Một gã khó chịu như vậy.......
Tại sao Juumonji-san lại nghĩ về cậu như bạn thân nhất của mình nhỉ?
Cũng thật khó chịu khi cậu được gọi Juumonji-san bằng tên trước mặt tôi.
"Có chuyện gì với tên khốn đó vậy........"
Từ ngữ đó thô lỗ đến mức tôi không bao giờ tưởng tượng được nó sẽ phát ra từ chính miệng mình.
Tuy nhiên, sâu thẳm trong tim, có một sự căm ghét và oán giận mà tôi dành cho cậu mà ngay cả một từ thô lỗ như vậy cũng không đủ để kìm nén.
"Hideyori?"
Ngày hôm sau, tôi hỏi Juumonji-san về Akechi-san.
"Miệng thì vậy nhưng thực ra cậu ấy là người tốt lắm đấy. Ma~a, cậu ấy có chơi với một số kẻ gian nhưng cậu ấy là một người khá tuyệt và vui tính."
"Vậy ư.......?"
"Dù sao thì cậu ấy cũng là bạn thân của tôi mà."
Takeru-san gần như đang ca ngợi cậu ấy.
Nhưng tôi nghĩ rằng có một sự khác biệt lớn giữa Akechi-san mà Takeru-san nhìn thấy và Akechi-san mà mình nhìn thấy.
Tôi cũng đã đi tham khảo ý kiến của cô gái thân thiết với Juumonji-san về Akechi-san.
"Akechi?"
"Vâng. Yoru-san rất thân với Juumonji-san đúng không."
"Ma~a, dù sao thì cũng đã biết Takeru lâu rồi mà."
"Vâng, đó chính xác là lý do tại sao tôi muốn nghe cậu nghĩ gì về Akechi-san."
Bạn cùng lớp của tôi, Yoru-san, nhìn chằm chằm vào tôi bằng đôi mắt đỏ hoe và bắt đầu suy ngẫm.
Sau đó, cô thở dài và bắt đầu nói.
"......... nói thật thì, lần duy nhất tôi không tin tưởng Takeru là khi nói đến Akechi. Có lẽ trực giác của cậu đúng về điều này."
"Hở.......?"
"Tôi không thể tin tưởng tên đó. Cậu có thể hành động trên cơ sở rằng cậu đang đối phó với một tên khốn khi nói đến gã đó."
Yoru-san nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Hơn nữa, tên khốn đó đã để mắt đến tôi.
Tôi không thể diễn tả rõ ràng nhưng giống như toàn bộ cơ thể tôi đều ghê tởm cậu ta.
Không thể chịu đựng được, tôi ngay lập tức chạy đến chỗ Takeru-san.
".........cậu ta là loại rác rưởi tệ hại nhất, tên khốn nạn Gift Holder."
"Cậu sợ Hideyori sao?"
Tôi sợ nên đã đến thẳng nhà Juumonji để nói chuyện với Takeru-san.
Tôi cũng kể cho cậu nghe về những gì Yoru-san đã nói.
"Yoru nói nhiều như vậy hả........."
"Vâng."
"Nhưng, thay vì Yoru, tôi muốn tin tưởng Hideyori."
"Juumonji-san........"
"Dù vậy, nếu Miyamura nghĩ rằng cậu ấy không đáng tin thì tôi sẽ tin cậu."
Đôi bàn tay to lớn của Juumonji-san đang nắm lấy tôi khiến tôi cảm thấy rất an tâm.
Tôi đã được đôi bàn tay đó cứu rỗi.
"Tôi yêu cậu......, Juumonji-san."
"Hở......?"
"Vẫn còn........quá sớm phải không........mới chỉ vài ngày kể từ khi chúng ta có thể nói chuyện tử tế.......có lẽ tôi chỉ là một người phụ nữ dễ dãi..........."
"Tôi cũng vậy........."
Gương mặt Juumonji-san đỏ bừng.
Bên trong, những cảm xúc hy vọng mà tôi kìm nén bắt đầu vỡ òa.
"Tôi thích cậu, Miyamura."
Rõ ràng và chắc chắn, Juumonji-san trả lời.
Và chúng tôi hôn nhau.
Cứ như thế, trên giường anh ấy, cơ thể chúng tôi bắt đầu đan xen vào nhau.
"Towa."
"Takeru-san........"
Chúng tôi không làm 'chuyện đó' nhưng tôi đã cảm thấy thỏa mãn khi cơ thể chúng tôi chạm vào nhau.
Takeru-san là một người tuyệt vời và được yêu mến. Em gái Risa-chan và Yoru-chan, anh được rất nhiều người yêu mến.
Điều đó khiến tôi nghi ngờ liệu mình có ổn không khi được một người như vậy lựa chọn.
Nếu ngày mai tôi trở thành bạn gái anh, tôi tự hỏi sau này mình sẽ sống cuộc sống như thế nào?
Với những suy nghĩ hy vọng như vậy trong đầu, tôi ôm anh cho đến khi ngủ thiếp đi.
"không......KHÔNG . AHHHHHHHHH!!!!!? Không.....!?KhôngKhôngKhôngKhôngKhôngKhông.......không phải tôi! Không phải tôi mà......KHÔNGGGGGGGG!?"
"C, Có chuyện gì thế Towa!?"
Nửa đêm, tôi bắt đầu hét lên.
Tôi hét lớn đến nỗi đánh thức Risa, người đang sống cùng nhà.
"Có chuyện gì thế, có chuyện gì vậy, Towa!?"
"Em, em đã giết......."
"A, Ai.....?"
"Em là người đã giết.........cha?"
Những ký ức xa lạ bắt đầu ùa về trong não tôi từng cái một.
[[Ý là, cậu thật đáng thương đấy, để bản thân nghĩ rằng Takeru là [Người đầu tiên] đã nói rằng cậu ấy sẽ [Cứu] cậu....... Tôi không thể không cười vì thực ra đây là lần thứ hai cậu nghe thấy.]]
Bây giờ tôi hiểu ý nghĩa những lời của Akechi-san rồi.
[[Emi và tớ chắc chắn sẽ cứu cậu, Miyamura-san.]]
Rốt cuộc, đó chính xác là những gì tên khốn đó đã nói với tôi.......
<Tác Note>
Thực ra tôi đã có rất nhiều do dự về việc một cảnh tình cảm giữa Takeru và Towa nên như thế nào. <Tluc: Mặc dù là cốt truyện game nhưng có cảm giác xem bị NTR :v >
Ngoài ra, giới thiệu một nhân vật mới [Yoru].
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro