Chương 5: Linh Chi Mộc
Sau khi chia tay Tô Mẫn, Lâm Phàm lập tức đến khu vực Vô Căn Sơn để tìm kiếm Linh Chi Mộc. Với tu vi Luyện Khí Tầng Ba vừa đột phá, và đặc biệt là Cơ Sở Bộ Pháp, cậu dễ dàng vượt qua các chướng ngại vật. Con Thanh Xà Yêu canh giữ Linh Chi Mộc cũng chỉ là Yêu Thú Cấp Hai, nhanh chóng bị Lâm Phàm dùng Kiếm Kỹ phối hợp Kích Nổ Pháp Lực tiêu diệt.
Lâm Phàm không nán lại lâu, thu thập chiến lợi phẩm và nhanh chóng quay trở lại Linh Khê Trấn.
Tại Bách Thảo Đường, lão già ngồi sau quầy tỏ vẻ kinh ngạc khi thấy Lâm Phàm quay lại nhanh đến vậy.
"Tiểu tử, ngươi... ngươi đã lấy được Linh Chi Mộc rồi sao?" Lão già run rẩy nhìn vật phẩm trên tay Lâm Phàm.
"May mắn mà thôi, tiền bối," Lâm Phàm điềm tĩnh đáp.
"Tốt! Tốt lắm!" Lão già vui mừng, nhanh chóng đưa cho Lâm Phàm hai mươi Linh thạch đã hứa. "Ngươi là người trẻ tuổi có thực lực và dũng khí phi phàm nhất mà ta từng gặp."
Hoàn thành xong mọi việc, Lâm Phàm không chần chừ. Cậu lấy ra tấm Thư Giới Thiệu của Tiêu Thanh Tông do Tô Mẫn trao tặng.
"Tiểu Giới, Hắc Phong Thành ở hướng nào?"
Lâm Phàm gật đầu. Cậu đã có đủ Linh thạch để thực hiện hành trình này.
Sau ba ngày đêm cưỡi Linh Mã (một loại ngựa có sức khỏe vượt trội của Trích Sơn Giới), Lâm Phàm đến được Hắc Phong Thành – một thành phố rộng lớn, đông đúc hơn Linh Khê Trấn gấp trăm lần.
Khu vực tuyển chọn của Tiêu Thanh Tông nằm ở phía Đông thành. Hàng trăm thiếu niên, thiếu nữ đang xếp hàng chờ đợi, đều mang trong mình hy vọng được bước chân vào con đường tu luyện chính thống.
Lâm Phàm trình ra Thư Giới Thiệu của Tô Mẫn. Một đệ tử ngoại môn phụ trách lập tức dẫn cậu đến khu vực ưu tiên.
Trưởng lão phụ trách kiểm tra, một tu sĩ Trúc Cơ trung niên tên là Hứa trưởng lão, liếc qua Thư Giới Thiệu rồi nhìn Lâm Phàm với ánh mắt không mấy quan tâm.
"Đệ tử Tô Mẫn giới thiệu ư? Ngươi là tu sĩ độc hành? Đến đây. Đầu tiên, đặt tay lên Bia đá Khảo Hạch Căn Cốt này."
Bia đá Khảo Hạch Căn Cốt là một khối đá cao khoảng một trượng, khắc đầy những hoa văn cổ xưa, dùng để đo phẩm chất Căn Cốt của người kiểm tra. Phẩm chất càng cao, ánh sáng phát ra càng rực rỡ.
Lâm Phàm bình tĩnh bước tới, đặt bàn tay phải lên mặt đá.
Ban đầu, Bia đá không có phản ứng gì. Hứa trưởng lão cau mày.
"Không có phản ứng? Phế vật ư? Không đúng..."
Sau đó, một luồng ánh sáng xanh lam nhẹ nhàng xuất hiện, tượng trưng cho Hạ Phẩm Căn Cốt.
Ngay lập tức, ánh sáng xanh lam bị nuốt chửng bởi một màu vàng rực rỡ (Trung Phẩm Căn Cốt).
Chưa kịp để mọi người kinh ngạc, màu vàng lại biến thành đỏ thẫm, đại diện cho Thượng Phẩm Căn Cốt – cấp độ đã đủ để một tông môn nhỏ tranh giành.
"Thượng Phẩm! Thật hiếm có!" Hứa trưởng lão thốt lên kinh ngạc.
Nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Ánh sáng đỏ đột ngột bùng phát thành một ngọn lửa tím chói lòa (Vương Phẩm Căn Cốt), khiến toàn bộ những người có mặt đều phải che mắt.
Rắc! Rắc!
Bia đá Khảo Hạch Căn Cốt bắt đầu rung chuyển dữ dội. Những vết nứt nhỏ lan rộng trên bề mặt đá.
Trên bầu trời Hắc Phong Thành, dị tượng kinh khủng xuất hiện. Mây trắng bỗng nhiên bị những cuộn mây đen và vàng kim khổng lồ nuốt chửng. Linh Khí trong không khí cuồng bạo xoáy tròn, tập trung về phía Bia đá.
Hứa trưởng lão lùi lại vài bước, khuôn mặt biến sắc, lắp bắp:
"Đây... đây là Linh Khí đang triều bái! Là Thiên Địa Dị Tượng!"
Ánh sáng tím trên Bia đá bị một luồng ánh sáng bảy màu rực rỡ, xuyên thẳng trời mây, nuốt chửng hoàn toàn. Bia đá run lên dữ dội, một tiếng RẦM lớn vang lên, và nó vỡ tan thành trăm mảnh.
Trong khoảnh khắc tĩnh lặng kinh hoàng đó, Hứa trưởng lão quỳ sụp xuống đất, mắt nhìn chằm chằm vào những mảnh vỡ, run rẩy thốt lên:
"Thiên... Thiên Phẩm Căn Cốt! Là Thiên Phẩm Căn Cốt trong truyền thuyết!"
Tin tức về Thiên Phẩm Căn Cốt không thể giấu giếm được. Dị tượng trên trời đã kinh động đến toàn bộ Hắc Phong Thành và các Tông môn lân cận.
Trong một ngọn núi sâu cách đó hàng ngàn dặm, nơi Linh Khí tạo thành sương mù dày đặc.
Sưu! Sưu! Sưu!
Ba luồng ánh sáng kinh thiên động địa, mang theo áp lực khủng khiếp của Linh Nguyên Cảnh (cảnh giới cao hơn Hóa Linh, chỉ kém Hóa Thần), đồng loạt phá tan sương mù, lao thẳng về phía Hắc Phong Thành.
"Chắc chắn là Thiên Phẩm Căn Cốt! Ai dám tranh chấp với Lão phu!"
Cả ba luồng sáng hạ xuống, lộ ra ba vị Linh Nguyên Cảnh Lão Tổ uy mãnh, tóc bạc phơ nhưng thần thái phi phàm.
Người đầu tiên, Cổ Lão Tổ từ Thiên Kiếm Tông, vung tay áo, một luồng Kiếm Ý sắc bén bao trùm toàn bộ quảng trường. Ông nhìn chằm chằm Lâm Phàm, ánh mắt nóng rực:
"Tiểu tử! Theo Lão phu về Thiên Kiếm Tông! Ta sẽ truyền dạy cho ngươi Kiếm Quyết tối thượng!"
Vị thứ hai, Lam Lão Tổ từ Vạn Pháp Các (Tông môn chuyên về Pháp thuật và Phù Lục), khẽ cười, giọng nói ôn hòa nhưng đầy quyền uy:
"Thiên Kiếm Tông chỉ biết dùng vũ lực thô thiển. Tiểu tử, theo Bản tọa, ngươi sẽ được học tất cả Pháp môn của Vạn Giới!"
Vị thứ ba, một nữ Lão Tổ xinh đẹp nhưng lạnh lùng từ Luyện Đan Phái, giận dữ trừng mắt nhìn hai người còn lại:
"Hừ! Tu sĩ Căn Cốt Thiên Phẩm sinh ra là để luyện đan! Theo ta, Linh Đan ngươi muốn sẽ không thiếu! Đừng để bọn thô kệch kia làm hỏng căn cơ của ngươi!"
Hứa trưởng lão và tất cả mọi người có mặt đều quỳ rạp xuống đất, run rẩy trước uy áp của Linh Nguyên Cảnh Lão Tổ.
Lâm Phàm, đứng giữa tâm bão, lại cực kỳ bình tĩnh. Cậu nhìn ba vị cường giả trước mặt.
Tiểu Giới vang lên:
Con đường chính thức đến với sức mạnh tối thượng đã mở ra trước mắt Lâm Phàm.
(Hết Chương 5)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro