Chương 6: Uy Áp Của Tiêu Thanh Tông

Uy áp của ba vị Linh Nguyên Cảnh Lão Tổ từ các tông môn khác đang bao trùm quảng trường, khiến không khí trở nên căng thẳng tột độ. Lâm Phàm, mặc dù đứng vững nhờ Thiên Phẩm Căn Cốt và Pháp Lực của Luyện Khí Tầng Ba, vẫn cảm thấy như bị đè nén bởi những ngọn núi vô hình.
Đúng lúc đó, bốn luồng Uy áp còn kinh khủng hơn, mang theo sự sắc bén của Kiếm Ý và sự trầm ổn của núi cao, đột ngột giáng xuống.
RẦM!
Áp lực này không hướng về Lâm Phàm, mà trực tiếp đè lên ba vị Lão Tổ đang có ý định "đào góc tường" kia.
"Hừ! Các người Thiên Kiếm Tông, Vạn Pháp Các, Luyện Đan Phái dám ngay trước mặt Tiêu Thanh Tông ta mà cướp đồ đệ sao?"
Bốn luồng sáng đáp xuống, lộ ra bốn vị Linh Nguyên Cảnh Lão Tổ của Tiêu Thanh Tông.
Đáng sợ nhất là luồng Uy áp trung tâm. Đó là một lão già râu tóc bạc phơ, ánh mắt sắc như kiếm, toàn thân tỏa ra khí thế cuồn cuộn. Đây chính là Lão Tổ Linh Nguyên Cảnh Tầng Chín – cấp độ đỉnh cao của cảnh giới.
Ba vị Lão Tổ ngoại tông, đối diện với cường giả Tầng Chín và bốn Linh Nguyên Cảnh Tầng Bốn đi kèm, sắc mặt lập tức thay đổi.
Cổ Lão Tổ của Thiên Kiếm Tông miễn cưỡng thi lễ: "Thần Kiếm Lão Tổ, ta không biết vị tiểu hữu này đã có duyên với quý tông. Nếu đã là đệ tử của Tiêu Thanh Tông, ta xin cáo lui!"
"Cáo lui!" Ba vị ngoại tông Lão Tổ đồng loạt nói, nhanh chóng hóa thành luồng sáng bay đi, không dám nán lại dù chỉ một giây.
Uy áp rút đi, quảng trường chìm trong tĩnh lặng.
Lâm Phàm ngước nhìn bốn vị Lão Tổ Tiêu Thanh Tông đang đứng uy nghi.
Lão già Linh Nguyên Tầng Chín kia chính là Thần Kiếm Lão Tổ, người có quyền lực tối cao trong Tông môn. Ông ta gật đầu với Lâm Phàm, ánh mắt đầy vẻ tán thưởng.
"Hứa trưởng lão, làm thủ tục. Căn cốt như thế này, cần phải do các Lão Tổ tự mình thu nhận."
Ba vị Lão Tổ còn lại cũng đồng loạt nhìn Lâm Phàm. Họ đều là những nhân vật có địa vị cao trong Tiêu Thanh Tông, mỗi người đều mong muốn có được Thiên Phẩm Căn Cốt này.
Lúc này, một vị Lão Tổ có ngoại hình nổi bật nhất bước ra. Ông ta có mái tóc đen dài được buộc hờ, gương mặt tuấn tú, mày kiếm mắt sao, trông như một thanh niên ngoài hai mươi tuổi, dù đã ở cảnh giới cao nhất. Ông mặc một bộ trường bào màu xanh nhạt, toát lên vẻ phong lưu, tự tại và phong độ hiếm có.
Ông ta cười lớn, giọng nói trầm ấm và vang vọng:
"Sư huynh và các vị sư đệ đừng vội! Tiểu tử này có duyên với ta! Ta là Tiêu Thành Phong, đệ tử dưới trướng Thần Kiếm Lão Tổ. Ta thấy ngươi có khí chất hợp với Đạo của ta!"
Lâm Phàm lập tức dùng Kỹ năng Xem thường:
Lâm Phàm cảm thấy vị Lão Tổ này không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà còn có phong thái khiến người ta dễ chịu. Hơn nữa, ông ta là đệ tử của Thần Kiếm Lão Tổ (người mạnh nhất ở đây), chắc chắn có địa vị không nhỏ.
Lâm Phàm cúi đầu thật sâu, dứt khoát nói:
"Đệ tử Lâm Phàm bái kiến Sư phụ! Xin nhận đệ tử này làm đồ đệ dưới trướng!"
Tiêu Thành Phong cười sảng khoái, ánh mắt tràn đầy sự hài lòng.
"Tốt! Tốt lắm! Từ nay, ngươi chính là Đại đệ tử của ta, Lâm Phàm!"
Thần Kiếm Lão Tổ và các vị Lão Tổ khác không nói gì thêm, đều mỉm cười đồng ý. Trong thế giới tu tiên, đệ tử bái sư là do duyên phận, và Lâm Phàm đã chọn Tiêu Thành Phong.
Ngay sau nghi thức bái sư đơn giản, Tiêu Thành Phong dẫn Lâm Phàm rời khỏi Hắc Phong Thành và bay thẳng về Tiêu Thanh Tông.
Sau một hồi bay trên trời, một quần thể kiến trúc hùng vĩ, nằm lơ lửng giữa những ngọn núi phủ đầy mây trắng, hiện ra trước mắt Lâm Phàm. Đó chính là Tiêu Thanh Tông.
Tiêu Thành Phong đưa Lâm Phàm đến khu vực đỉnh núi dành cho các Lão Tổ và Đệ tử Chân Truyền của các Lão Tổ.
"Đồ đệ ngoan, đây là nơi ngươi sẽ tu luyện sau này. Đừng làm mất mặt Sư phụ!"
Ông ta đưa Lâm Phàm đến một đỉnh núi biệt lập, nơi có một Động Phủ được chạm khắc vào vách đá, xung quanh được bao bọc bởi một lớp Pháp Trận mờ ảo.
Bước vào bên trong, Lâm Phàm choáng ngợp. Động Phủ rộng rãi như một căn nhà lớn, sàn lát ngọc bích, đồ nội thất làm từ các loại gỗ quý hiếm có chứa Linh Khí. Phòng ngủ, phòng tu luyện, phòng tiếp khách đều được bố trí cực kỳ xa hoa và lộng lẫy.
Điều quan trọng nhất là Phòng Tu Luyện. Ở trung tâm phòng là một đài đá cẩm thạch.
Tiểu Giới đưa ra thông báo:
"Pháp Trận này là Tụ Linh Trận Cấp Ba. Nó giúp Linh Khí ở đây dày đặc hơn bên ngoài Tông môn gấp nhiều lần," Tiêu Thành Phong giải thích với vẻ tự mãn. "Ngoại môn và Nội môn đệ tử chỉ được hưởng Tụ Linh Trận Cấp Một yếu ớt."
Ông ta đưa cho Lâm Phàm một chiếc Túi Càn Khôn mới và một tấm thẻ bài bằng ngọc bích.
"Chiếc túi này có thêm một vạn Linh Thạch và một số đan dược cơ bản để ngươi sử dụng. Thẻ Ngọc này là thân phận Đệ tử Chân Truyền của ngươi. Từ nay, ngươi có thể thoải mái ra vào khu vực tài nguyên của Tông môn."
"Đa tạ Sư phụ!" Lâm Phàm cúi đầu. Chỉ riêng số Linh thạch này đã lớn hơn số tiền cậu tích lũy được trong hai chương trước.
"Ngươi có Thiên Phẩm Căn Cốt, con đường tu luyện sau này sẽ không có chướng ngại. Việc đầu tiên ngươi cần làm là đột phá Trúc Cơ càng nhanh càng tốt. Ta sẽ truyền cho ngươi bộ Công Pháp chính thống của Tiêu Thanh Tông sau ba ngày nữa."
Tiêu Thành Phong vỗ vai Lâm Phàm, mỉm cười phong độ rồi rời đi, để lại một mình Lâm Phàm trong căn Động Phủ xa hoa.
Lâm Phàm đóng cửa Động Phủ. Cảm giác an toàn và sự giàu có về tài nguyên khiến cậu nhẹ nhõm.
Một luồng tri thức mới tràn vào đầu Lâm Phàm, mạnh mẽ và uyên bác hơn bất kỳ thứ gì cậu từng học. Vạn Kiếm Quy Tông, một bộ công pháp Địa Phẩm (cao hơn Hoàng Phẩm rất nhiều), sẽ là nền tảng tu luyện chính của cậu.
"Hệ thống, mua Cơ Sở Kiếm Kỹ Cấp Cao và Pháp Quyết mạnh nhất mà ta có thể mua với 1005 Điểm Hệ thống!" Lâm Phàm ra lệnh.
Với Công Pháp Địa Phẩm và một Động Phủ Tụ Linh tuyệt vời, Lâm Phàm đã sẵn sàng cho một cuộc lột xác hoàn toàn.
(Hết Chương 6)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro