16. |12 chòm sao| Có một ngày bão nắng (_iamleete)
Bài nhận xét theo yêu cầu của tác giả _iamleete, được đăng tải vào thứ 4 ngày 7 tháng 4.
Những lời dưới đây chỉ là cách nhìn nhận phiến diện, mang tính trung lập, không công kích bất cứ cá nhân hay tập thể, tổ chức nào.
Chào bạn _iamleete,
Vì bạn yêu cầu mình bỏ qua phần chính tả, nên bài review này sẽ khá ngắn gọn.
Trước là phần ưu điểm. Ở truyện bạn có một cái mình thấy hơn các truyện dùng chất liệu Trung Quốc khác mình từng đọc là: diễn đạt. Bạn dùng cấu trúc và ngôn từ Việt rõ ràng, đạt tới chuẩn mực vừa với mình. Nên một cách đáng khen thì mình đã đọc mà không bỏ dở lướt lướt trong vòng 4 chương liền.
Tuy nhiên, đúng như bạn nhận xét, cái diễn đạt cũng là trở ngại của bạn. Phải thành thực là bạn khiến mình thấy mệt nhiều. Bạn chuộng dùng từ hoa mĩ, trong một câu tới bốn năm từ, câu dài, và còn bị ảnh hưởng nhiều bởi cách viết của truyện Trung: dùng hai lần phủ định thay vì một lần khẳng định, dùng lắm câu bị động, X đến (đến là từ chỉ mức độ), và đặc biệt là các lỗi sắp xếp trật tự từ loại.
Lấy ví dụ từ "gắt gao":
"Gắt gao" là tính từ, nghĩa là làm gì đó với một cường độ lớn tới mức gây khó chịu. Mình có "Kiểm dịch gắt gao", "Phê bình gắt gao". Dễ thấy là tính từ đi sau động từ để bổ nghĩa, bởi vậy ở đây phải là "nhìn gắt gao".
Tương tự thế, bạn tự rà soát và sửa lại các câu như vậy.
Quy về vấn đề diễn đạt, mình khái quát chung là bạn đang bị dài dòng, thừa ý. Mình cảm tưởng như bạn kham sức nặng câu văn và cố làm nó bóng bẩy bằng cách thêm thắt nhiều từ vào, nên đề nghị là cần tiết chế lại để tìm cách diễn giải ý tốt hơn. Vì việc lạm dụng cách viết "hoa mĩ" không thật sự giúp ích nhiều cho truyện. Tiếp đó, mình chân thành yêu cầu bạn phải tìm và trau dồi thêm vốn ngữ tiếng Việt. Mình đưa ra một đoạn:
Mình viết lại nó theo ý mình và bạn xem sự thay đổi nhé:
"Hắn ta không phải hạng người như thế." Bảo Bình dời mắt, trở về với vẻ ung dung khi nãy. Cậu ta hít hơi sâu như đang kiềm nén gì đó [...]
- Dạng người → Hạng người.
- Thu lại cặp mắt muốn dọa người → Dời mắt/Cụp mắt/Dùng miêu tả để nói về việc "xúc cảm trở lại bình thường"/…
- Câu "Sau đó hít một hơi thật sâu…" thiếu chủ ngữ. Bạn để ý từ "thực sự" nhé, mình thấy rằng bạn có xu hướng lạm dụng nó trong truyện.
Lỗi thừa từ:
"Đó là", "chính là" đặt ngay sát nhau, lặp lại tiếng "là". Thay vào đó, mình có thể viết:
Thứ duy nhất khiến Song Ngư nhận ra Xử Nữ là một chiếc vòng bạc đã xỉn màu, gã vô tình để lộ khi xem đồng hồ.
Lời khuyên của mình là hãy đơn giản hóa câu văn, đừng làm nó phức tạp, bạn viết mệt mười thì người đọc mệt chín.
Ngoài những lưu ý trên, mình còn thấy bạn rất hay viết đầy đủ họ tên của các nhân vật, ít dùng đại từ xưng hô. Mình hơi băn khoăn về vấn đề này, nó khiến lời văn bị rối, và nó cũng là đặc trưng của truyện Trung nữa, họ hay gọi cả họ cả tên nhau như vậy. :^)
Chốt lại, mình đưa ra các lỗi diễn đạt chính của bạn như sau:
● Viết câu quá dài với các từ không mang tác dụng truyền đạt nội dung chính.
● Lạm dụng một số từ như: là, thật ra, thực sự.
● Cách diễn đạt còn lan man, chưa nhắm tới mục đích nhất định.
● Cần chú ý trật tự từ và cấu trúc câu trong tiếng Việt.
Về mặt nội dung, mình chưa đọc hết nên không bàn tới tính logic. Tuy nhiên phải nói thực là bạn có cách vào truyện hơi… nản, mọi thứ chưa rành rẽ cho lắm, mình đọc hết 4 chương (có lẽ bạn có hàm ý riêng?) mà mình vẫn chưa hiểu đầu cua tai nheo thế nào. Các câu chuyện, nội tâm nhân vật cứ rối tung với nhau, thành ra chẳng ai nổi bật. Bạn cần làm rõ điều bạn hướng tới, để độc giả đủ hiểu mà tò mò bạn sẽ viết gì.
Trên đây chỉ là những ý kiến chủ quan, tới từ góc nhìn cá nhân. Mỗi người đọc sẽ có một cảm nhận khác. Chúc bạn sớm viết lên tay.
Thân gửi,
Mildrasas.
☆ Note: Hạn trả payment tính từ 7/4 (hôm nay) cho đến 14/4 (một tuần sau).
Cập nhất mới nhất: Đã trả payment.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro