Công lược gian phu (5) [cao h]
TIN KHẨN CẤP😨😨😨
M.n ơi Miu bị mất Link truyện rồi. Nếu không tìm được Link thì Miu sẽ phải drop bộ này😭😭😭😭😭
Nếu ai có Link thì cho Miu xin với. Miu sẽ rất biết ơn 😢😢😢
Hiện giờ trong tay Miu chỉ còn 7 chương truyện mà thôi
________________________________
Lý Bình An say rượu, nhưng phản ứng nên có vẫn có, gã theo bản năng xoay người đứng lên đè ở trên người cậu, nhấp cái hông liền hướng phía dưới Lương Yến mà đâm vào rút ra, cũng không quản côn thịt có cắm vào trong hay không, cuối cùng ở trên đùi Lương Yến cọ mười mấy cái, liền nặng nề xuất ra, rồi xoay lưng về phía cậu, trực tiếp khò khè đi ngủ.
Lương Yến quả thực sợ ngây người, cậu ngốc lăng lăng nhìn chằm chằm nóc giường, cảm thụ được trên đùi thấm ướt, quả thực khóc không ra nước mắt!
Một lát sau, cậu đứng lên, chưa từ bỏ ý định lại đi tuốt côn thịt Lý Bình An, lần này cho dù có làm thế nào cũng đều không có phản ứng. Lý Bình An ngủ say như chết, tiếng ngáy vang rung trời, Lương Yến tuyệt vọng nằm lại trên giường, càng nhìn Lý Bình An càng tức giận, cuối cùng thẳng chân đá một cước càng làm cho gã té xuống giường, nhưng dù bị đá xuống như vậy Lý Bình An cũng không tỉnh, nói lầm bầm hai tiếng, lại tiếp tục ngáy ngủ.
Lương Yến khóc thật, trong lòng cậu suy nghĩ cuộc sống về sau sẽ như thế này thì làm sau cậu vượt qua nỗi, chợt nghe đến ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
"Ai a?" Lương Yến xoa xoa khóc đỏ mắt, trong lòng oán giận kẻ nào không có mắt, người ta đang động phòng hoa chúc còn gõ cửa, kết quả là nghe bên ngoài truyền đến thanh âm quen thuộc, "Tiểu Yến, là ta, Dương Sơn."
Dương Sơn? Lương Yến đứng lên, nhìn cũng không nhìn Lý Bình An đang nằm trên đất, liền chạy đi mở cửa, vừa thấy bên ngoài quả nhiên là Dương Sơn, liền khóc thút thít nhào tới.
Dương Sơn thực ra ở ngoài cửa nghe xong một đoạn thời gian, hắn vốn muốn Lý Bình An có thể thỏa mãn Lương Yến, nhiệm vụ của hắn sẽ hoàn thành. Kết quả vừa nghe, còn không tới 2 phút, hệ thống liền thông báo, Lý Bình An hiển nhiên là thất bại. Hệ thống ở trong đầu hắn cũng không ngừng vang lên cảnh báo, nói là thanh tính phúc của Lương Yến giảm bớt, nếu kí chủ không hành động ngay bây giờ, độ khó nhiệm vụ liền đề cao thật lớn, Dương Sơn chỉ có thể kiên trì tiến vào phòng tân hôn của người ta, đi thao tân nương của người ta.
Lương Yến kéo hắn đến trên giường hỉ, ý đồ không cần nói cũng biết. Có ý tứ nhất chính là thời điểm vượt qua Lý Bình An, Lương Yến cúi người xuống dùng khăn tay thô bạo nhét ở cái miệng của gã, đem tiếng ngáy của gã ngăn chặn, trong phòng thoáng cái liền yên tĩnh lại, cái này vẫn chưa xong, cuối cùng thậm chí căm hận đá gã mấy đá.
Hai người trước hầu như bằng không có làm, cho nên trên hỉ giường vẫn là thật sạch sẻ, Lương Yến vốn định trực tiếp ôm lấy Dương Sơn lăn trên giường, kết quả phát hiện trên đùi còn dính dương tinh của Lý Bình An, nhanh chóng dùng khăn mặt chùi chùi, sau đó ủy ủy khuất khuất nhìn Dương Sơn, ôm cánh tay của hắn làm nũng dường như nói, "Dương Sơn, đây chính là ta động phòng hoa chúc sao, làm sao sẽ như vậy, ta thật là khổ sở."
Dương Sơn cười đưa tay xuống phía dưới sờ thịt cây cùng huyệt mắt của cậu hỏi, "Chỗ nào khổ sở? Là ở đây, vẫn là ở đây?"
Lương Yến thoáng cái chân liền mềm nhũn, "Đều... Đều khó chịu... Ngươi mau sờ sờ..."
"Tiểu Yến, ngươi chính là tân nương, ta làm sao thay tân lang thao cô dâu của gã đâu." Ngoài miệng nói vậy, nhưng Dương Sơn lại thống khoái cởi y phục của mình, lộ ra thân thể cường tráng, hắn sớm có chuẩn bị, áo lót cũng không mặc.
Lương Yến thấy lòng ngực cường tráng trận trụi của hắn, nhịn không được đói khát nghênh đón, vội vã cầu xin, "Gã đang ngủ, ta không nói cho gã, ngươi tới thao ta, hai chúng ta động phòng hoa chúc!"
Kết quả vừa mới nói xong, Lương Yến tựa hồ nghĩ đến điều gì sao, bỗng nhiên nói, "Hoặc là ta cùng gã ly hôn, chỉ muốn ngươi, ta gả cho ngươi!"
Dương Sơn cười mà không nói, hắn cúi đầu ngăn chặn môi Lương Yến, duỗi đầu lưỡi đi vào thật sâu hôn cậu, Lương Yến mặt đỏ lên, thoáng cái quên mất mình muốn nói cái gì, chỉ có thể theo động tác của Dương Sơn thẳng ngã xuống giường, ôm nam nhân trên người, đón nhận hắn xâm phạm.
Đối với Dương Sơn mà nói, Lương Yến cùng với những nhân vật công lược khác không có cái gì khác nhau, hắn tới nơi này ý nghĩa chính là thỏa mãn những người vợ trống rỗng dục vọng, mà mình cũng có thể thu được khoái cảm cùng tố chất thân thể, bất quá chỉ là một quá trình cộng sinh (2 bên cùng có lợi) mà thôi, ở giữa cũng không có tồn tại bất cứ loại tình cảm gì. Ngay cả Lương Yến cũng chỉ là mơ ước năng lực trên giường của hắn mà thôi.
Thái độ làm người của Dương Sơn có chút tuỳ tiện, nhưng là lại rất thông minh, thậm chí có thể xưng là là lòng dạ thâm trầm, hắn nhìn thấu triệt, cũng chỉ có như vậy, mới có thể ở một người lại một người hoàn thành nhiệm vụ.
Lương Yến tự nhiên không biết ý nghĩ trong lòng của Dương Sơn, cậu chỉ cảm thấy bản thân động phòng hoa chúc tuyệt đối không thể trống rỗng tịch mịch như vậy, Dương Sơn tới quả thực rất đến đúng lúc rồi!
"Dương Sơn... Mau... Mau..." Lương Yến đói khát không nhịn được, "Mau làm ta!"
"Tuân mệnh!"
Dương Sơn sờ sờ huyệt động của cậu, hai ngón tay được dâm thủy bôi trơn liền dễ dàng cắm vào, bên trong sớm liền chuẩn bị xong, cũng không biết cái tiểu tao hóa này một mình ở trong phòng phát tao bao lâu, hắn trực tiếp ra trận mà không cần khuếch trương cũng không thành vấn đề.
Đêm tân hôn, tân lang ngủ say ở một bên, hắn chạy vào động phòng thao tân nương, cảnh tượng cấm kỵ như vậy cũng làm cho Dương Sơn kích động không thôi. Hắn nhào nặn vỗ về da dẻ Lương Yến, cũng không làm nhiều tiền hí (bước chuẩn bị trước khi làm tình), nâng chân của cậu lên, vẫn là trực tiếp liền cắm vào.
"Ách a! A, a!" Lương Yến phía dưới bỗng nhiên tràn đầy đứng lên, tràng đạo trống rỗng được đầy, cậu thỏa mãn nhất thời nói không nên lời, cái miệng nhỏ thở dốc, ngón tay co rút nắm chặt bờ vai Dương Sơn, "Hảo, thật là giỏi... A... Thật là giỏi..."
Đây mới thật sự là nam nhân a! Nam nhân chân chính là có thể thỏa mãn bản thân của cậu!
Lý Bình An kia là cái đồ vật gì chứ, chỗ nào so được với côn thịt thượng hạng vừa cứng rắn cường tráng vừa nóng hỏi này!
"Ta, ta hảo thích đồ vật của ngươi... Hắc... A a... Động động một cái, mau động động một cái a... Mài mài bên trong ta... Hắc ách, thật thoải mái... Ân a..." Lương Yến hai gò má nổi lên đỏ ửng, vội vã ôm cổ Dương Sơn, đôi chân dài tuyết trắng quấn chặt lấy thắt lưng nam nhân, cái bụng bằng phẳng một trận co quắp, mơ hồ có thể thấy một cây trụ hình nhô ra, quy đầu lớn hầu như đỉnh đến rốn, đem thịt cây của cậu làm cho cứng rắn, lỗ tinh mở lớn, phun ra từng chút từng chút dâm dịch trong suốt.
"Hắc, hắc, rất, thật lợi hại, a a... Chỉ là cắm vào, ta, ta sẽ xuất, hô... Cứng rắn, đau ... Ách a..."
"Dương Sơn, Dương Sơn... Ta nhịn không được , hắc, rất muốn muốn... Ngô y..." thanh âm vừa đói khát vừa dâm mị thở dốc cầu hoan vang lên phòng trong, trên mặt Lương Yến hiện lên mồ hôi, hàm răng cắn răng, vẻ mặt khổ cực, đầu ở trên gối đầu đong đưa, "Mau thao ta, mau thao ta đi, ta không chịu nổi, mong muốn không chịu nổi, hô... Muốn cao trào, muốn ở... trong động phòng cao trào... Hắc a..."
Cậu muốn có một đêm động phòng hoa chúc tốt đẹp, nhưng Lý Bình An căn bản làm không được điểm này, chỉ có Dương Sơn, chỉ có người đàn ông này, mới có thể thỏa mãn cậu, thao cậu không ngừng bắn tinh, cuối cùng thoải mái ngất đi!
Dương Sơn cũng bị cậu kêu dâm đến động tình, côn thịt vừa cứng như sắt vừa nóng như lửa, chôn ở trong thịt động trơn trợt đầy dâm thủy, bị tường thịt bên trong hút chặt làm cho hắn thoải mái đến phía sau lưng đều đã tê rần. Hắn thở ra một hơi, hai tay cố định ở trên thắt lưng cậu, chợt hướng trong đánh tới!
"Nha a a a!" Lương Yến bị sáp sướng đến thét chói tai,"Ách a, a a, thụ, chịu không nổi... Thật sâu, quá sâu... Sáp đến chỗ sâu nhất a a... Thoải mái, làm sao cái này thoải mái như vậy a... Muốn không được, không được, hô, a, a!"
Hai đùi quấn chặt thắt lưng Dương Sơn, thậm chí muốn cho hắn cắm vào càng sâu một ít, không nghĩ tới quy đầu đâm tới tao tâm bên trong, một cổ vừa chua xót vừa lại sướng đến tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, phía dưới thịt huyệt điên cuồng co rút lại, từ chỗ sâu nhất "Xì" phun ra một cổ chất lỏng trong suốt, nội bích run run như bị địa chấn vậy, dâm dịch màu trắng từ đầu mút thịt cây chảy ra càng ngày càng nhiều hơn theo phun ra ngoài!
Lương Yến nhanh chóng hút khí, lại không thể ngăn chặn thân thể xao động, vẻ mặt thống khổ lung tung bắt drap giường, thấp rên lớn lên, "A... A a... Không được, không được! Ân hắc, a! A! Bắn! Bắn a! A a! Ách hắc! ! !"
Thân thể cậu quấn chặt nam nhân tự di chuyển, đôi mông run lên run lên, côn thịt bên trong tiểu huyệt bị một cổ lực đạo lớn hút chặt, tựa hồ hận không thể đem vật kia triệt để mút đến dính trong người!
"Tê..." Dương Sơn bị cậu kẹp chặt làm phía sau lưng tê rần, bất quá vẫn chưa tới nông nỗi bị kẹp bắn, hắn nhẫn nhịn chờ đợi, thở hổn hển hai cái, hắn bóp đầu vú Lương Yến cười dâm đãng nói, "Mới vừa cắm vào liền bắn, ngươi làm sao lại dâm đãng như vậy, chồng ngươi có biết không?"
"Hắc... Hắc..." Lương Yến mê say từ từ nhắm hai mắt thở dốc, "Quản gã... Quản gã có biết hay không làm gì..."
"Thật vô tình, " Dương Sơn cười nói, "Để cho gã nhìn ngươi tốt như vậy? Xem gã cưới cái một người vợ tao hóa thiếu nam nhân thao, nhìn ngươi làm sao bị nam nhân khác thao đến bắn tinh, có được hay không?"
"Không được! Không muốn!" Lương Yến lại càng hoảng sợ, nhanh chóng lắc đầu, lại không nghĩ rằng Dương Sơn vậy mà từ trong cơ thể cậu rút ra ngoài, sau đó liền đi tới bên người Lý Bình An bị ngăn chặn miệng ngủ say như chết, lôi một cái chân của gã kéo tới bên giường, nằm kết bên Lương Yến gần trong gang tấc.
Lương Yến sợ Lý Bình An vừa mở mắt liền thấy bản thân một thân dâm mỹ, phản xạ kéo chăn đỏ thẳm ở một bên đem mình che kín, lại không dám lớn tiếng kêu, chỉ có thể nhỏ giọng cầu xin Dương Sơn, "Chớ đem gã gọi tỉnh..."
Thấy Lương Yến thực sự đáng thương, Dương Sơn chỉ có thể tiếc nuối bỏ đi dự định ban fdaauf của bản thân, ngay trước mặt chú rể thao tân nương cái gì đó, nhất định rất thoải mái, bất quá ngẫm lại giải quyết hậu quả cũng rất phiền toái, đối cuộc sống sau này của Lương Yến sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt, sẽ làm cho Lương Yến trôi qua những ngày tháng không hạnh phúc.
Lúc này may mắn là hệ thống vạn năng bỗng nhiên mở miệng nói, trong cửa hàng hệ trong có vật phẩm Dương Sơn cần. Dương Sơn tò mò tìm một chút, bên trong cómột loại mê dược, chỉ là cái mê dược này có dược hiệu có chút đặc biệt, có thể để cho người trợn tròn mắt ngủ (Miu: Σ(°△°|||)︴, mẹ ơi, loại mê dược này đỉnh quá đi!!!!), chính là thoạt nhìn là tỉnh, nhưng trên thực tế còn đang ngủ, đối tình huống bên ngoài một mực không biết gì, tỉnh cũng sẽ không nhớ kỹ.
Quả thực chính là thần vật yêu đương vụng trộm a!
Chính là có đắt một chút, Dương Sơn lấy một nghìn điểm tích phân mới đổi được một viên, thật đau lòng a, bất quá hiệu quả cũng là tương đối khá. Dương Sơn rút khăn tay trong miệng Lý Bình An ra, lấy viên dược nhét vào miệng gã, thuốc vào miệng liền lập tức ta ra, rất nhanh Lý Bình An lông mi run rẩy, sau đó "Bá" một chút liền mở ra!
Lương Yến không biết nội tình trong đó, còn tưởng rằng Dương Sơn thật đem Lý Bình An đánh thức, nhất thời nhịn không được kêu thành tiếng, bị Dương Sơn nhanh tay mắt lẹ cản lại, hắn tiến đến Lương Yến bên tai nói, "Xuỵt, đừng la, gã chỉ là mở mắt ra, người đang ngủ, ngươi lớn tiếng, gã có thể tỉnh thật đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro