Chương 4: Đêm Định Mệnh ( H+ )
***
Bóng tối bao trùm lên hai thân ảnh quấn lấy nhau, tiếng hơi thở rối loạn xen lẫn tiếng vải vóc bị xé toạc, càng làm không gian trong Nghênh Xuân Các thêm phần ám muội.
Cao Quý Phi chưa kịp định thần, cả người đã bị Anh Lạc lật ngược lại, lưng áp sát vào mặt đệm mềm mại. Hơi thở nóng rực phả xuống cổ nàng, mang theo một luồng tà khí đầy nguy hiểm.
"Ngụy Anh Lạc...!"
Câu nói chưa kịp dứt, y phục trên người Cao Quý Phi đã bị giật phăng, để lộ làn da trắng mịn màng dưới ánh nến chập chờn. Một cơn gió lùa qua khe cửa, khiến nàng khẽ run lên, nhưng lại không phải vì lạnh.
Cặp mắt sắc bén của Anh Lạc chậm rãi lướt dọc thân thể mềm mại đang run rẩy dưới thân mình. Cô cúi người xuống, đầu lưỡi mang theo hơi ấm lướt nhẹ lên cần cổ nõn nà, để lại một dấu vết ám muội.
"Ưm..."
Cao Quý Phi vô thức rên rỉ, nhưng ngay lập tức cắn môi lại. Đôi mắt nàng trừng lớn khi cảm nhận được vật nóng bỏng đang cương cứng chạm vào đùi mình.
— Cái gì...?
Nhưng chưa kịp thốt lên, Anh Lạc đã mạnh bạo tách hai chân nàng ra, thẳng thừng "tiến vào trong"!
"A...!"
Cơn đau xen lẫn khoái cảm đột ngột tràn đến, khiến Cao Quý Phi không thể kiềm chế tiếng rên bật ra khỏi cổ họng. Cảm giác lấp đầy một cách thô bạo khiến cơ thể nàng run rẩy, bên trong bị vật to lớn khuấy đảo đến mức không thể phản kháng.
"Không ngờ... nương nương lại chặt đến vậy." Anh Lạc khẽ nhếch môi, ánh mắt lấp lóe tà khí.
"Ngụy... Anh Lạc...!" Cao Quý Phi vừa tức giận, vừa xấu hổ, nhưng từng cú thúc dứt khoát từ người trên lại khiến lý trí nàng hoàn toàn tan rã.
"Không cần phải kêu la như vậy đâu, nương nương." Anh Lạc cười khẽ, động tác ngày càng nhanh hơn, mạnh hơn, không chút khoan nhượng.
"A a... chậm... chậm lại..."
Nhưng cô nào để ý, chỉ càng thêm hăng hái.
Cơ thể Cao Quý Phi run lên từng đợt, khoái cảm như cơn sóng dữ cuốn nàng chìm vào vực sâu.
Tiếng da thịt va chạm, tiếng rên rỉ đứt quãng hòa vào nhau, khiến căn phòng ngập tràn bầu không khí hoan ái cuồng nhiệt.
Ngụy Anh Lạc điên cuồng thúc vào huyệt nhỏ của Cao quý phi, khoái cảm đang dần chiếm lấy cơ thể của cả hai.
Cao quý phi bị thao đến dục tiên dục tử, thật sự là sướng đến bật khóc !
*
*
*
Không biết đã qua bao lâu, Cao quý phi cũng sắp đạt đến cao trào, nàng liền ôm lấy tấm lưng của Anh Lạc, cào vài vết lên đó, từng cú dập, từng nụ hôn mãnh liệt và từng cái tiếng rên rỉ ám muội vang khắp phòng của Cao quý phi.
"Anh Lạc...~ Anh Lạc~.. a..ưm~" Cao quý phi bị thúc đến nổi chẳng thể nào nói được câu hoàn chỉnh.
"Anh Lạc đây...Cao quý phi..~" Anh Lạc dường như bị lỗ nhỏ của Cao quý phi làm cho đầu óc không còn tỉnh táo nữa, chỉ biết rằng mình phải phóng hết tinh binh vào, lấp đầy cái lỗ hư hỏng này!
"Ta...ta sắp ~ a!!..Anh Lạc~ ta ra...ta ra.!! ~"
"Anh Lạc cũng ra đây...Cao quý phi nhận lấy này!! ~"
Thời khắc cao trào cũng đã đến, Anh Lạc phóng hết tinh dịch của mình vào sâu bên trong Cao quý phi, Cao quý phi cũng chảy từng đợi như suối ở hang động ra.
Mệt mỏi sau trận chiến trên giường vừa rồi, Anh Lạc cũng đã phóng hết những bức bối vào trong Cao quý phi, mệt đến nổi liền úp mặt vào hõm cổ của Cao quý phi mà ngủ.
Cao quý phi cũng mệt đến lã người, chỉ biết ôm lấy tấm lưng của Anh Lạc mà thiếp đi.
*
*
*
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro