"Anh n-nói thật sao? Không đùa đúng chứ?!"-Cô để tay ở miệng, thì thầm cố gắng nói nhỏ hết mức để không ai nghe thấy. Đôi mắt cô ẩn hiện sự nghi ngờ không tin vào lời nói của người trước mắt.
Cậu khoanh tay, gật đầu khẳng định việc cậu không hề đùa với câu nói vừa rồi, kiên nhẫn nói tiếp:" Ở trong lớp học của anh, anh đã gặp lại Pisawar, em ấy có vẻ bất ngờ nhưng vẫn diễn đúng nên không lộ điều gì. Sau cùng anh nghe ngóng được tin tức: Khá nhiều người mà ta quen cũng về quá khứ."
Ethwin tặc lưỡi, day trán đầy đau đầu và khó hiểu. Rõ ràng chỉ là một cỗ máy bình thường lại có thể đưa cả đám, đúng cả đám chứ không phải vài đứa đâu! Về quá khứ một cách khó hiểu, một cỗ máy không thể làm, giống như là một loại phép thuật nhưng cô biết hiện tại trong số người cô đã gặp không ai có kĩ năng đưa một lúc cả đám về quá khứ được! Phi lý! Quá mức phi lý và khó hiểu đi.
Ethwin đặt tay lên che miệng giả vờ ho, thực chất là che giấu làn môi hơi khô do đói. Cô nghiêm túc suy nghĩ lại, lúc sau mới dám lên tiếng hỏi:" Vậy là có thể có ai đó mang một sức mạnh phi thường đã đưa chúng ta về, thật sự em chỉ nghĩ được khả năng đó."
Keon không phản bác, chỉ gật đầu chấp nhận. Đôi mắt hơi liếc xung quanh để chắc chắn không ai nhìn rồi mới lặng lẽ dúi vào tay Ethwin một túi đựng chất lỏng màu đỏ có hơi sệt, nhỏ tiếng nhắc nhở:" Cẩn thận, cơn đói của ma cà rồng không đơn giản. Cầm lấy"
Ethwin nhanh đón lấy rồi đút vào túi, quay mặt sang hỏi với vẻ thắc mắc:" Sao anh biết là em đang đói do thiếu máu?"
Keon chỉ ngập ngừng, đôi mắt hướng sang phía khác đáp:" Anh đoán bừa ấy mà!"-giọng có hơi run nhưng phần nào vẫn có sự chắc nịch trong câu nói. Cậu hoàn toàn không thể nói thẳng ra là do cậu thích Ethwin nên mới để ý từng chút một được, nói ra là cậu ngại đến nỗi xông thẳng lên chín tầng mây đấy!
Mr. Cà rốt ho một tiếng thu hút sự chú ý của mọi người, trên tay ông cầm một cái bảng trông như báo cáo, đôi mắt di dời từng hàng con chữ, cất tiếng:" Vì Yasu không có bạn diễn nên người được thưởng tối nay sẽ là Yasu. Còn nhóm sẽ bị phạt là nhóm của Long và David, hình phạt là dọn rác trong tất cả các thùng rác của trường, đến ba giờ sáng mà vẫn không xong thì sẽ chết ngay lập tức!"
Ethwin đẩy ghế ra, ngồi xuống chống cằm nhìn hai người, miệng hơi nhếch lên, cong thành một hình cung rất đẹp. Keon có đôi chút ngẩn người, môi mấp máy muốn nói lại thôi.
Mr. Cà rốt cười một nụ cười tự tin, nhếch lên khiến nó có đôi phần kiểu khinh bỉ:" Vậy thì tạm biệt tại đây, học sinh Keon sẽ được chuyển về trường. Hẹn gặp lại các em vào sáng ngày hôm sau."
Ethwin để ý tới từ 'hôm sau' của ông, quay đầu lại tính hỏi thì Keon đã biến mất, không thấy bóng thấy dạng. Cô thở dài, nhắm mắt quay đầu lên, thật sự đã đi rồi.
Tiếc ghê cô muốn nói chuyện thêm tý nữa mà.
-------------Đêm=Đ----------
Dennis cau mày đầy khó chịu, cáu hết cả người. Đã dặn là phải đi theo sau để học hỏi kinh nghiệm giờ đây mất hút không thấy bóng đâu. Riết rồi anh thực sự nghĩ mình là người trông trẻ đấy!
Lặn lội đằng xa leo lên tầng hai của cùng khu nhà, Ethwin quỳ xuống ngó nghiêng con gấu đầy hứng thú, đôi mắt sáng rực như sao đêm trên trời. Cô vươn tay chạm nhẹ vào bộ lông óng nâu của nó, cảm giác mềm mượt tiếp súc da tay, nó khiến cô thích quá trời!
Yasu nhìn cô một lúc rồi chuyển sang cậu chàng Enderman :"Ừm, bắt đầu đi Jaki"
Cậu gật đầu, hướng ánh mắt về chú gấu con phía dưới hỏi:" Này gấu con, hãy tiên tri cho t xem Long có thực sự là sói không?"
Con gấu quay đầu về phía cậu, người hơi di chuyển nhưng chẳng nói, chỉ kêu một tiếng dài như oán trách. Jaki nhướng mày đầy khó hiểu, nhìn nó với vẻ có hơi thất vọng:" gì thế không tiên tri à? Có trục trặc gì đó chăng?"
Yasu hơi ngiêng đầu, đi tới gần cậu cầm lấy lá bài xem xét thật kĩ, khuôn mặt hiện vài phần muốn cười mà cũng đôi chút khổ. giọng bất lực giải thích:" Phải rồi, cậu nhìn này. Con gấu này chỉ tiên tri hai người thôi, chứ không phải một người và hai người đó phải đứng cạnh nhau"
Jaki nghe xong cũng vỡ lẽ, người hơi nhích qua lén nhìn Long đang dọn rác, tỏ vẻ thất vọng:" Nhưng Long đâu có đứng cạnh ai đâu?"
Lời vừa dứt, cánh của bên cạnh đã mở ra, David lại gần y nhắc nhở.
Lần này đã có hai người, đủ điều kiện củ lá bài, Jaki quay sang hỏi:" Có hai người rồi, tớ tiên tri nhé?"- đôi mắt cậu hơi sáng lên, mong ngóng được sử dụng lá bài.
Ethwin và Maya đều đồng đều lắc đầu, nàng lên giọng nhắc nhở:" Không được đâu Jaki à, David là sói, khi đứng với Long, ta hoàn toàn không thể phân biệt được a là sói, ai là dân làng."
Jaki thở dài, người có hơi lắc lư:" Chà, khó quá trờii.."
Yasu tiến lên, mỉm cười với cậu:" Thôi được rồi, để tớ đi dụ David nhé?"- y hơi quay đầu nhìn Maya. Nàng gật đầu đồng ý, tay chỉ vào mình.
" Vậy tớ sẽ lại gần Long, vì tớ là phù thủy nên không sao"
Hai người đều làm việc của mình, Jaki quan sát nhìn con gấu chuẩn bị lên tiếng thì tiếng hét chói tai đã vang lên bất thình lình. Long chạy vụt qua cửa đầy hoảng loạn và hoang mang.Ethwin vì giật mình mà té xuống sàn, tay xoa mông đầy khó hiểu.
Quái tha ma bắt! Ai hét mà điếc tai thế không biết?!
Ethwin tạm thời ù tai, bởi thính giác của cô rất tốt, bị tập kích bởi sóng âm quá to vậy làm cô ung ung cái đầu, nhức nhức cái màng nhĩ. Lững cững đứng dậy, Ethwin nhìn cậu cười:" Ta tìm người khác nào!"
Jaki gật đầu, đôi mắt đầy sáng lạn:" Ừm, đi nào!"
Ethwin đứng ở cửa, chống nạnh nhìn ra ngoài cửa sổ đầy suy tư. Cô lạc Dennis rồi, giờ mà tìm chắc cô thành trẻ đi lạc luôn quá. Tuy nghĩ vậy cô vẫn sải bước theo Jaki, khi gần đến cầu thang, cô nhìn xuống thấy bóng dáng vừa vụt qua, có màu trắng ẩn hiện. Dennis sao? Cô không chắc nhưng vẫn đi theo xuống tầng dưới. Cô theo đuôi người đó đến vùng sáng mới biết là Yasu, hơi thất vọng nhưng đã theo rồi thì theo cho trót giống phi lao phải theo lao ấy.
Cô vừa rẽ ra khỏi khu nhà, đã thấy Yasu đang thập thò như lén lút làm gì đó. Ethwin hơi thắc mắc, lại gần định hỏi thì một bóng dáng cao lớn tầm hai mét màu đen pha đôi chỗ màu xanh lá. Móng vuốt bạc sắc nhọn lóe sáng dưới ánh đèn tỏ. Con sói ấy hơi lại gần Yasu như muốn tấn công y. Ethwin cau mày, đôi con ngươi co lại, cô quỳ xuống lấy đại một viên đá nhỏ. Nắm chặt trong tay ném về phía con sói. Tiếng xé gió vụt tới, lao nhanh vào người con sói, trúng vào tấm lưng to lớn đầy lông khiến cho con sói mất đà mà ngã xuống.
Ethwin chạy tới kéo Yasu ra khỏi chỗ con sói, đôi mắt đầy lạnh lùng và sát khí dồn về con vật đang gượng dậy kia.
Hội ngộ rồi Poisonous wolf!
Gã gượng dậy nhìn về phía Ethwin đầy khó chịu, tiếng gầm gừ đầy tức giận:" Lại là ngươi! Đồ đánh lén!"
Ethwin cười khẩy đáp lại đầy vui vẻ:" Đánh lén là một nghệ thuật đấy, ngươi không tránh được là do ngươi yếu!"
Chính câu nói này đã chọc tức gã, tiếng gầm gừ rõ hơn, vang vọng đêm tối. Đôi mắt lóe ánh lửa ngút trời nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, hành hà đối phương trước mặt. Gã cúi xuống, chân lùi ra sau lấy đà bật tới chỗ cô. Ethwin đẩy Yasu qua bên, mình nghiêng người tránh cú đánh đầy hiểm hóc.
Poisonous Wolf vụt qua, quay thân hình to lớn đáp vào mặt tường, lao về phía cô lần nữa, lần này tốc độ nhanh hơn. Hoàn toàn không có khả năng né tránh. Ethwin cắn môi, tay lấy cuốn sổ ra.
Màu trắng che khuất tầm nhìn hắn,Poisonous Wolf co con ngươi lại đầy bất ngờ lẫn lộn tia hứng thú. Hàm răng cùng móng vuốt sắc nhọn bị cản lại bởi một vật, một đôi cánh trắng nuốt đỡ lấy, che chắn cho người phía sau.
Poisonous Wolf tiết độc ra hàm răng và móng vuốt, xé toặc đôi cánh trắng nuốt ấy, lao qua nhưng không tóm trúng ai. Một lực nặng đè hắn từ trên cao, khiến mặt hắn đập xuống đất, lực mạnh đến nỗi sàn nhà hơi nứt. Ethwin dẫm lên đầu gã, đôi mắt lạnh buốt như một kẻ sát nhân nhìn người dưới chân.
Cô nhảy lên, lùi ra sau nhìn gã, vừa mới nãy, chỉ cần cô không phản xạ kịp chắc chắn đôi chân của cô sẽ bị ăn mòn mà biến mất. Poisonous Wolf đứng dậy, tư thế thay đổi có vẻ là đề phòng cô hơn rồi.
Tiếng dịch chuyển vang lên, một người đè hắn xuống lại sàn, mặt sàn âu yếm đón gã quay trở lại. Ethwin vỗ tay đầy háo hức, lên tiếng khen ngợi:" Quá đỉnh!"
Cùng lúc đó, một nhóm người đi tới bao gồm cả Yasu và Song Min. Y nhìn thấy cô không một vết thương đã hơi bất ngờ, nhìn sang Dennis lại còn bất ngờ hơn nữa. Bộ hai người này là quái vật hay sao mà có thể đánh sói trùm mà không miếng thương tích à?
Ấy chết nói vậy là oan đấy Yasu, Ethiwn hôm nọ đấu với sói đọc xong bàn chân ăn nguyên a-xít suýt phế kìa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro