Chap 16: Cún con và Sóc vàng(16)

[Hệ thống thông báo: Chúc mừng ký chủ thành công tìm hiểu về cốt truyện ẩn của Cale Henituse, cốt truyện đã được lưu trữ trong hệ thống, ký chủ có thể xem bất cứ lúc nào!]

[Phần thưởng sẽ được chuyển đến cho ký chủ sau khi rời khỏi dòng thế giới số 0001!]

Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, Cale không có thời gian để suy nghĩ nhiều mà phải ngay lập tức xách quần chạy đi giải quyết cái động bàn tơ của nguyên chủ.

Tiết kiệm thời gian, cậu vừa đi vừa nêu suy luận để lấy tích góp điểm cộng.

"Mệnh lệnh được giao cho các con rối sống sẽ hoạt động đến khi chủ nhân của chúng chết, đúng không? Vậy nên kể từ khi tôi xuyên đến thế giới này, người đã điều khiển những con rối chết là rối sống đúng chứ?"

[+400]

"Kĩ năng nguyên chủ còn lại là huyết tế đúng không?"

[Hệ thống: Chúc mừng ký chủ thành công mở khoá (2/2) kĩ năng nguyên chủ!]

[Kĩ năng nguyên chủ: <Huyết Tế Tai Ương>]

[Mô tả kĩ năng: Là kĩ năng sử dụng sinh mệnh chỉ có thể dùng một lần, người sử dụng sẽ tế sinh mạng của mình lên cho cánh cửa tai ương, cánh cửa sẽ từ từ hút đi sinh khí của người sử dụng đến khi người sử dụng chết đi vì cạn kiệt sinh khí.]

[Lưu ý: Kĩ năng hiện đang được sử dụng!]

Nhìn dòng thông báo cuối cùng, Cale không khỏi câm nín.

Hèn chi sống không quá 2 năm!

"Có cách nào để dừng kĩ năng lại không?"

[Ký chủ có chắc muốn dừng kĩ năng lại? Tác dụng phụ sẽ hiệu nghiệm ngay tại chỗ.]

"Dừng, giúp ta ăn gian hoãn tác dụng phụ lại tầm vài ngày đi."

[Thời gian hoãn lại: Tối đa 5 ngày]

"Nhiêu đó đủ rồi."

[Hệ thống thông báo: Ký chủ đã thành công dừng lại kĩ năng <Huyết Tế Tai Ương>]

[Phong ấn trên cánh cửa tai ương tạm thời yếu đi, thông báo ma thú nhiễm tai ương sắp xuất hiện]

[Đếm ngược thời gian ma thú xuất hiện: 7 ngày 13 giờ 50 phút

Địa điểm xuất hiện: Lãnh địa Henituse]

Cale khẽ thở dài nhẹ nhõm.

7 ngày là dư thời gian để cậu sắp xếp rồi.

"Này, ta hiện tại đang có bao nhiêu con rối?"

[Hệ thống: Tổng cộng 112 con rối, trong đó 26 con là rối sống, còn lại 86 con là rối chết]

'Nhiều dữ vậy?'

Cale có thể biết 26 con rối sống đó là ai bởi vì Cale có ghi ở cuối trang trong cuốn sổ tay.

Cậu không thể đến từng nhà rồi ra lệnh tự huỷ được, vậy nên sẽ phải tập hợp tất cả họ lại một chỗ rồi diệt hết luôn một lượt.

Nếu không sau khi cậu chết, tự nhiên lòi ra một đống người chết theo hoặc người bị gắn mắt giả thì có khả năng sẽ gây nghi ngờ, nhất là sẽ có thể bị trừ điểm....

Cale tuyệt đối sẽ không để bị trừ điểm vì cái lí do tào lào đó!

Cale nhớ mấy ngày nay trong dinh thự khá nhộn nhịp vì vừa hay bảy ngày nữa là sinh nhật hai thằng sinh đôi.

Là một người anh cả mẫu mực, cậu hẳn nên giúp đỡ tổ chức sinh nhật cho em trai của mình nhỉ?

Cale nở nụ cười dịu dàng.

...

Sau khi về lại dinh thự chính, Cale đã sai con rối sống phụ trách việc chuẩn bị thiệp mời thêm vài cái tên vào trong đó.

Sau lại kiếm con rối sống thị nữ trưởng, ra lệnh cho bà ta đến ngày sinh nhật hai thằng oắt con kia thì sắp xếp hết mấy con rối chết trong dinh thự vào phục vụ trong bữa tiệc.

Xong xuôi liền cuốn gói về học viện.

Bá Tước Henituse nghe nói cậu muốn về học viện cũng chẳng ý kiến gì.

Cũng đúng, dẫu sao đối với ông ta thì Cale cũng chỉ là một cái bảo hiểm dự phòng thôi, mà bây giờ đang yên bình như vậy, ông ta chỉ cần biết cậu còn sống là được.

Cale cũng đếch thèm quan tâm ông ta nghĩ gì, dù sao thì đâu ai biết qua bảy ngày nữa ổng còn sống hay không? So đo làm gì.

Sau đó cậu lại chạy đi chợ đen một chuyến rồi về học viện.

...

Cale mở cửa phòng của mình ở học viện, trong phòng chẳng có ai.

Cậu đi vào đặt đồ của mình vào góc rồi mở cửa sổ cho gió lạnh lùa vào, cậu ngồi trên bệ cửa sổ, để mặt cho từng cơn gió thổi bay mái tóc đỏ của mình.

Nói thật thì Cale khá thích mái tóc đỏ này vì nó đẹp, nhưng đối với Cale ở đây và một số vi diện khác, mái tóc này có lẽ là một lời nguyền đối với họ.

Có người từng vì mái tóc này mà bị xem như dị tộc, có người vì nó mà bị cô lập trong chính ngôi nhà của mình, cũng có người vì nó mà mất hết tất cả, thậm chí cả tự do.

Cale ở vi diện 'Lồng giam Đế Quốc' là một ví dụ, trong cốt truyện thế giới, cậu ta là một Thánh Tử có tật ở chân, bị Adin giam cầm, nhiều lần muốn bỏ trốn nhưng bất thành, cuối cùng bị Adin huỷ đi cả đôi mắt, giam lại vĩnh viễn.

Sau này vì trầm cảm mà tự sát trong lồng giam, Adin vì thế mới hối hận đến phát điên.

Hay như Cale ở chính thế giới này.

Những người sỡ hữu màu tóc đỏ này đều là những người canh giữ cánh cửa tai ương, cậu ta chứng kiến mẹ mình vì sự ngu dốt và ích kỉ của kẻ khác mà hồn phách tan biến.

Nhiều năm cố chấp lấy máu sử dụng cấm thuật cũng chỉ muốn níu kéo một tia hy vọng là 'ít nhất linh hồn của mẹ vẫn còn'.

Cuối cùng cay đắng chấp nhận sự thật, sau lại phát điên dùng sinh mạng tế lên cho phong ấn của trên cánh cửa tai ương muốn tất cả chôn cùng cậu ta.

Hay giống như rất nhiều Cale ở các vi diện trước đó, kết thúc của họ không tự sát thì cũng phát điên, hoặc bị người mình thương hại chết.

Không phải tất cả những người cậu xuyên vào đều hiền lành, có những người mạnh mẽ, điên cuồng, nhưng cuối cùng họ vẫn là con người, vẫn sẽ có ngoại lệ, và chính cái ngoại lệ đó đã khiến họ phát điên hoặc giết chết chính họ.

Chính bản thân Cale, hay phải nói là Kim Rok Soo lúc trước cũng là một đứa điên máu lạnh, nhưng cậu cũng có ngoại lệ, và ngoại lệ đó.....

"Cale-nim?"

Cale quay đầu lại, Choi Han đứng ở cửa, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cậu, nhưng rất nhanh sau đó lại từ nghi hoặc chuyển thành hoảng hốt.

Anh bước nhanh lại chỗ cậu, kéo cậu xuống khỏi bệ cửa sổ rồi nhanh tay đóng cửa sổ lại.

"Sao cậu lại ngồi đó hứng gió thế, lần sau đừng làm như vậy nữa, dễ bệnh lắm đấy!"

Cale ngẩn ra nhìn gương mặt mang nét tương đồng với gương mặt trong trí nhớ của cậu, khẽ mỉm cười.

"Ừm, tôi biết rồi."

Choi Han nhìn nụ cười của cậu, hai má hơi nóng lên, anh quay đầu đi.

[Giá trị tình cảm của <Choi Han>: 82%]

"Đ-để tôi đi đốt lò sưởi cho...."

Cale im lặng nhìn bóng lưng anh đang cặm cụi trước lò sưởi.

'Anh ta dễ thương thật đấy, khác với cậu ta, mặt cậu ta dày lắm, không dễ ngại ngùng như này...'

___________________

Hậu trường: 

Choi Han: Thế nào là bạch nguyệt quang vĩnh viễn không với tới?

Cale: Là một bạch nguyệt quang có hai bạch nguyệt quang vừa cứu rỗi, vừa chết vì mình.

Choi Han: Vậy là tôi không thể với cậu ư?

Cale: Vậy cậu nghĩ cậu có cửa không?

Choi Han: *căn răng* Có

Cale: Chúc mừng, có cái nịt.

_____________________

Tag ẩn của truyện: thế thân:)))

Ee ko hiểu s tuii ghiền ngược The Soos gê á:)) kiểu như để họ đoàn tụ yên bình một ngày là tuii ăn cơm hỏng ngon v á:)))

(Thiện tai, toii thật là khốn nạn🙏🏻)

Tuii được thêm cái nữa là mê ngược Cale, ogCale hay Cale đều không tha:))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro