Chương 1


Mộng Mơ Thời Thanh Xuân

Sương sớm mùa thu giăng mắc trên những mái ngói rêu phong của Học viện ZR, nhuộm màu tím nhạt cho những hàng cây cổ thụ sừng sững. Học viện nữ sinh ZR, một ốc đảo thanh bình giữa lòng thành phố náo nhiệt, nổi tiếng không chỉ bởi truyền thống lâu đời và kiến trúc cổ kính mà còn bởi những nữ sinh tài sắc vẹn toàn. Mỗi sớm mai, tiếng chim hót hòa cùng tiếng đọc sách trầm ấm vang vọng khắp khuôn viên, tạo nên một không gian học tập lý tưởng.

Mewnich, một nữ sinh năm thứ hai chuyên ngành kiếm thuật, lặng lẽ bước trên con đường lát đá, bóng dáng cô đơn lẻ loi giữa dòng người tấp nập. Ánh nắng ban mai yếu ớt không đủ sức xua tan đi cái lạnh lẽo bao trùm lấy cô, một sự lạnh lẽo đến từ sâu thẳm tâm hồn. Cô là một thiên tài kiếm thuật, kỹ năng điêu luyện vượt xa những người cùng trang lứa, nhưng lại sống khép kín, ít giao tiếp, như một đóa hoa xinh đẹp nở rộ trong bóng tối. Dòng máu quý tộc chảy trong huyết quản, nhưng lại bị chính gia tộc ruồng bỏ vì một bí mật mà đến giờ cô vẫn chưa thể tiết lộ, Mewnich đã sớm học được cách tự bảo vệ mình, tự mình gánh vác số phận, tự mình che giấu những vết thương lòng sâu kín. Cô đơn, đó là người bạn đồng hành không thể tách rời, một nỗi ám ảnh dai dẳng bám riết lấy cô như cái bóng. Chỉ có tiếng kiếm gió rít lên khi cô luyện tập, tiếng sách giấy xào xạc khi cô đọc sách, mới có thể xoa dịu phần nào nỗi cô đơn trong cô.

Cô thèm khát sự ấm áp, sự chia sẻ, nhưng lại không biết làm sao để mở lòng mình. Những bức tường vô hình cô tự xây dựng lên bao quanh cô, ngăn cách cô với thế giới bên ngoài, khiến cô càng thêm cô độc. Cô luôn quan sát mọi người từ xa, phân tích hành vi, tính cách của họ, nhưng lại không bao giờ chủ động tiếp cận. Sự xa cách đó không phải là sự kiêu ngạo, mà là một lớp vỏ bọc bảo vệ cô khỏi những tổn thương có thể xảy ra. Cô sợ bị tổn thương, sợ bị phản bội, sợ bị bỏ rơi. Vì vậy, cô chọn cách sống khép kín, tự mình đối mặt với mọi khó khăn, mọi thử thách. Chỉ có trong những giấc mơ, cô mới dám thả lỏng bản thân, để cho những cảm xúc giấu kín được trỗi dậy.

Năm ấy, vào một buổi chiều thu se lạnh, lớp học Độc Dược có một học sinh mới. June, một nữ sinh năm thứ hai, cùng tuổi với Mewnich, học chuyên ngành y thuật, bước vào lớp học với nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời ban mai xuyên qua kẽ lá. Mái tóc đen óng ả được búi cao gọn gàng, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt sáng long lanh, tràn đầy sức sống. Cô mang theo mùi hương thoang thoảng của thảo dược, một mùi hương dịu nhẹ, dễ chịu, khiến không khí trong lớp học bỗng trở nên tươi mát hơn. Vẻ đẹp của June không chỉ nằm ở vẻ ngoài xinh đẹp, mà còn ở sự tự tin, năng động và tài năng xuất chúng. Cô nổi bật giữa đám đông, thu hút mọi ánh nhìn, ngay cả những đàn chị khóa trên, những người vốn nổi tiếng xinh đẹp và tài giỏi, cũng phải mến mộ vẻ đẹp và tài năng của cô. June là một cô gái tài năng, xinh đẹp, và tốt bụng, cô luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác, luôn nở nụ cười với mọi người, dù là người lạ hay bạn bè. Cô là một cô gái mà ai cũng yêu mến, ai cũng muốn làm bạn. Nhưng, chỉ có Mewnich biết rằng, đằng sau vẻ ngoài tươi tắn ấy là một tâm hồn nhạy cảm, dễ tổn thương.

Mewnich, đang ngồi lặng lẽ ở góc phòng, bỗng nhiên bị thu hút bởi sự xuất hiện của June. Cô chưa bao giờ để tâm đến ai, nhưng lần này, ánh mắt cô không thể rời khỏi June. June khác hẳn những học sinh khác trong lớp, cô không có vẻ kiêu căng, tự phụ như những người con nhà giàu, cũng không có vẻ lạnh lùng, xa cách như những học sinh khác. June tỏa ra một nguồn năng lượng tích cực, một sự ấm áp khiến Mewnich cảm thấy bị thu hút một cách lạ thường. Đây là lần đầu tiên Mewnich cảm thấy rung động trước một ai đó, một cảm giác mới mẻ, khó hiểu, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ. Cô không hiểu tại sao mình lại bị thu hút bởi June đến vậy, nhưng cô biết rằng, cô đã yêu June rồi. Một tình yêu thầm kín, một tình yêu không dám nói ra, một tình yêu chỉ có thể giấu kín trong lòng.

Suốt buổi học, Mewnich âm thầm quan sát June, ghi nhớ từng chi tiết nhỏ nhất. Cách June cầm cây bút lông, cách June nhíu mày khi gặp bài toán khó, cách June mỉm cười khi hiểu ra vấn đề, cách June ân cần giúp đỡ bạn cùng lớp. Tất cả đều khiến Mewnich cảm thấy thích thú. Cô thầm nghĩ, cô gái này thật sự rất đặc biệt. Một cảm giác ấm áp lạ thường len lỏi vào trái tim lạnh lẽo của Mewnich, một cảm giác mà cô chưa từng trải qua trước đây. Đây không chỉ là sự ngưỡng mộ tài năng, mà còn là một thứ tình cảm khác, một thứ tình cảm mà cô chưa bao giờ dám thừa nhận. Cô sợ hãi, sợ hãi chính bản thân mình, sợ hãi tình cảm này. Cô sợ rằng, nếu để June biết được tình cảm của mình, cô sẽ bị từ chối, bị khinh thường.

Sau buổi học, Mewnich cố tình đi cùng đường với June. Cô thấy June đang giúp đỡ một học sinh nhỏ tuổi hơn, bị ngã và bị thương nhẹ. June nhẹ nhàng băng bó vết thương cho học sinh đó, ánh mắt tràn đầy sự quan tâm và dịu dàng. Mewnich đứng từ xa quan sát, tim cô đập mạnh hơn. Cô chưa bao giờ thấy ai lại tốt bụng và dịu dàng như vậy. Một cảm giác ghen tị, một cảm giác mà cô chưa từng biết đến, len lỏi vào tâm trí. Cô muốn được gần June, muốn được bảo vệ June, nhưng lại không dám bày tỏ tình cảm của mình. Cô biết rằng, June quá xuất sắc, có rất nhiều người mến mộ cô, cô không có chút cơ hội nào. Cô chỉ có thể âm thầm quan sát, âm thầm bảo vệ, âm thầm yêu thương. Cô tự nhủ, chỉ cần June được an toàn, hạnh phúc, cô sẵn sàng làm bất cứ điều gì.

Trong suốt những năm tháng học tập tại Học viện ZR, Mewnich luôn âm thầm theo dõi và bảo vệ June. Cô giúp đỡ June trong học tập, giải đáp những thắc mắc của June, ngăn chặn những nguy hiểm rình rập June, nhưng luôn giấu kín thân phận của mình. Cô như một bóng ma, lặng lẽ theo dõi, bảo vệ người con gái mà cô thầm yêu. Cô âm thầm ghi chép lại mọi thông tin về June, từ những sở thích nhỏ nhặt đến những mối quan hệ phức tạp. Cô biết June có nhiều người theo đuổi, từ những học sinh cùng khóa đến những đàn chị khóa trên, những người luôn dành cho June những ánh mắt ngưỡng mộ, những lời khen ngợi, những món quà quý giá. Nhưng Mewnich lại không dám tranh giành, chỉ có thể âm thầm quan sát, âm thầm bảo vệ. Cô tự nhủ, chỉ cần June được an toàn, hạnh phúc, cô sẵn sàng làm bất cứ điều gì.

Một trong những người theo đuổi June là Lyra, một nữ sinh năm cuối, nổi tiếng với vẻ đẹp kiêu sa và tài năng hội họa xuất chúng. Lyra luôn xuất hiện bên cạnh June, tặng cô những bức tranh tuyệt đẹp, những món quà tinh tế, và luôn dành cho June những lời khen ngợi ngọt ngào. Lyra đến từ một gia đình giàu có và quyền lực, cô có mọi thứ mà một người con gái có thể mơ ước, ngoại trừ tình yêu của June. Lyra luôn tỏ ra thân thiện, hào phóng, nhưng sâu thẳm trong lòng cô là một sự ghen tuông âm ỉ, một sự khao khát chiếm hữu June. Mewnich thường xuyên chứng kiến những cử chỉ quan tâm của Lyra dành cho June, tim cô thắt lại mỗi lần nhìn thấy cảnh tượng ấy.

Những cuộc hội thoại nội tâm của Mewnich trở nên dữ dội hơn bao giờ hết: "Tại sao cô ấy lại được mọi người yêu mến đến vậy? Tại sao June lại không hề hay biết đến sự tồn tại của tôi? Tôi phải làm gì để June chú ý đến tôi?"

Một ngày nọ, trong giờ học kiếm thuật, June bị thương nhẹ ở tay khi luyện tập. Mewnich, đang đứng ở một góc quan sát, lập tức chạy đến. Cô nhẹ nhàng băng bó vết thương cho June, động tác khéo léo, nhanh chóng. June ngạc nhiên nhìn Mewnich, ánh mắt tràn đầy sự biết ơn. "Cảm ơn cậu," June nói, giọng nói nhẹ nhàng.

Mewnich chỉ mỉm cười nhẹ, rồi quay đi. Cô không dám nhìn vào mắt June lâu hơn, sợ rằng June sẽ nhận ra sự khác thường trong ánh mắt của mình. Lúc này, trong lòng Mewnich lại dấy lên những suy nghĩ hỗn độn: "Tôi đã làm được rồi, tôi đã giúp đỡ June. Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy buồn như vậy? Liệu June có bao giờ nhận ra tình cảm của tôi không?"

Một sự kiện khác xảy ra trong lễ hội thường niên của Học viện ZR. Lễ hội năm nay được tổ chức hoành tráng hơn bao giờ hết, với nhiều hoạt động hấp dẫn, thu hút đông đảo học sinh tham gia. June, với vẻ đẹp rạng rỡ và tài năng xuất chúng, trở thành tâm điểm của sự chú ý. Cô tham gia nhiều trò chơi, luôn nở nụ cười tươi tắn, thu hút rất nhiều ánh nhìn ngưỡng mộ. Mewnich lặng lẽ đứng từ xa quan sát, tim cô như bị bóp nghẹt mỗi khi thấy June cười nói vui vẻ với những người khác. Cô tự nhủ: "Tôi chỉ có thể nhìn cô ấy từ xa, mãi mãi là một người bạn vô hình, một người bảo vệ thầm lặng."

Trong một lần tình cờ, Mewnich phát hiện ra một bí mật về quá khứ của mình. Cô tìm thấy một bức thư cũ trong một chiếc hộp gỗ cổ, bức thư tiết lộ thân thế thật sự của cô, lý do cô bị gia tộc ruồng bỏ. Bức thư kể về một cuộc tranh chấp quyền lực, một âm mưu đen tối, và sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ cô. Mewnich bàng hoàng, đau đớn, nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Cô hiểu rằng, quá khứ không thể thay đổi, nhưng cô có thể tự lựa chọn con đường đi của mình. Cô quyết định sẽ tiếp tục bảo vệ June, dù cho điều đó có nghĩa là cô phải sống trong bóng tối, trong cô đơn. "Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ tình yêu của mình, dù cho đó là một tình yêu đơn phương, một tình yêu không có hồi đáp."

Một ngày, trong giờ học lịch sử, giáo sư nhắc đến một truyền thuyết cổ xưa về một nữ kiếm sĩ tài năng đã hy sinh tính mạng để bảo vệ người mình yêu. Câu chuyện đó khiến Mewnich xúc động mạnh mẽ. Cô nhận ra rằng, tình yêu của cô dành cho June cũng giống như tình yêu của nữ kiếm sĩ trong truyền thuyết, một tình yêu thầm lặng, một tình yêu hy sinh. Cô tự nhủ: "Tôi sẽ không bao giờ hối hận vì đã yêu June, dù cho tình yêu đó có kết thúc như thế nào."

Cuộc sống hàng ngày của Mewnich xoay quanh việc luyện tập kiếm thuật, đọc sách và quan sát June từ xa. Cô dành phần lớn thời gian trong thư viện, nơi cô có thể yên tĩnh đọc sách và ghi chép những thông tin về June. Thư viện trở thành nơi trú ẩn an toàn của cô, nơi cô có thể tạm quên đi nỗi cô đơn và sự giằng xé trong lòng. Cô thường chọn một góc khuất, nơi có thể quan sát June mà không bị phát hiện. Cô ghi chép những chi tiết nhỏ nhất về June: màu son môi June hay dùng, loại trà June thích uống, những cuốn sách June hay đọc, những người bạn thân của June... Tất cả những thông tin đó đều được Mewnich cẩn thận lưu giữ trong một cuốn sổ da cũ kỹ, như một kho báu quý giá.

Một lần, Mewnich tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa June và Lyra. Lyra đang bày tỏ tình cảm của mình với June, nhưng June từ chối một cách nhẹ nhàng, lịch sự. Mewnich đau lòng, nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Cô biết rằng, tình cảm của cô dành cho June là một tình yêu đơn phương, một tình yêu không có hồi đáp. Nhưng cô vẫn không hối hận. Cô sẽ mãi mãi yêu thương June, dù cho điều đó có nghĩa là cô phải sống trong bóng tối, trong cô đơn. Trong lòng Mewnich, một cuộc chiến nội tâm dữ dội nổ ra: "Tôi phải làm gì bây giờ? Tôi có nên tiếp tục theo đuổi June hay không? Liệu tình cảm của tôi có bao giờ được đáp lại?"

Một tình huống hài hước xảy ra trong giờ học Độc Dược. Giáo sư yêu cầu học sinh pha chế một loại thuốc trị bệnh mất ngủ. June, với sự khéo léo và kiến thức sâu rộng, đã hoàn thành bài tập một cách xuất sắc. Còn Mewnich, do quá tập trung vào việc quan sát June, đã vô tình làm đổ lọ thuốc lên người mình. Cô bối rối, lúng túng, khiến cả lớp bật cười. June cũng không nhịn được cười, nhưng cô vẫn đến giúp Mewnich lau sạch vết thuốc trên người. Đó là lần đầu tiên June đến gần Mewnich, và cũng là lần đầu tiên Mewnich cảm nhận được sự ấm áp từ June. "Cô ấy đã giúp tôi. Liệu đây có phải là một dấu hiệu tốt không nhỉ?"

Trong một lần tình cờ, Mewnich phát hiện ra một bí mật về quá khứ của June. Cô nghe được cuộc trò chuyện giữa June và một người bạn thân, biết được rằng June từng bị bỏ rơi khi còn nhỏ, phải sống trong cô nhi viện. Cô ấy vào học tại trường nhờ tham gia một cuộc thi tuyển chọn dành cho những đứa trẻ có triển vọng, không màng đến xuất thân. Nhờ giải thưởng xuất sắc không tưởng ấy, Hiệu trưởng Học Viện đã trao cho cô ấy quyền miễn trọn vẹn mười năm học phí.

June luôn che giấu quá khứ đau thương đó, luôn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, lạc quan. Mewnich cảm thấy thương xót cho June, đồng thời cũng thấy mình và June có nhiều điểm chung. Cả hai người đều có những bí mật riêng, đều phải sống trong cô đơn, đều phải tự mình vượt qua khó khăn. "Tôi hiểu cô ấy rồi. Tôi hiểu nỗi đau của cô ấy."

Mewnich quyết định sẽ tiếp tục bảo vệ June, nhưng sẽ không còn giấu kín thân phận của mình nữa. Cô sẽ tìm cách để June biết đến sự tồn tại của mình, dù cho kết quả có như thế nào. Cô sẽ không còn sống trong bóng tối nữa, cô sẽ sống thật với chính mình. Cô sẽ bày tỏ tình cảm của mình với June, dù cho điều đó có nghĩa là cô phải đối mặt với sự từ chối, sự đau khổ. "Tôi sẽ không hối hận vì đã yêu June, dù cho kết quả có như thế nào."

Mewnich, vốn là người lãnh đạm với các hoạt động ngoại khóa của trường, luôn giữ khoảng cách với mọi người, bỗng nhiên đăng ký tham gia câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí. Câu lạc bộ này khá bí ẩn, hoạt động chủ yếu trong khu rừng Ẩn Nguyên - Hidden Forest, phía sau ngọn núi cùng tên, nơi lưu truyền nhiều câu chuyện về các sinh vật huyền bí. Lý do Mewnich đăng ký tham gia không ai hay biết, chỉ có cô mới hiểu rõ động cơ thật sự của mình. Cô biết June là thành viên tích cực của câu lạc bộ này, luôn dành nhiều thời gian chăm sóc những sinh vật kỳ lạ, hiếm thấy. Việc này khiến Mewnich vô cùng lo lắng. Khu rừng Ẩn Nguyên nguy hiểm hơn cô tưởng tượng, ẩn chứa nhiều mối nguy tiềm tàng. Cô không thể để June gặp nguy hiểm.

Trong lòng Mewnich, một cuộc chiến nội tâm dữ dội nổ ra. Cô muốn được gần June, muốn bảo vệ June, nhưng lại không biết phải làm thế nào. Cô sợ rằng, nếu để June biết được tình cảm của mình, cô sẽ bị từ chối, bị khinh thường. Nhưng cô cũng không thể đứng nhìn June gặp nguy hiểm. Cô phải làm gì đó, phải làm điều gì đó để bảo vệ June. "Tôi phải làm sao đây? Tôi không thể để June gặp nguy hiểm. Nhưng tôi cũng không thể để lộ tình cảm của mình. Tôi phải làm thế nào?"

Mewnich bắt đầu tìm hiểu về câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí, tìm hiểu về những sinh vật kỳ lạ sống trong khu rừng Ẩn Nguyên. Cô đọc rất nhiều sách, tìm kiếm thông tin trên mạng, và thậm chí còn tìm đến những người có kinh nghiệm để hỏi han. Cô muốn chuẩn bị thật kỹ càng trước khi tham gia chuyến đi vào rừng Ẩn Nguyên. Cô biết rằng, chuyến đi này sẽ rất nguy hiểm, nhưng cô không thể từ bỏ. Cô phải bảo vệ June, dù cho điều đó có nghĩa là cô phải đối mặt với nguy hiểm.

Ngày tham gia hoạt động ngoại khóa của câu lạc bộ đã đến. Mewnich lặng lẽ chuẩn bị hành trang, trong lòng tràn đầy sự lo lắng và quyết tâm. Cô mang theo những vũ khí tốt nhất của mình, những loại thuốc trị thương hiệu quả, và cả một trái tim đầy tình yêu dành cho June. Cô nhìn vào gương, thấy khuôn mặt mình tái nhợt, nhưng ánh mắt lại rực cháy. "Tôi sẽ bảo vệ cô ấy. Dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ bảo vệ cô ấy."

Khi Mewnich đến điểm hẹn, cô thấy June đang đứng đó, khuôn mặt rạng rỡ, tươi tắn. June nhìn thấy Mewnich, hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn nở nụ cười chào hỏi. Mewnich mỉm cười đáp lại, trong lòng tràn đầy hy vọng. Chuyến đi vào rừng Ẩn Nguyên sắp bắt đầu, và Mewnich biết rằng, đây sẽ là một chuyến đi đầy thử thách, nhưng cũng đầy hy vọng. Nhưng một điều bất ngờ xảy ra khi cả đoàn bước vào khu rừng, một bóng người bí ẩn xuất hiện từ trong bóng tối, dõi theo June...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro