Chương 3
Trong lòng Mewnich, một cuộc chiến nội tâm dữ dội nổ ra. Cô phải làm gì đây? Cô có nên tiếp tục theo dõi người đàn ông bí ẩn này không? Liệu cô có thể bảo vệ June khỏi thế lực hắc ám không?
Mewnich không biết phải làm sao, cô chỉ biết rằng, cô phải làm điều gì đó để bảo vệ June. Cô không thể để June bị thế lực hắc ám làm hại.
Bỗng dưng, Mewnich nhìn thấy người đàn ông bí ẩn đang đọc to một câu chú cổ kín, giọng nói anh ta âm u và thâm trầm, ánh mắt anh ta tỏa ra một luồng ánh sáng đen như muốn nuốt chửng mọi thứ. Mewnich cảm thấy rất sợ hãi, cô nhìn thấy những bóng ma dị u xuất hiện từ trong ngôi nhà, những bóng ma đó đang nhảy múa quanh người đàn ông bí ẩn, như muốn bắt nắm anh ta.
Mewnich biết rằng, cô đã phát hiện ra một điều gì đó rất nguy hiểm. Cô phải rời đi ngay lập tức, trước khi bị phát hiện.
Mewnich rời đi một cách lén lút, tim cô đập nhanh như chuông cảnh báo. Cô không dám quay đầu lại nhìn ngôi nhà cổ kín đó, cô chỉ muốn rời đi cho xa nơi đó càng nhanh càng tốt. Cô không biết mình đã phát hiện ra điều gì, cô chỉ biết rằng, điều đó rất nguy hiểm.
Mewnich chạy về phía June, cô muốn nói với June những gì mình đã thấy, cô muốn bảo vệ June. Nhưng khi cô đến nơi, cô phát hiện ra rằng, June đã không còn ở đó nữa.
"June!" Mewnich gọi to, giọng nói cô tràn đầy sự lo lắng. "June, cô ở đâu?"
Không có ai trả lời cô. Mewnich cảm thấy rất bất an, cô không biết June đã đi đâu, cô cũng không biết June có an toàn không.
Mewnich bắt đầu tìm kiếm June, cô chạy thật nhanh, cô không muốn mất June. Cô đã hy sinh quá nhiều cho June, cô không thể mất June.
Trong lúc đó, June đang ở trong một ngôi nhà nhỏ x xinh, nằm giữa khu vườn hoa rực rỡ. Cô đang ngồi trên ghế đu quyên, đọc một cuốn sách, ánh mắt cô tràn đầy sự bình yên.
Bỗng dưng, cô nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô đứng dậy và đi tới cửa, mở cửa ra, cô phát hiện ra một người đàn ông đang đứng ở ngoài cửa. Người đàn ông này cao lớn, khuôn mặt hiền lành, ánh mắt anh ta tràn đầy sự thân thiện.
"Chào cô." Người đàn ông nói, giọng nói anh ta rất dịu dàng. "Tôi là bạn cũ của June. Tôi đã nghe nói cô đang tìm June. Tôi có thể giúp cô."
June ngạc nhiên nhìn người đàn ông này. Cô không nhớ mình có bạn cũ nào là người đàn ông này.
"Tôi xin lỗi, tôi không nhớ mình có bạn cũ nào là anh." June nói. "Anh là ai?"
"Tôi là Aiden." Người đàn ông nói. "Chúng tôi từng là bạn thân khi còn học ở Học viện ZR."
"Tôi không nhớ mình từng gặp anh." June nói. "Có lẽ anh nhầm người rồi."
"Tôi không nhầm." Aiden nói. "Tôi nhớ rõ June. June là một cô gái rất đặc biệt."
June lặng lẽ nghe Aiden nói. Cô cảm thấy rất bối rối. Cô không biết nên tin vào ai. Cô không nhớ mình từng gặp Aiden, nhưng lời nói của anh ta lại khiến cho cô cảm thấy rất quen thuộc.
"Tôi không biết nên tin vào ai." June nói. "Tôi cần thời gian để suy nghĩ."
"Tôi hiểu." Aiden nói. "Tôi sẽ chờ cô."
Aiden quay lưng rời đi, để lại June trong sự bối rối vô cùng. June cảm thấy mình bị cuốn vào vòng xoáy của những bí mật đáng sợ.
June đứng lặng một lúc lâu, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã đóng kín. Cô không biết nên tin vào ai. Cô không nhớ mình từng gặp Aiden, nhưng lời nói của anh ta lại khiến cho cô cảm thấy rất quen thuộc.
Cô nhớ lại những lần cô gặp nguy hiểm nhưng luôn được giải cứu một cách bí ẩn. Cô luôn nghĩ rằng đó chỉ là sự trùng hợp, nhưng bây giờ cô bắt đầu nghi ngờ. Liệu Aiden có phải là người đã bảo vệ cô tất cả thời gian qua?
June quay lại phòng, tâm trí cô bị cuốn vào vòng xoáy của những suy nghĩ hỗn độn. Cô không biết nên làm sao. Cô muốn tìm hiểu về Aiden, muốn biết anh ta là ai, anh ta biết gì về cô.
Trong lúc đó, Mewnich đang chạy thật nhanh về phía June. Cô không muốn mất June, cô không muốn June gặp nguy hiểm. Cô phải nói với June những gì mình đã thấy, cô phải bảo vệ June.
Mewnich đến nơi, cô gõ cửa, nhưng không ai trả lời. Cô gõ cửa lần nữa, vẫn không ai trả lời. Mewnich bắt đầu lo lắng, cô gõ cửa mạnh hơn, cô gọi to tên June, nhưng vẫn không ai trả lời.
Mewnich cảm thấy rất bất an, cô không biết June đã đi đâu, cô cũng không biết June có an toàn không.
Mewnich quyết định sẽ tìm kiếm June, cô chạy thật nhanh, cô không muốn mất June.
Trong lúc đó, June đang tìm kiếm thông tin về Aiden. Cô tìm kiếm trên mạng, cô hỏi hỏi những người bạn cũ của mình, nhưng không ai biết Aiden là ai.
June cảm thấy rất bất an. Cô không biết nên tin vào ai. Cô cảm thấy mình bị cuốn vào một vòng xoáy của những bí mật đáng sợ.
Bỗng dưng, June nhìn thấy một điều gì đó lạ lùng. Cô nhìn thấy một bức ảnh cũ của Aiden trong một cuốn album cũ của mẹ cô. Bức ảnh đó được chụp khi Aiden còn rất nhỏ, anh ta đang đứng cạnh một người phụ nữ mà June không nhận ra.
June nhìn chằm chằm vào bức ảnh, tâm trí cô bị cuốn vào vòng xoáy của những suy nghĩ hỗn độn. Cô không thể tin được rằng, Aiden lại có mối liên hệ gì đó với gia tộc của cô.
June nhìn chằm chằm vào bức ảnh, tâm trí cô bị cuốn vào vòng xoáy của những suy nghĩ hỗn độn. Cô không thể tin được rằng, Aiden lại có mối liên hệ gì đó với gia tộc của cô. Người phụ nữ trong bức ảnh đó là ai? Tại sao cô ấy lại đứng cạnh Aiden?
June bắt đầu tìm kiếm thông tin về người phụ nữ đó. Cô tìm kiếm trên mạng, cô hỏi hỏi những người bạn cũ của mình, nhưng không ai biết người phụ nữ đó là ai.
June cảm thấy rất bất an. Cô không biết nên tin vào ai. Cô cảm thấy mình bị cuốn vào một vòng xoáy của những bí mật đáng sợ.
Bỗng dưng, June nhìn thấy một cuốn sách cổ kín trong tủ sách của mẹ cô. Cuốn sách đó được bọc trong lớp da đen bóng, trên bìa sách in những ký hiệu kỳ lạ được chạm khắc tinh xảo, tỏa ra một luồng khí âm u kỳ bí.
June mở cuốn sách ra, cô nhìn thấy một bức tranh được vẽ bằng mực đen trên trang đầu tiên của cuốn sách. Bức tranh vẽ một người phụ nữ đẹp nổi bật trong trang phục lộng lẫy, ánh mắt cô ấy tràn đầy sự quyến rũ và bí ẩn.
June nhìn chằm chằm vào bức tranh, tâm trí cô bị cuốn vào vòng xoáy của những suy nghĩ hỗn độn. Cô cảm thấy quen thuộc với người phụ nữ trong bức tranh này.
June nhìn kỹ hơn, cô nhìn thấy một chi tiết khiến cho cô sửng sốt. Người phụ nữ trong bức tranh đang đeo một chiếc vòng tay bằng ngọc bích xanh lục, chiếc vòng tay đó rất giống với chiếc vòng tay mà mẹ cô luôn đeo trên tay.
June bàng hoàng, cô không thể tin được rằng, người phụ nữ trong bức tranh lại là mẹ cô.
June tiếp tục đọc cuốn sách, cô phát hiện ra rằng, cuốn sách này là nhật ký của mẹ cô. Trong nhật ký, mẹ cô viết về cuộc đời của mình, về gia tộc của mình, về những bí mật đáng sợ mà cô ấy phải giấu kín trong suốt cuộc đời.
June đọc những trang nhật ký của mẹ mình, cô cảm thấy choáng váng. Cô phát hiện ra rằng, gia tộc của cô không hề bị tuyệt tích như cô luôn nghĩ. Gia tộc của cô vẫn còn tồn tại, và họ đang ẩn náu trong bóng tối.
June cảm thấy sợ hãi, cô không biết nên làm sao. Cô không muốn biết những bí mật này, cô chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường. Nhưng số phận dường như đã dành cho cô một con đường khác.
June đọc tiếp nhật ký của mẹ mình, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào những con chữ đen như muốn nhìn thấu tâm hồn của mẹ mình. Cô cảm thấy choáng váng và sợ hãi khi đọc những trang nhật ký tiếp theo. Mẹ cô viết về những bí mật đáng sợ của gia tộc, về sự bị đuổi bắt và sự tuyệt vọng của gia tộc khi bị thế lực hắc ám theo đuổi.
Mẹ cô viết về sự sinh ra của cô và sự hy sinh của gia tộc để bảo vệ cô, cô là người kế thừa duy nhất của gia tộc, mang trong mình dòng máu thuần chủng và năng lực phi thường.
Nhưng mẹ cô cũng viết về một bí mật khác, một bí mật khiến cho June sửng sốt. Mẹ cô viết về sự xuất hiện của một hiệp sĩ thầm lặng, người được dành riêng để bảo vệ cô. Hiệp sĩ này được sinh ra với sứ mệnh bảo vệ cô khỏi mọi nguy hiểm, dù cho điều đó có nghĩa là anh ta phải sống trong bóng tối, không bao giờ được gặp gỡ cô.
June cảm thấy choáng váng, cô không thể tin được rằng, có một người đã bảo vệ cô tất cả thời gian qua, một hiệp sĩ thầm lặng luôn ở bên cạnh cô, dù cho anh ta không bao giờ được gặp gỡ cô.
June nhìn chằm chằm vào những trang nhật ký, tâm trí cô bị cuốn vào vòng xoáy của những suy nghĩ hỗn độn. Ai là hiệp sĩ thầm lặng đó? Tại sao anh ta lại bảo vệ cô?
June nhớ lại những lần cô gặp nguy hiểm nhưng luôn được giải cứu một cách bí ẩn. Cô luôn nghĩ rằng đó chỉ là sự trùng hợp, nhưng bây giờ cô bắt đầu nghi ngờ. Liệu Aiden có phải là hiệp sĩ thầm lặng đó?
June nhìn vào bức ảnh cũ của Aiden trong cuốn album cũ của mẹ cô, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào Aiden, như muốn nhìn thấu tâm hồn anh ta.
Trong lòng June, một cảm giác quen thuộc dâng trào. Cô cảm thấy rằng, Aiden là người đã bảo vệ cô tất cả thời gian qua.
Nhưng June không biết rằng, Aiden chỉ là một phần của một âm mưu lớn hơn. Thế lực hắc ám đã dùng Aiden để tiếp cận cô, để kiểm soát cô, để thu hút năng lực của cô.
-
June đứng lặng một lúc lâu, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào bức ảnh cũ của Aiden. Tâm trí cô bị cuốn vào vòng xoáy của những suy nghĩ hỗn độn. Cô không thể tin được rằng, Aiden lại có mối liên hệ gì đó với gia tộc của cô. Người phụ nữ trong bức ảnh đó là ai? Tại sao cô ấy lại đứng cạnh Aiden?
“Mẹ…?” Giọng nói của June run rẩy, như muốn tìm lời giải đáp cho câu hỏi đang ám ảnh cô. Cô chưa bao giờ nhận ra mẹ mình trong bức ảnh này, vì bức ảnh được chụp khi Aiden còn rất nhỏ, chỉ có một phần khuôn mặt của người phụ nữ đó hiện ra.
June nhìn vào cuốn nhật ký của mẹ mình, cô cảm thấy một làn sóng lạnh rùng minh chạy dọc xương sống. Cô nhớ lại những lời mẹ cô từng nói về gia tộc của mình: “Gia tộc của chúng ta đã bị tuyệt tích, chỉ còn lại một mình con.” Nhưng bây giờ thì sao? Liệu mẹ cô có phải là người đã giấu kín một sự thật nào đó?
June nhìn vào bức ảnh của Aiden lần nữa, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào anh ta, như muốn tìm thấy sự thật bên trong anh ta. Cô muốn biết Aiden biết gì về gia tộc của mình, anh ta biết gì về mẹ cô.
Trong lúc đó, Mewnich đang chạy thật nhanh về phía ngôi nhà nhỏ x xinh nơi June đang ở. Cô cảm thấy rất lo lắng cho June, cô không muốn June gặp nguy hiểm. Cô muốn nói với June những gì mình đã thấy, cô muốn bảo vệ June.
Mewnich đến nơi, cô gõ cửa, nhưng không ai trả lời. Cô gõ cửa lần nữa, vẫn không ai trả lời. Mewnich bắt đầu lo lắng, cô gõ cửa mạnh hơn, cô gọi to tên June, nhưng vẫn không ai trả lời.
“June! June, cô ở đâu rồi?” Mewnich thầm nhủ, giọng nói cô run rẩy. Cô không biết June đã đi đâu, cô cũng không biết June có an toàn không.
Mewnich quyết định sẽ tìm kiếm June, cô chạy thật nhanh, cô không muốn mất June.
Trong lúc đó, June đang tìm kiếm thông tin về người phụ nữ trong bức ảnh. Cô tìm kiếm trên mạng, cô hỏi hỏi những người bạn cũ của mình, nhưng không ai biết người phụ nữ đó là ai.
“Tại sao lại không ai biết cô ấy?” June thầm nhủ, giọng nói cô tràn đầy sự bất an. Cô cảm thấy mình bị cuốn vào một vòng xoáy của những bí mật đáng sợ.
Bỗng dưng, June nhìn thấy một tờ giấy nhỏ bị rơi xuống sàn nhà. Tờ giấy đó được viết bằng một loại chữ cổ kín, như muốn giấu đi một bí mật nào đó.
June nhặt tờ giấy lên, cô cố gắng đọc những con chữ đó, nhưng cô không thể hiểu được nghĩa của chúng.
“Đây là gì?” June thầm nhủ, giọng nói cô tràn đầy sự tò mò. Cô cảm thấy rằng, tờ giấy này có liên quan đến gia tộc của mình, có liên quan đến người phụ nữ trong bức ảnh cũ của Aiden.
-
Mewnich chạy thật nhanh về phía ngôi nhà nhỏ x xinh nơi June đang ở. Cô cảm thấy rất lo lắng cho June, cô không muốn June gặp nguy hiểm. Cô muốn nói với June những gì mình đã thấy, cô muốn bảo vệ June.
Mewnich đến nơi, cô gõ cửa, nhưng không ai trả lời. Cô gõ cửa lần nữa, vẫn không ai trả lời. Mewnich bắt đầu lo lắng, cô gõ cửa mạnh hơn, cô gọi to tên June, nhưng vẫn không ai trả lời.
“June! June, cô ở đâu rồi?” Mewnich thầm nhủ, giọng nói cô run rẩy. Cô không biết June đã đi đâu, cô cũng không biết June có an toàn không.
Cô cố gắng mở cửa, nhưng cửa đã bị khóa bên trong. Mewnich cảm thấy rất bất an, cô không biết phải làm sao.
Bỗng dưng, cô nghe thấy tiếng bước chân từ bên trong ngôi nhà. Cửa mở ra, Mewnich nhìn thấy Aiden đứng ở đó, ánh mắt anh ta tràn đầy sự thân thiện.
“Chào cô, Mewnich.” Aiden nói, giọng nói anh ta rất dịu dàng. “Tôi biết cô đang tìm June.”
Mewnich ngạc nhiên nhìn Aiden, cô không biết Aiden biết tên cô như thế nào.
“Anh biết tên tôi như thế nào?” Mewnich hỏi, giọng nói cô tràn đầy sự nghi ngờ.
“Tôi biết tất cả mọi thứ về cô.” Aiden nói. “Tôi biết cô đã theo dõi June suốt 300 năm qua. Tôi cũng biết cô đang lo lắng cho June.”
Mewnich cảm thấy rất bất an, cô không biết nên tin vào Aiden hay không.
“Anh muốn gì?” Mewnich hỏi, giọng nói cô tràn đầy sự cảnh giác.
“Tôi muốn giúp June.” Aiden nói, ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm vào Mewnich, như muốn nhìn thấu tâm hồn cô. “Tôi biết rằng, June đang gặp phải những khó khăn. Tôi muốn giúp cô ấy vượt qua những khó khăn đó.”
Mewnich không tin Aiden, cô cảm thấy rằng, Aiden đang giấu kín một bí mật nào đó.
“Anh không nên tiếp cận June.” Mewnich nói. “Anh không phải là người tốt.”
“Tôi là người tốt.” Aiden nói. “Tôi chỉ muốn giúp June.”
“Anh không được tiếp cận June.” Mewnich nói, giọng nói cô kiên định. “Nếu anh muốn giúp June, hãy rời đi.”
Aiden không nói gì, anh ta chỉ nhìn chằm chằm vào Mewnich, ánh mắt anh ta tỏa ra một luồng ánh sáng lạ lùng.
Mewnich cảm thấy rất bất an, cô không biết nên làm gì. Cô không tin Aiden, cô cảm thấy rằng, Aiden đang giấu kín một bí mật nào đó. Nhưng cô cũng không muốn để cho Aiden gần June.
Mewnich quyết định sẽ theo dõi Aiden, cô muốn biết Aiden là ai, anh ta muốn gì, và anh ta có liên quan gì đến thế lực hắc ám.
“Tôi sẽ theo dõi anh.” Mewnich thầm nhủ, giọng nói cô kiên định. “Tôi sẽ không để cho anh gần June.”
Mewnich rời đi, để lại Aiden đứng lặng một mình trong ngôi nhà nhỏ x xinh. Aiden nhìn theo bóng lưng của Mewnich, ánh mắt anh ta tỏa ra một nụ cười lạnh lùng.
“Mewnich, cô không biết rằng, cô đã bị cuốn vào một trò chơi nguy hiểm.” Aiden thầm nhủ, giọng nói anh ta âm u và thâm trầm. “Tôi sẽ cho cô biết rằng, ai mới là người chiến thắng cuối cùng.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro