Chương 9A


Bóng Ma Quá Khứ và Ánh Sáng Le Lói

Ánh chiều tà nhuộm vàng căn hộ hiện đại của June, nhưng không khí lại nặng trĩu, một sự im lặng nghẹt thở bao phủ không gian. Bức tranh sơn dầu dang dở trên giá vẽ, với những nét cọ mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu thẳm, phản ánh tâm trạng bất an của June. Cô nhìn Mewnich, người đang ngồi trên ghế sofa, đôi mắt đen láy đượm buồn, ánh lên nỗi cô đơn khó tả. Ánh nắng chiều chiếu lên khuôn mặt thanh tú của Mewnich, nhưng không che giấu được sự mệt mỏi, tổn thương đang âm thầm gặm nhấm tâm hồn em. June nhận ra sự xa cách trong ánh mắt Mewnich, một khoảng cách không phải về địa lý, mà là về tâm hồn, một khoảng cách mà sự gần gũi về thể xác không thể xóa nhòa.

“Em đang nghĩ gì vậy?” June hỏi, giọng cô nhẹ nhàng, cố gắng phá vỡ sự im lặng nặng nề. Sự im lặng vẫn kéo dài, một khoảng cách vô hình dường như đang ngăn cách hai người. June cố giữ nụ cười trên môi, nhưng ánh mắt cô lại toát lên sự lo lắng, một sự lo lắng không thể che giấu, một sự lo lắng không chỉ dành cho Mewnich mà còn cho chính bản thân cô.

“Em… em không sao,” Mewnich đáp, giọng khẽ khàng, nhưng vẫn run rẩy. Giọng nói ấy, yếu ớt nhưng kiên cường, như thể đang cố gắng che giấu một nỗi đau lớn lao.

“Em đừng nói dối chị,” June nói, giọng cô vừa dịu dàng vừa kiên định, chứa đựng sự thấu hiểu sâu sắc. “Chị biết em đang gặp khó khăn. Chị thấy được điều đó trong ánh mắt em.”

Mewnich im lặng, cúi đầu, nhìn chiếc ly cà phê nguội lạnh trên bàn. Những mảnh ký ức vụn vỡ ùa về, như những con sóng dữ dội, xô vào bờ biển tâm hồn em, khiến tim em nhói buốt. Em nhớ lại tuổi thơ thiếu thốn tình cảm, sự ly hôn của cha mẹ, ngôi nhà cũ kỹ, lạnh lẽo của ông nội ở ngoại ô Bangkok – một biệt thự cổ kính nằm trong khu dân cư giàu có, biệt lập, xa hoa nhưng lại mang không khí u buồn, cô độc. Những tiếng cãi vã dữ dội, những giọt nước mắt của mẹ, sự im lặng lạnh lẽo của cha, tất cả đều là những vết thương lòng chưa bao giờ lành hẳn. Rồi một ngày, mẹ và cha ly hôn nhau, chỉ để lại em và ông nội. Ông nội yêu thương em, nhưng tuổi già của ông không thể bù đắp cho tình thương thiếu vắng của cha mẹ.

Sự giàu có của gia đình, những biệt thự xa hoa, dường như chỉ là lớp vỏ bọc hào nhoáng che giấu một gia đình tan vỡ, thiếu vắng tình yêu thương. Em nhớ những buổi chiều tĩnh lặng bên ông nội, những lời dạy bảo của ông về nghệ thuật và cuộc sống, sự tự hào của ông về tài năng của em, và sự ủng hộ vô điều kiện của ông đối với đam mê viết lách của em. Nhưng ngay cả tình yêu thương của ông nội cũng không thể lấp đầy khoảng trống sâu thẳm trong trái tim em. Một khoảng trống chỉ có thể được lấp đầy bằng tình yêu thương đích thực, bằng sự thấu hiểu và sẻ chia chân thành.

“Chị June,” Mewnich cất giọng, phá vỡ sự tĩnh lặng, “Em... em chưa kể hết cho chị.” Giọng nói của Mewnich run rẩy, như thể đang cố gắng vượt qua một rào cản vô hình.

June gật đầu, ánh mắt cô đầy sự quan tâm. “Em cứ nói đi, Mewnich. Chị đang nghe.” June đặt tay lên tay Mewnich, một cử chỉ nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, một sự an ủi thầm lặng.

Mewnich nhắm mắt lại, những kỷ niệm ùa về như một dòng sông cuồn cuộn. Cô nhớ những ngày tháng sống cùng ông nội, những buổi chiều tĩnh lặng bên ông, những lời dạy bảo của ông về nghệ thuật và cuộc sống. Ông nội cô, Ngài Moreau, một nhà phê bình nghệ thuật lão thành, thường xuyên đến thăm, là nguồn động viên tinh thần lớn lao đối với Mewnich. Ông ấy luôn tự hào về tài năng của cháu nội mình, luôn tin tưởng vào tương lai của Mewnich bé nhỏ, và luôn sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm, kiến thức của mình. Nhưng tất cả những điều đó không thể che lấp đi nỗi cô đơn sâu thẳm trong lòng cô gái nhỏ.

“Em chuyển đến sống cùng chị... một phần vì ông nội quá nghiêm khắc, một phần vì em muốn tìm kiếm một cuộc sống mới, một nơi có nhiều tiếng cười, có sự ấm áp của gia đình,” Mewnich nói, giọng em khẽ run.

“Nhưng... em vẫn luôn cảm thấy mình cô đơn. Em luôn cảm thấy mình là người ngoài cuộc, là người không thuộc về đâu cả.” Những lời nói ấy, nhẹ nhàng nhưng chứa đựng một nỗi buồn sâu lắng, một nỗi buồn mà chỉ những ai từng trải qua mới có thể hiểu được.

June nhẹ nhàng ôm Mewnich vào lòng, cô hiểu được nỗi đau mà em đang gánh chịu. “Chị sẽ luôn ở bên em, trong mọi thử thách,” June thì thầm, giọng cô đầy sự an ủi. Nhưng June cũng đang đau đớn vì mối quan hệ phức tạp với Bội San, người yêu cũ của cô.

Sự chia tay đã để lại trong cô những vết thương lòng sâu sắc, những ký ức mà cô không thể dễ dàng xóa nhòa. Sự xuất hiện của Bội San, một cô gái mạnh mẽ, độc lập, và đầy bí ẩn, sẽ làm thay đổi cục diện câu chuyện, sẽ làm phức tạp thêm những mối quan hệ vốn đã rối ren.

Đúng lúc đó, điện thoại của Mewnich reo lên. Em nhìn màn hình, thở dài. “Là Rini,” em nói.

“Rini?” June hỏi, ánh mắt cô đầy tò mò.

“Bạn thân thời thơ ấu của em,” Mewnich giải thích. “Chúng em là hàng xóm cũ, cùng lớn lên ở một khu phố biệt lập bên ngoài Bangkok.”

Mewnich bắt máy. Giọng Rini đầy lo lắng. “Mewnich, em sao rồi? Em có khỏe không?”

Mewnich kể cho Rini nghe về những khó khăn mà em đang gặp phải. Rini lắng nghe chăm chú, thỉnh thoảng hỏi han, an ủi. Rini biết về “Chromatic Depths”, về những bí mật đằng sau những bức tranh đã ám ảnh gia đình Mewnich nhiều thập kỷ.

Rini, với giọng nói trầm ấm và đầy kinh nghiệm, không chỉ là người bạn thân mà còn là một người hướng dẫn, một người chị cả, chia sẻ những kiến thức sâu rộng về nghệ thuật và lịch sử mà cô đã tích lũy được trong nhiều năm. Cô không chỉ đơn thuần là cung cấp thông tin, mà còn phân tích, giải thích, giúp Mewnich hiểu rõ hơn về những bí ẩn đằng sau những bức tranh.

Rini kể cho Mewnich nghe những gì cô biết, những gì cô đã chứng kiến và nghe thấy trong nhiều năm qua, những thông tin cô thu thập được từ nhiều nguồn khác nhau, cả những nguồn thông tin chính thống lẫn những lời đồn đại bí ẩn. Cô kể về những người bạn của bà ngoại, những người đã bị tổn thương bởi những bí mật của “Chromatic Depths”, những người đã tự sát, hoặc biến mất không dấu vết, để lại những câu chuyện đầy ám ảnh. Rini cũng kể về những tài liệu cổ mà bà ngoại cô để lại, những tài liệu chứa đựng những thông tin quan trọng về nguồn gốc của “Chromatic Depths” và những người đã bị nó làm hại. Cô nhấn mạnh tầm quan trọng của bức tranh trung tâm, Garbhodakaśāyī (गर्भोदकशायी)*.

Và những ký hiệu bí ẩn được vẽ trên mỗi bức tranh, những ký hiệu mà cô tin rằng là chìa khóa để giải mã bí mật của cả bộ sưu tập.

Sau cuộc gọi, Mewnich kể lại cho June những gì Rini vừa nói. June lắng nghe chăm chú, ánh mắt cô đầy sự ngạc nhiên và lo lắng. Cô không ngờ rằng, đằng sau vẻ ngoài yếu đuối của Mewnich lại ẩn chứa một bí mật kinh hoàng như vậy.

“Chromatic Depths” June lẩm bẩm, nhớ đến những bức tranh mà Mewnich đã kể va thông qua việc Rini mô tả. Những bức tranh không chỉ là tác phẩm nghệ thuật, mà còn là những mảnh ghép của một câu chuyện bí ẩn, đầy rẫy những lời nguyền và cái chết. Những bức tranh sơn dầu với gam màu tối u ám, đen, tím than và đỏ thẫm, phong cách siêu thực với những hình ảnh kỳ dị, khuôn mặt méo mó, ánh mắt rỗng tuếch. Một số bức miêu tả cảnh bạo lực, chết chóc, kinh hoàng, số khác lại mang vẻ đẹp ma quái, bí ẩn, quyến rũ. Nhưng điều đáng chú ý là, mỗi bức tranh đều được vẽ trên một loại chất liệu khác nhau, không phải là vải bố thông thường. Một số được vẽ trên da động vật, một số trên gỗ mục nát, một số trên đá, thậm chí có bức được vẽ trên xương. Chất liệu kỳ lạ này càng làm tăng thêm sự rùng rợn và bí ẩn cho bộ sưu tập.

June, với kinh nghiệm của một người yêu thích nghệ thuật, nhận ra sự kỳ lạ và đáng sợ trong những mô tả của Mewnich. Cô hiểu rằng, đây không chỉ là những bức tranh đơn thuần, mà là những hiện vật chứa đựng một năng lượng bí ẩn, một năng lượng có thể ảnh hưởng đến tâm trí và linh hồn của người xem.

Đúng lúc đó, điện thoại của June reo lên. Là một dãy số không được lưu trong danh bạ nhưng June biết, đây là Bội San. June bối rối nhìn Mewnich, cô gái trẻ hơn chỉ mỉm cười và rồi June bắt máy. Giọng Bội San, nghe có vẻ xa lạ, không còn sự thân mật như trước, mang một chút kiêu hãnh, một chút tự tin. “June, tớ nghe nói cậu đã đoạt giải thưởng Presart. Thật đáng mừng. June bé nhỏ đã thành công hơn nhiều so với lúc chúng ta chia tay.”

Có một sự ngầm so sánh, một sự ganh tị trong giọng nói của Bội San. “Tớ… tớ muốn gặp cậu. Chúng ta có thể nói chuyện lại được không?” Giọng cô ấy thay đổi, trở nên mềm mại hơn, mang một chút cầu xin. “Tớ nhớ cậu.” Đây không phải là sự lo lắng, mà là một sự tính toán, một sự trở lại đầy toan tính. Bội San muốn quay lại với June, không phải vì tình yêu, mà vì sự thành công của June.

June nhìn Mewnich, ánh mắt cô đầy sự phức tạp. Cô không biết có nên nói với Mewnich về cuộc gọi này hay không. Bội San không liên quan trực tiếp đến “Chromatic Depths”, nhưng sự xuất hiện của cô ấy mang đến một yếu tố mới, một yếu tố có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của Mewnich, một yếu tố có thể làm phức tạp thêm những mối quan hệ vốn đã rối ren. Bội San, với sự thông minh và quyết đoán của mình, sẽ đóng một vai trò quan trọng trong việc giải mã bí mật của “Chromatic Depths”, nhưng động cơ của cô ấy lại hoàn toàn khác.

Đột nhiên, đèn trong căn hộ bị cúp điện. Căn phòng chìm vào bóng tối, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ màn hình điện thoại. Một tiếng động lạ vang lên từ phía cửa sổ. Mewnich và June nhìn nhau, ánh mắt họ đều đầy sợ hãi. Có ai đó đang ở ngoài kia. Một bóng đen lướt nhanh ngoài cửa sổ, biến mất trong đêm tối. Sự im lặng bao trùm căn phòng, một sự im lặng đầy sợ hãi và hồi hộp.

-

Chương 9 - Phần 1 khép lại với một sự kiện bất ngờ, một sự kiện có thể thay đổi toàn bộ cục diện của câu chuyện. Bóng tối bao trùm, nhưng ánh sáng hy vọng vẫn le lói, yếu ớt nhưng kiên cường. Họ biết rằng, cuộc chiến chống lại bóng ma quá khứ mới chỉ bắt đầu. Những bí mật của “Chromatic Depths”, mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật, và sự xuất hiện của những bóng đen bí ẩn hứa hẹn một câu chuyện đầy kịch tính và hấp dẫn trong những chương tiếp theo. Rini, với kiến thức uyên thâm của mình, và Bội San, với sự thông minh và quyết đoán, nhưng cũng đầy toan tính, sẽ cùng Mewnich và June bước vào cuộc chiến chống lại bóng tối, một cuộc chiến đầy thử thách và nguy hiểm.

=============

CHÚ THÍCH:

(suộc từ tiếng Sanskrit đến từ chị Gu Gồ kết hợp với cốt truyện chương 9 do mình viết).

Mình khá lo lắng về việc mọi người sẽ không hiểu rõ tên bộ truyện cũng như tên bức tranh trung tâm (sẽ có phần viết riêng) nên mình sẽ ghi ra rõ về ý nghĩa của cái tên này. Thật ra chương 9 không khó viết, lý do mình ngâm lâu thế vì 2 lý do, 1 là vì mình hay bận, 2 là vì mình mải mê đi tìm cái tên cho bức tranh trung tâm này :))

*: Garbhodakaśāyī (गर्भोदकशायी) - tiếng Sanskrit.

Garbhodakaśāyī (गर्भोदकशायी) trong chương 9 là tên của một bức tranh trung tâm trong triển lãm nghệ thuật "Chromatic Depths".

1. Ý nghĩa của Garbhodakaśāyī:

Trong văn hóa Hindu: Garbhodakaśāyī là một trong những hình thức của Vishnu, vị thần bảo tồn trong thần thoại Hindu. Ông được cho là nằm ngủ trên rắn Naga trong "biển nguyên thủy" (Garbhodaka) và từ rốn của ông, hoa sen Brahma nở ra, bắt đầu chu kỳ sáng tạo.

Trong chương 9: Tên gọi này được chọn cho bức tranh vì nó ẩn dụ cho sự kết nối giữa sự sáng tạo, sự tồn tại và sự hủy diệt, những chủ đề chính được khám phá trong triển lãm. Bức tranh có thể miêu tả một hình ảnh trừu tượng hoặc biểu tượng đại diện cho sự kết nối này.

-

2. Vai trò của Garbhodakaśāyī trong chương 9:

Bức tranh mang tên Garbhodakaśāyī là trung tâm của triển lãm "Chromatic Depths", nó thu hút sự chú ý của các nhân vật và tạo ra những cuộc đối thoại xoay quanh ý nghĩa của nó. Bức tranh có thể là một điểm mấu chốt trong cốt truyện, gợi mở những bí mật hoặc hé lộ những thông điệp ẩn sau đó.

-

3. Sự bí ẩn:

Tên gọi Garbhodakaśāyī mang một ý nghĩa sâu sắc trong văn hóa Hindu, điều này tạo ra một lớp bí ẩn xung quanh bức tranh. Các nhân vật có thể có những cách hiểu khác nhau về bức tranh, dẫn đến những cuộc tranh luận và xung đột. Bức tranh cũng có thể là một ẩn dụ cho những bí mật chưa được giải đáp trong cuộc sống của các nhân vật.

-

4. Lời kết:

Garbhodakaśāyī (गर्भोदकशायी) là một tên gọi đầy ẩn dụ và bí ẩn, nó đóng vai trò quan trọng trong chương 9. Bức tranh mang tên này có thể là một điểm mấu chốt trong cốt truyện, tạo ra những cuộc đối thoại và xung đột, đồng thời gợi mở những bí mật chưa được giải đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro