Chương 2: Đêm Dài Không Lối Thoát
Không khí trong biệt thự càng lúc càng lạnh, như thể có một cái gì đó đang đè nén không gian. Bạch Linh siết chặt khẩu súng trong tay, mắt không rời khỏi những góc tối trong căn phòng. Tiếng bước chân của họ vang vọng trong không gian tĩnh lặng, từng bước từng bước càng thêm nặng nề.
Lâm Hạo đứng cách Bạch Linh một bước, ánh mắt của anh lướt qua từng bức tranh vẽ trên tường, những hình vẽ kỳ lạ giống như những linh hồn đã bị giam giữ, không thể thoát ra. Một sự sợ hãi mơ hồ len lỏi trong lòng, nhưng anh không hề biểu lộ ra ngoài.
"Chúng ta đang tìm kiếm gì?" Bạch Linh lên tiếng, giọng anh lạnh lùng, không chút biểu cảm.
Lâm Hạo không trả lời ngay lập tức, anh chỉ nhìn vào một bức tranh lớn, hình ảnh của một người đàn ông đang đứng giữa một vòng tròn ánh sáng, tay cầm một cây gậy cổ. "Đây là nghi lễ triệu hồn cổ xưa. Một người chết sẽ quay lại để báo thù nếu không được giải thoát đúng cách." Anh quay lại, ánh mắt trở nên nghiêm túc. "Nhiệm vụ của chúng ta là tìm ra cách phá vỡ lời nguyền này trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ."
Ngôn Nữ đứng bên cạnh, đôi mắt âm dương của cô lóe sáng. Cô đưa tay lên, những ký tự cổ xưa từ từ xuất hiện trong không khí, giống như một bùa chú bảo vệ. "Tôi cảm nhận được linh hồn của những người đã chết đang rất gần. Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng."
Tiểu Phong, người luôn tỏ ra thận trọng, nhìn vào bốn bức tường, cố gắng tìm ra dấu vết gì đó mà Bạch Linh có thể đã bỏ qua. "Nhưng sao chúng ta không tìm được dấu vết gì? Dường như không có ai ở đây."
Lâm Hạo lắc đầu. "Chúng ta không thể nhìn thấy linh hồn bằng mắt thường. Cái chúng ta đang tìm là dấu vết của một linh hồn bị mắc kẹt, một linh hồn có thể đang điều khiển những vụ án này."
Bạch Linh hơi nhíu mày, không mấy tin tưởng vào lời giải thích này. Anh không phải kiểu người dễ bị thuyết phục bởi những lý thuyết vô hình. Tuy nhiên, anh không thể phủ nhận rằng mọi chuyện đã vượt quá giới hạn của một vụ án giết người thông thường.
"Bắt đầu từ đâu?" Bạch Linh hỏi.
Ngôn Nữ tiến đến một góc tối, nơi những bức tường vỡ nát và trần nhà có những vết nứt. Cô khẽ lẩm bẩm một câu chú, và ngay lập tức, không khí xung quanh bắt đầu thay đổi. Một luồng hơi lạnh toả ra từ vết nứt, và một tiếng thét yếu ớt văng vẳng từ sâu trong bóng tối.
“Có điều gì đó ẩn chứa bên trong.” Ngôn Nữ nói, đôi mắt cô sáng rực như hai ngọn đèn trong đêm tối. “Chúng ta phải mở nó ra.”
Tiểu Phong tiến lên, đưa tay ra đẩy một mảnh tường lạ, và một căn phòng bí mật hiện ra. Trong đó là một chiếc bàn lễ nghi, với những món đồ cổ xưa, những vòng tròn bùa chú được vẽ xung quanh. Trên bàn, có một cuốn sách cũ được mở ra.
Lâm Hạo bước đến, nhặt cuốn sách lên và lật những trang giấy đã cũ nát. "Đây chính là cách để phá vỡ lời nguyền. Tuy nhiên, chúng ta cần phải thực hiện nghi thức đúng cách, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Bạch Linh không khỏi cảm thấy sự căng thẳng trong không khí. Anh không thể để chuyện này vượt khỏi tầm kiểm soát. Nhưng rồi một luồng gió mạnh đột ngột thổi qua, làm tắt ngấm những ngọn đèn, khiến không gian xung quanh trở nên u ám.
"Chúng ta cần phải nhanh chóng," Lâm Hạo nói, giọng đầy lo lắng. "Chúng ta đã đánh thức linh hồn."
Ngay khi lời anh vừa dứt, một bóng đen xuất hiện phía sau họ, lướt qua như một cơn gió. Một âm thanh khô khốc vang lên, tiếng cười quái dị phát ra từ đâu đó trong bóng tối. Ngôn Nữ nắm chặt tay Tiểu Phong, đôi mắt cô không rời khỏi bóng đen đó.
“Đừng để nó thoát ra,” cô cảnh báo, giọng run rẩy. “Nó sẽ lấy mạng chúng ta nếu chúng ta không cẩn thận.”
Bạch Linh không chút do dự, anh bước nhanh về phía trước, khẩu súng trong tay sẵn sàng. "Tôi sẽ không để nó làm hại ai." Anh nói, nhưng trong lòng lại có một cảm giác kỳ lạ, như thể linh hồn này đang thách thức anh.
Đột nhiên, bóng đen đó lao về phía họ, nhưng trước khi kịp tấn công, Lâm Hạo giơ tay lên, lẩm bẩm một câu chú. Một luồng sáng bao quanh anh, và bóng đen kia bỗng dừng lại, không thể di chuyển được.
"Làm thế nào để đánh bại nó?" Bạch Linh hỏi, mắt không rời khỏi con quái vật đang bị phong ấn trước mặt.
Lâm Hạo quay lại, ánh mắt của anh tràn đầy quyết tâm. "Chúng ta phải phá vỡ vòng phong ấn và làm cho nó không thể tồn tại trong thế giới này nữa."
Bạch Linh hít một hơi thật sâu, rồi nhìn vào Lâm Hạo, ánh mắt hai người như muốn trao gửi những điều chưa nói hết. "Làm đi," anh nói.
---
Kết thúc chương 2
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro