Chương 5: Kẻ Thù Vô Hình

Bầu không khí nặng nề bao trùm lấy nhóm Bạch Linh, khi người đàn ông lạ mặt đứng trước mặt họ, đôi mắt không hề chớp dù bị bao quanh bởi sự cảnh giác của cả nhóm. Bạch Linh không có thói quen để lộ sự sợ hãi, nhưng trong tình huống này, anh không thể phủ nhận rằng có một cảm giác không thể giải thích được đang lan tỏa trong không gian. Đó không phải là sự sợ hãi thông thường, mà là một sự cảnh giác tột độ.

"Anh là ai?" Bạch Linh hỏi lại, khẩu súng trong tay vẫn không hạ xuống. Anh cần phải chắc chắn, nhưng cũng phải giữ mình không rơi vào sự bối rối của tình thế.

Người đàn ông mỉm cười, bước lại gần hơn, đôi mắt của anh ta như thể đang cố đọc suy nghĩ của Bạch Linh. "Tôi là người mà các bạn tìm kiếm," giọng nói của anh ta nhẹ nhàng, nhưng mỗi chữ đều có một sức nặng kỳ lạ, "Và cũng là kẻ đã tạo ra tất cả những chuyện này."

"Người tạo ra lời nguyền?" Lâm Hạo hỏi, ánh mắt không rời khỏi người đàn ông lạ mặt. Dù anh ta là một thầy tâm linh, nhưng lần đầu tiên, anh cảm thấy một sức mạnh vô hình từ đối phương, như thể người này sở hữu một quyền lực mà anh không thể hiểu hết.

Người đàn ông không trả lời ngay mà chỉ đưa mắt nhìn Ngôn Nữ. Đôi mắt âm dương của cô lóe lên một tia sáng lạ. Ngôn Nữ cau mày, cô có thể cảm nhận được rằng người này không phải là một con người bình thường. "Cậu ta có mối liên hệ với linh hồn kia, đúng không?" ông ta hỏi, giọng nhẹ nhưng sắc bén.

"Đúng vậy." Người đàn ông trả lời đơn giản, nhưng ánh mắt của anh ta lướt qua tất cả họ, như thể đang đánh giá từng người một. "Tôi là người thầy của những linh hồn bị bỏ quên, là kẻ gác cổng giữa thế giới này và thế giới kia."

Bạch Linh không để cảm giác sợ hãi chi phối, anh kiên quyết nhìn thẳng vào đối phương. "Vậy sao anh lại tạo ra những cái chết? Tại sao lại lôi kéo chúng tôi vào chuyện này?"

Người đàn ông chỉ mỉm cười, nụ cười không chút hài hước. "Tôi không tạo ra cái chết. Tôi chỉ là người giữ chìa khóa cho những linh hồn chưa siêu thoát. Các bạn nghĩ mình có thể sống sót sau khi đã đụng phải những thế lực này mà không trả giá sao?"

Lâm Hạo bước lên phía trước, đôi mắt anh trầm tư. "Vậy là anh muốn chúng tôi phải trả giá? Nhưng có vẻ như chúng tôi không phải là mục tiêu chính của anh, đúng không?"

Người đàn ông gật đầu nhẹ, một ánh nhìn thoáng qua như thể anh ta đang thử thách sự kiên nhẫn của mọi người. "Không. Các bạn không phải là mục tiêu. Các bạn chỉ là những công cụ giúp tôi hoàn thành công việc của mình."

"Vậy mục đích thật sự của anh là gì?" Tiểu Phong không kiềm chế được nữa, giọng anh có chút tức giận. "Anh đang thao túng mọi thứ để làm gì?"

Người đàn ông nhìn Tiểu Phong, ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng đầy vẻ khinh bỉ. "Mục đích của tôi là giải thoát những linh hồn vướng mắc, nhưng không phải theo cách mà các bạn nghĩ. Để làm điều đó, tôi cần sức mạnh của các bạn."

Bạch Linh không thể tin vào những gì mình đang nghe. Một kẻ đứng phía sau tất cả những vụ án kỳ lạ này lại nói rằng hắn chỉ muốn "giải thoát linh hồn"? Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng anh. Anh không thể hiểu được toàn bộ câu chuyện, nhưng một điều là rõ ràng: Người đàn ông này không phải là người bình thường. Hắn ta sở hữu một sức mạnh mà ngay cả Lâm Hạo, với kiến thức tâm linh của mình, cũng không thể đoán được.

Đột nhiên, Ngôn Nữ bước lên phía trước, đôi mắt âm dương của cô sáng rực. "Chúng tôi sẽ không để anh tiếp tục thao túng mọi thứ. Chúng tôi sẽ ngừng mọi chuyện ngay tại đây."

Người đàn ông chỉ nhìn cô, ánh mắt có phần khinh miệt. "Các bạn nghĩ mình có thể ngăn tôi sao? Các bạn là những mảnh ghép của một trò chơi lớn hơn mà các bạn không hề hay biết. Các bạn sẽ không thắng nổi đâu."

Với một cử chỉ nhẹ nhàng, hắn ta vẫy tay một cái, và không khí lập tức thay đổi. Bầu không khí xung quanh họ trở nên đặc quánh, như thể có thứ gì đó vô hình đang siết chặt từng hơi thở của họ.

Bạch Linh, cảm nhận rõ rệt sự căng thẳng, giơ khẩu súng trong tay, chuẩn bị đối phó với mọi tình huống. "Tôi sẽ không để anh biến chúng tôi thành con mồi trong trò chơi của mình."

Lâm Hạo cũng bước lên, mắt anh không rời người đàn ông, lời chú đã chuẩn bị sẵn trên môi. "Nếu anh muốn thử sức, chúng ta sẽ không nhượng bộ."

Người đàn ông mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại toát lên sự nguy hiểm. "Thử sức thì thử. Nhưng nhớ rằng, không phải ai cũng có thể sống sót khi đối diện với những linh hồn đã từng là của tôi."

Bạch Linh không muốn chần chừ thêm, anh biết rằng đối mặt với kẻ này không chỉ là một cuộc đối đầu tâm linh mà còn là một trận chiến sinh tử. Nhưng anh cũng hiểu rằng, nếu không ngừng được thế lực này, không chỉ họ mà cả những người vô tội khác sẽ phải trả giá.

Đúng lúc đó, Ngôn Nữ cất giọng lạnh lùng: “Anh nói đúng, nhưng chúng tôi sẽ không để anh thắng.”

---

Kết thúc chương 5

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #tinhcam