Vụ Án Giết Người Tại Số 75, Phố Birch (1)
Một sáng nọ, cảnh sát vùng Wilkes Barre, Pennsylvania nhận được thông tin về cuộc tấn công xảy ra tại nhà riêng của một nha sĩ ở địa chỉ số 75 phố Birch. Hai sĩ quan Dale Minnick và Anthony George lập tức lên đường đến hiện trường vụ việc.
Đến nơi, họ tìm thấy Tiến sĩ Edward Glenn Wolsieffer, 33 tuổi, đang nằm trên sàn nhà. Nạn nhân không gặp nguy hiểm đến tính mạng và đã tỉnh lại. Wolsieffer khai rằng có người đã tấn công, bóp cổ và đánh anh bằng một vật cùn. Anh trai của Glenn Wolsieffer làNeil Wolsieffer lúc đó cũng có mặt, Neil sống ở con phố đối diện và đã vội vã chạy sang sau khi nhận được điện thoại của em trai.Neil cũng là người đã báo cảnh sát.
Khi được hỏi vì sao không gọi cho cảnh sát ngay lập tức,
Wolsieffer giải thích rằng mình quá choáng váng và chỉ nhớ được số điện thoại của anh ruột. Anh ta cho biết vợ và con gái 5 tuổi của mình vẫn đang ở trên lầu nhưng không rõ an nguy ra sao.
Neil nói mỗi lần anh định lên kiểm tra tình hình của hai người còn lại trong nhà, Wolsieffer luôn rên rỉ và dường như sắp ngất đi vì đau đớn nên tới giờ họ vẫn chưa lên đến lầu hai. Wolsieffer thanh minh rằng mình lo sợ kẻ tấn công vân quanh quân trong nhà nên không dám tự ý hành động.
Minnick và George vội vã kiểm tra tình hình của hai nạn nhân còn lại. Hai sĩ quan không tìm thấy dấu vết của kẻ đột nhập dủ đã khám xét cẩn thận, nhưng điều không may đó là vợ của Wolsieffer được tìm thấy trong trạng thái tử vong tại phòng ngũ. Nạn nhân nằm nghiêng trên sàn, gân giường ngú, đầu hướng vào chân giường.Phần cổ của cô có vết bầm tím, sắc mặt tái xanh, khóe miệng dính nước miếng. Đây là tử trạng của người bị bóp cổ bằng tay, cảnh sát suy đoán vợ của Wolsieffer là Betty đã bị siết cổ đến chết.
Ngoài ra, cảnh sát còn tìm thấy vết máu trên ga trải giường.Mặt nạn nhân cũng dính máu nhưng đã được lau sạch, đồ ngủ của Betty bị cởi đến thắt lưng. Bác sĩ pháp y có kinh nghiệm cho biết nạn nhân không bị tấn công tình dục.
Daniel, con gái 5 tuổi của Wolsieffer, vẫn đang ngủ ở phòng bên cạnh. Cô bé không hề hấn gì, sau khi tỉnh dậy, em nói với cảnh sát rằng mình không nghe thấy bất cứ tiếng động lạ nào.
Sau khi xem xét tình hình ở lầu hai, Minnick và George di chuyển xuống lầu một. Thay vì miêu tả lại những gì đã trông thấy, họ hỏi Wolsieffer chuyện gì đã xảy ra. Vị nha sĩ kể lại, sáng sớm ngày hôm đó, anh ta bị đánh thức bởi những tiếng động lạ. Rất nhanh, anh bèn lôi một khẩu súng lục từ trong tủ đầu giường ra và xuống lầu kiểm tra một mình, để lại người vợ Betty đang ngủ.
Bước đến cửa phòng ngủ, Wolsieffer nhìn thấy bóng một người đàn ông cao to dưới chân cầu thang, kẻ kia không phát giác ra anh.Đang lúc định bám theo kẻ gian xuống nhà thì Wolsieffer bỗng mất dấu và bị tấn công từ phía sau một cách vô cùng bất ngờ. Kẻ tấn công siết cổ anh bằng một sợi dây, Wolsieffer đá chân về phía sau để đánh trả và đụng trúng vào phần bụng của người kia. Cú đá khiến kẻ gian mất thăng băng và thả lỏng lực tay, tuy nhiên Wolsieffer chưa kịp quay lại thì đã bị đánh mạnh vào đầu và bất tỉnh.Sau khi lấy lại được ý thức, Wolsieffer nhanh chóng gọi cho anh trai là Neil.
Sau đó,nhân viên y tế khẩn trương khám và xử lý vết thương cho vị nha sĩ. Các vết thương của Wolsieffer không nghiêm trọng, sau đầu có vết bam, vài vết đỏ ở sau cổ và dấu cào cấu trên ngực trái. Để chắc chăn, cảnh sát vân đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra tông thế. Bác sĩ cũng nói răng nạn nhân không gặp vấn đề nguy hiểm nhưng Wolsieffer yêu cầu được ở lại bệnh viện để theo dõi thêm.
Trên thực tế, lời khai của Wolsieffer rất đáng nghi. Anh ta nói rằng kẻ gian đột nhập vào từ cửa sổ lầu hai ở thời điểm rạng sáng, điều này không hợp lý. Cảnh sát tìm thấy một chiếc thang dẫn đến cửa sổ phòng ngủ trên lầu hai ở ngoài nhà, tuy nhiên chiếc thang này đã mục nát đến nỗi người nhẹ cân cũng không thể sử dụng được, huống chi là một người đàn ông cao to, lực lưỡng như mô tả.
Mặt đất ở vị trí đặt thang rất mềm nhưng không hề có vết lõm do trọng lượng của người đứng trên thang tạo thành, ngoài ra cũng không có dấu vết ở điểm tiếp xúc giữa thang và máng xối trên mái nhà.
Thêm vào đó, tình trạng phòng ngủ cũng không khớp với lời kể của Wolsieffer. Đồ vật có giá trị vẫn còn nguyên, kể cả những món trang sức đắt tiền ngay trên mặt bàn. Nếu hung thủ có ý định giết người, tại sao không dùng súng để xử lý Wolsieffer khi anh ta hôn mê mà lại quay trở lại lầu hai để giết một người phụ nữ không có vũ khí?
Đồng thời, có hai điểm đáng nghi khiến cảnh sát chú ý. Đầu tiên, nếu Wolsieffer bị hành hung tới mức ngất xỉu, tại sao trên cổ lại không xuất hiện dấu vết vật lộn? Thứ hai, tại sao Wolsieffer và anh trai không lên lầu để kiểm tra tình hình của Betty và Daniel?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro