sói nhỏ không gầm, sói nhỏ chỉ cột cún bằng những điều ngọt.

from: sói nhỏ
to: công chúa

một - anh xinh cứ ngủ sớm. để em ngắm anh khi anh thở đều, tóc rối một chút cũng đẹp. em thích vuốt tóc anh lúc anh ngủ ngoan, rồi kéo anh lại gần, để hơi thở anh chạm vào cổ em, ấm cả đêm.

hai - nếu anh lười ăn, đừng tránh mặt em. em sẽ ngồi cạnh, cầm muỗng, đút từng miếng, dỗ anh bằng môi mềm, để anh ngoan ăn cho no, rồi ngoan nằm trong tay em, chẳng sợ bụng réo.

ba - áo hoodie em treo sẵn, anh cứ mặc cho thơm, mặc cho vừa người. mặc rồi, nhớ ôm em một cái, để mùi anh dính lên ngực em, thơm lâu thêm chút.

bốn - hôm nào trời đổ mưa, anh cứ đứng yên, em mang ô đến. vai em ướt cũng được, vai anh thì không. anh chỉ cần cầm tay em, để em dắt anh về.

năm - đêm nào mất ngủ, đừng cuộn một mình. gối em cao, ngực em rộng, chui vô lòng em ngủ, mơ gì cũng êm.

sáu - nếu có gì buồn, nói cho em nghe. em nghe giỏi lắm. anh nói, em gật, em nắm tay, rồi vuốt lưng anh, xua sạch mọi buồn.

bảy - sáng ra anh lười thức cũng được. cứ rúc dưới chăn, em sẽ kéo anh dậy bằng một cái thơm ngay gáy. anh xinh giãy giụa cũng không thoát.

tám - đừng trốn tránh khi em nhìn. ánh mắt anh đẹp, đừng để người ta nhìn lâu hơn em. em nhìn anh mòn cả mắt cũng chẳng ngán.

chín - tay anh nhỏ, tay em to hơn, cứ để em nắm. chen chúc chỗ đông cũng không lạc.

mười - lỡ có mơ giấc mơ xấu, anh cứ giật mình gọi em. em chạy đến, ôm cả mơ xấu giấu sau lưng, trả anh yên giấc.

mười một - bữa nào anh giận em, cứ nói. giận xong thì ngoan trở lại, để em còn thơm chuộc lỗi.

mười hai - anh cười đẹp, cười nhiều lên. để hôm nào em mệt, nhìn cười anh cũng đủ hết buồn.

mười ba - có người lạ bắt chuyện, anh cứ im. quay sang nhìn em, em nói thay. công chúa không cần trả lời ai hết ngoài em.

mười bốn - lỡ anh lười gội đầu, cứ tựa vô đùi em. em gội tóc, hong tóc, luồn tay trong tóc, thơm từ chân tóc xuống gáy.

mười lăm - khi anh mặc áo em mua, quay lại cho em nhìn. anh mặc gì cũng xinh, nhưng mặc đồ em chọn thì đẹp gấp đôi.

mười sáu - đêm nào em bận không về kịp, anh cứ mở đèn chờ. đèn anh sáng, lòng em yên.

mười bảy - anh không cần nói yêu em nhiều, chỉ cần nằm cạnh, kéo tay em ôm eo anh. thế thôi là đủ.

mười tám - trời lạnh thì mặc đủ áo, còn lạnh hơn thì leo lên lòng em, cho em sưởi, cho em giữ ấm bụng anh.

mười chín - nếu ai đó nhìn anh lâu quá, anh cứ trốn sau lưng em. em nhỏ nhưng che được cho anh.

hai mươi - lúc anh bày bừa, cứ bày tiếp. em dọn cho, lườm anh xíu rồi thơm má bù.

hai mươi mốt - lúc anh ho, anh sổ mũi, anh mệt, cứ để em biết. em chẳng giỏi thuốc thang, nhưng em giỏi vỗ lưng, giỏi ôm anh nằm ngoan.

hai mươi hai - anh thích ăn gì cứ nói, em chẳng giỏi nấu nhưng giỏi học. em học vì anh, rồi anh ăn vì em, ấm bụng cả hai.

hai mươi ba - khi anh cười, đừng che miệng. môi anh xinh, răng anh trắng, em thích nhìn.

hai mươi bốn - đi đường xa, anh cứ nắm tay em. xe đông, phố kẹt, cũng chẳng ai chen vào giữa mình được.

hai mươi lăm - khi anh buồn ngủ mà còn việc, anh cứ ngủ trước. việc còn đấy để em lo, anh ngủ là đủ.

hai mươi sáu - giày anh lấm, áo anh dơ, để em giặt. công chúa của em chỉ cần mặc sạch, đi êm.

hai mươi bảy - anh mà ghen, anh cứ nói. em cười xong sẽ nắm tay anh chặt hơn, để anh tin là anh chẳng mất gì cả.

hai mươi tám - trời mưa đêm, đừng mở cửa sổ. gió lùa anh lạnh, em lo.

hai mươi chín - mưa tạnh, anh cứ thơm em một cái, rồi bảo: "em ơi, ngủ đi." giọng anh xinh, em ngủ ngon liền.

ba mươi - khi anh bận rộn, đừng quên ăn sáng. bận cỡ nào em cũng đút được một miếng bánh.

ba mươi mốt - lúc anh cột tóc, để em cột hộ. em buộc lỏng tay, mà giữ được cả gáy anh trong lòng em.

ba mươi hai - anh thích nghe nhạc gì, cứ mở. em chẳng hiểu cũng gật gù nghe chung, rồi tựa vai anh.

ba mươi ba - đêm nào trằn trọc, anh đừng thở dài. lật người sang em, thở vô cổ em, thở bao nhiêu em cũng chịu được.

ba mươi bốn - khi anh làm nũng, đừng ngại. em thích nghe anh than, thích thấy anh dỗi.

ba mươi lăm - áo anh cũ, anh chê xấu thì cứ để em mặc lại. đồ anh còn mùi anh, em mặc đi mặc lại cho đỡ nhớ.

ba mươi sáu - khi anh xinh khóc, đừng quay lưng. khóc với em, để em lau, rồi thơm mi mắt anh cho khô.

ba mươi bảy - anh chẳng cần giỏi dỗ em. chỉ cần ôm em im lặng, em tự ngoan lại.

ba mươi tám - có ai khen anh, anh cứ cười, rồi quay qua nhìn em để em cũng khen thêm.

ba mươi chín - nếu anh xinh giận lâu quá, em sẽ dỗ bằng kẹo. anh cắn kẹo, em cắn môi anh.

bốn mươi - khi anh chụp hình, gửi em xem trước. em lưu hết, để trong máy, trong lòng cũng giữ.

bốn mươi mốt - mưa phùn, trời gió, đừng xõa tóc dài, tóc ướt rồi anh ho, em lại buồn.

bốn mươi hai - bữa nào anh quên nhắn tin, cứ về nói "em ơi" là em hết giận.

bốn mươi ba - khi anh tựa cửa chờ em, đừng đứng lâu. đứng một lát rồi vào giường trước, để em khép cửa, khép rèm, khép anh lại trong tay em.

bốn mươi bốn - nếu ai làm anh khóc, cứ nói. em không giỏi đánh ai, nhưng em giỏi ôm anh khóc chung.

bốn mươi lăm - lúc anh bận rộn, đừng quên tựa vai em một chút. vai em nhỏ nhưng đủ cho anh dựa.

bốn mươi sáu - nếu anh muốn đi đâu xa, cho em cầm tay lái. đường dài hay ngắn cũng về chung.

bốn mươi bảy - khi anh mặc áo sơ mi trắng, đừng cài hết nút. chừa một nút để em thò tay vô, chạm tim anh đập.

bốn mươi tám - tối nào anh mệt, cứ để em vuốt lưng. lưng anh ấm, tay em mềm, vuốt tới khi anh ngủ ngoan.

bốn mươi chín - anh chở em đi đâu cũng được, miễn anh không chở ai khác.

năm mươi - khi anh cười thành tiếng, nhớ ngoảnh sang em. tiếng anh đẹp, em muốn nghe gần.

năm mươi mốt - anh cắt tóc hay để dài cũng được, miễn là em được luồn tay vào. tóc anh mềm, em vuốt mới chịu yên.

năm mươi hai - lúc anh lười chải tóc, để em chải. tay em không giỏi lắm, nhưng nhẹ hơn lược.

năm mươi ba - bữa nào anh trốn em, em cũng sẽ tìm. trốn giỏi cỡ nào cũng rúc vô lòng em thôi.

năm mươi bốn - khi anh cười ngại, đừng quay mặt. để em ngắm cho đủ, để em nhớ cho lâu.

năm mươi lăm - áo khoác em to, anh mặc ấm. mặc xong thì cởi ra trả em bằng một cái ôm.

năm mươi sáu - nếu trời trở lạnh, anh đừng tự lo. em mang khăn, mang găng, mang môi ấm cho anh.

năm mươi bảy - hôm nào anh lỡ say, đừng uống thêm. gọi em tới đón, em chở anh về, ủ anh ngủ ngoan.

năm mươi tám - lúc anh lăn qua lăn lại trên giường, lăn sang phía em. em chờ sẵn, ôm liền.

năm mươi chín - nếu anh muốn giấu mặt vào cổ em, cứ giấu. cổ em nhỏ nhưng che được hết ngại ngùng của anh.

sáu mươi - khi anh quên tắt đèn, để em tắt hộ. tắt xong em chui lên giường, chui vô ngực anh, ngủ ngoan.

sáu mươi mốt - anh đi đâu xa, để lại áo anh cho em. áo anh giữ mùi anh, em ôm rồi đỡ nhớ.

sáu mươi hai - có ai nhìn anh, cứ nắm tay em chặt hơn. anh là của em, họ nhìn cũng chỉ được nhìn.

sáu mươi ba - khi anh bận quá, để em nhắc anh nghỉ. nghỉ xong thì nằm im, để em vuốt tóc, dỗ anh thiếp đi.

sáu mươi bốn - anh mơ mộng gì cứ kể. em không cười đâu, em giữ lại cho anh, chừa chỗ cho em chen vô mộng đó.

sáu mươi lăm - anh ngồi bên cửa sổ, đừng gác cằm lâu. cằm anh đẹp, gác lâu lạnh, lạnh rồi em lo.

sáu mươi sáu - đêm nào anh thức khuya, anh cứ bật đèn. em tới liền, mang anh vô giường.

sáu mươi bảy - lúc anh bực, cứ đấm vai em một cái. đấm xong em nắm tay anh, không cho bực nữa.

sáu mươi tám - khi anh mắc lỗi nhỏ, đừng cuống. em dỗ một câu, xoa đầu anh, rồi tha hết.

sáu mươi chín - anh nằm mơ thấy em, kể em nghe. em nằm mơ thấy anh, cũng sẽ kể anh nghe.

bảy mươi - anh đừng sợ đêm dài. đêm dài thì cứ dài, em nằm đây giữ giấc anh ngoan.

bảy mươi mốt - nếu anh lạnh chân, kê chân lên đùi em. em ủ tới khi ấm, anh ngủ chưa em vẫn ủ tiếp.

bảy mươi hai - anh mặc áo sơ mi trắng, để lộ cổ thôi cũng được. để em hôn vào, dấu vết anh giữ riêng cho em.

bảy mươi ba - lúc anh hôn em, đừng ngại chậm. hôn chậm một chút, để môi anh dính em lâu hơn.

bảy mươi bốn - anh bực chuyện gì ở ngoài, đừng đem về giường. giường anh để ngủ ngoan, để em ôm, để anh yên.

bảy mươi lăm - anh gối đầu lên tay em, tay tê cũng được. miễn anh ngủ ngon.

bảy mươi sáu - khi anh cười toe, em sẽ cười theo. cười bao lâu cũng được, cười mỏi miệng em cũng chẳng than.

bảy mươi bảy - nếu anh thấy mưa đẹp, dắt em ra hiên ngắm chung. anh ướt mưa, em lau tóc, lau cổ, lau cả gò má lạnh.

bảy mươi tám - anh hát thì hát cho em nghe. giọng anh xinh, để em giữ.

bảy mươi chín - lúc anh làm việc muộn, em ngồi kế bên, im lặng cũng được. miễn anh thấy em.

tám mươi - nếu anh gầy đi, để em vỗ béo. béo xong em ôm mới sướng tay.

tám mươi mốt - anh lỡ tủi thân, cứ trốn vô áo em. áo em không to, nhưng ôm được anh.

tám mươi hai - lúc anh đổ bệnh, để em lo. thuốc đắng em dỗ ngọt, anh đỡ rồi lại ngoan.

tám mươi ba - anh xõa tóc trước mặt em, để em vuốt. tóc anh rủ che mắt, em vén lên, thơm trán anh.

tám mươi bốn - nếu anh lỡ ngủ quên, để em bế anh vô giường. nhẹ tay, nhẹ chân, chẳng đánh thức.

tám mươi lăm - khi anh thấy sợ, gọi tên em. em tới ngay, em nắm tay, em nói: "ngoan, anh có em đây."

tám mươi sáu - anh cứ ngáy nhẹ cũng được, em nghe còn dễ ngủ hơn ru.

tám mươi bảy - khi anh cười ngơ, đừng giấu. cười ngơ cũng đẹp, em ngắm chán mới thôi.

tám mươi tám - nếu anh trốn em, em cũng sẽ tìm. tìm được em phạt bằng hôn.

tám mươi chín - lúc anh đỏ mặt, anh cúi đầu, em nâng cằm. nhìn em rồi đỏ tiếp, cho em nhìn lâu thêm.

chín mươi - anh đi đâu về khuya, nhắn em một câu. em bật đèn, mở cửa, chờ sẵn.

chín mươi mốt - khi anh nhắm mắt, đừng quên hé miệng gọi em. em tới liền, thơm một cái, mới cho anh ngủ.

chín mươi hai - anh ngoan không, ngoan thì gật đầu. em thương.

chín mươi ba - nếu anh mệt, em làm gối cho anh gối. gối mềm, tay em mềm, lòng em mềm hơn.

chín mươi bốn - khi anh mặc áo rộng, để em trốn tay vô ôm bụng anh. bụng anh ấm, tay em cũng ấm.

chín mươi lăm - lúc anh thở dài, em vỗ lưng. thở xong rồi nhìn em cười, ngoan lại liền.

chín mươi sáu - khi anh gọi tên em, đừng thêm ai nữa. tên em để anh giữ riêng.

chín mươi bảy - anh ngủ xong, dậy trước em cũng được. anh ngồi cạnh, nhìn em ngủ.

chín mươi tám - anh đừng sợ em phiền. em phiền là để thương anh.

chín mươi chín - lúc anh mơ hồ, anh cứ để em giữ. anh lơ mơ, em vỗ vai, anh ngủ ngoan.

một trăm - anh xinh cứ nằm trong lòng em. anh không cần ngoan suốt, chỉ cần ngoan khi em dỗ.

ký tên
người thương anh nhất trần đời ♡.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro