Chương VI
Pataphi còn sống. Nhưng đó là một cuộc sống hoàn toàn không hề yên bình.
Mỗi ngày trôi qua như một giấc mộng ảo. Đêm nào Phi cũng tỉnh giấc, mồ hôi ướt đẫm cả áo, Phi nghe thấy tiếng Tam gọi mình từ một nơi rất xa. Không ai biết và cũng chẳng ai thấu hiểu cho sự nhớ nhung đang giết chết cậu từng ngày.
Nhưng....
Phi biết Tam vẫn còn ở đâu đó. Trái tim cậu vẫn luôn thổn thức mỗi khi nghĩ tới anh. Cứ cho là cậu cố chấp hoặc tự thôi miên chính mình. Trực giác cho cậu biết rằng Tam vẫn còn tồn tại.
Và thế là cậu quyết định:
Nếu số phận đã ban cho cậu một cơ hội sống... thì cậu sẽ dùng chính cơ hội đó để cướp lại điều đã mất.
⸻
Pataphi trở lại nơi xảy ra tai nạn, vắng vẻ bao trùm cả không gian tĩnh lặng chỉ có ánh đèn đường hắt lên khuôn mặt đầy sự quyết tâm của cậu.
Nửa đêm, đồng hồ ngừng lại.
Phi gọi tên Tử Thần.
Không một ai trả lời.
Cho đến khi... bầu trời bị xé toạc giữa không trung và mặt đất bắt đầu nứt ra như một tấm gương vỡ.
Và Hắn, Tử thần lại một lần nữa hiện ra.
" Ngươi muốn gì lần này?" – Tử Thần hỏi, lạnh nhạt nhìn con người bé nhỏ đứng trước mặt mình.
" Ngươi đã sống, còn linh hồn kia đã tan thành mây khói. Luật đã được thực thi."
Phi tiến lên phía trước, giọng cậu tràn đầy sự kiên định.
" Tôi muốn đánh cược thêm một lần nữa."
" Không có cược nữa." – Tử Thần đáp.
" Không còn vòng lặp. Không còn hy vọng tái sinh cho cả hai ngươi. Đó là luật."
" Vậy tôi không cược."
Phi nói, ánh mắt rực sáng như lửa.
" Tôi chọn thách đấu."
Tử Thần im lặng.
Trước mặt Hắn là một người thường — nhưng ánh mắt ấy chứa sự liều lĩnh cố chấp một tử sĩ có thể tử bỏ cả máu và linh hồn vì gã đã mất đi tất cả mục đích sống.
" Ngươi muốn thách đấu ta điều gì?"
" Một thử thách. Nếu tôi thắng... Ông phải trả lại linh hồn của Tam. Còn nếu tôi thua...
Linh hồn tôi cũng sẽ tan biến. Mãi mãi trôi trong hư vô."
Tử Thần bật cười.
" Một mạng vô dụng... đối đầu một kẻ nắm luật chơi."
" Chính vì thế, tôi sẽ thắng." Phi xiết chặt nắm đấm.
⸻
🔥 Tử Thần đồng ý.
"Ba thử thách. Một linh hồn. Một kết cục."
1. Thử thách đầu: Lửa Ký Ức
– Phi phải bước vào căn phòng nơi mọi ký ức về Tam bị đang bị đốt cháy.
– Để tìm ra đúng một kỷ niệm có thể gọi được Tam quay về.
– Nếu chọn sai: mất linh hồn.
2. Thử thách hai: Vực Niềm Tin
– Phi phải nhảy xuống vực không đáy, tin rằng Tam vẫn còn tồn tại.
– Nếu nghi ngờ dù chỉ một giây: biến mất mãi mãi.
3. Thử thách cuối cùng: Phản Chiếu
– Phi sẽ đối mặt với ảo ảnh của Tam – lạnh lùng, xa lạ – hỏi rằng:
" Mày có chắc là mày không yêu tao chỉ vì nỗi ám ảnh rằng sự thật mày đã phản bội tao?"
– Nếu Phi không trả lời được: linh hồn sẽ tan biến.
⸻
Phi vượt cả ba thử thách . Nhưng không dễ dàng.
Ở thử thách cuối cùng, cậu nhìn ảo ảnh Tam và nói:
"Tao từng không chắc. Nhưng tao đã chọn chết vì mày, sống cũng vì mày, và chiến đấu vì mày. Nếu đó là ám ảnh... thì đó là một ám ảnh đáng được tuyên dương nhỉ?"
Tử Thần lặng người.
"Ngươi không chỉ vượt thử thách.
Ngươi đã chứng minh được: tình yêu ngươi dành cho linh hồn kia..."
⸻
Và rồi, lần đầu tiên, Tử Thần cúi đầu.
"Ta trả lại ngươi linh hồn ấy. Nhưng nhớ lấy: một linh hồn đã tan sẽ không còn là người cũ. Cậu ta sẽ không nhớ gì. Không yêu ngươi. Không biết ngươi."
" Tôi chấp nhận." – Phi mỉm cười, giọng nhẹ nhàng.
Cuối cùng cậu cũng thắng, cậu đã cứu được người mình yêu.
" Tôi không cần cậu ấy yêu tôi. Tôi chỉ cần cậu ấy còn sống."
⸻
Một cơn gió nhẹ thổi qua.
Phi mở mắt — thấy Tam đang đứng trước mặt, ánh mắt trống rỗng, như chưa từng biết cậu là ai. Tim của Phi như có hàng nghìn cây kim đâm vào, lặng lẽ rỉ máu.
Nhưng Phi mỉm cười.
Vì sau tất cả...
"Miễn là mày còn sống...
thì tao khiến mày yêu lại tao từ đầu,
dù có phải đau bao nhiêu lần đi nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro