Chương 0: Mở đầu
Tôi sống lại rồi, sống lại vào cái ngày tham gia casting chương trình sống còn.
Ừm, đủ wow rồi đó.
Tôi - Bạch Hồng Cường, nghệ sĩ nugu chìm nổi trong giới giải trí Việt Nam cũng được khoảng gần chục năm có lẻ, quyết định đặt chân lên máy bay ra nước ngoài sau khi nhận chiếc job mà tôi nghĩ là cuối cùng trong cuộc đời làm nghệ thuật của mình. Bởi lẽ tôi nghĩ mình không hợp với giới giải trí lắm, khuôn mặt đẹp nhưng trời sinh có mũi tên uất hận, thái độ, ờm, chắc do cơ mặt nên ai cũng nghĩ tôi cố tình làm ra vẻ ngầu lòi, khó gần, tài năng thì cũng có đấy, mà hình như hơi thiếu may mắn một chút... Thôi được rồi nhiều chút.
Cá nhân tôi thấy đấy cũng là một loại năng lực mà nhỉ, hên lắm mới xui được như thế chứ. Thử nghĩ mà xem nhé, làm gì có nghệ sĩ nào gần ba mươi tuổi đầu rồi mà FC lèo tèo được vài mống, followers cũng là công ty mua cho, tham gia đủ loại chương trình, gameshow từ sống còn, giải trí, đến cả trồng rau nuôi gà cũng tham gia rồi, ấy thế mà vẫn chẳng nổi được tí bọt sóng nào.
Tôi ngồi ngẩn người ra ở ghế chờ, lúc ấy, sau một tiếng ngồi vào ghế, máy bay phát nổ, trước khi mất ý thức đàng hoàng, tôi chẳng kịp nghĩ gì, chỉ có khuôn mặt người ấy chiếm lấy toàn bộ tầm nhìn.
Bỏ qua việc máy bay nổ thì hình như kiếp trước tôi không qua được vòng casting trực tiếp, đến ngay cả top 100 cũng không vào được vì hôm đó không hiểu vì sao bản thân liên tục mắc những lỗi cơ bản, mà đáng lẽ không được phép sai.
Haizz, thôi cũng lỡ rồi, nếu ông trời thương tình cho sống lại, vậy thì đành phải không được phép mắc sai lầm ngớ ngẩn như kiếp trước nữa thôi.
*Sàn đỏ sẽ được update nhanh hơn sàn cam
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro