Hạc đen đến từ tương lai

Saniwa.

Đó là những người lắng nghe thần linh, phán xét thần linh. 

Tuy nhiên, vào năm 2205 sau Công Nguyên, những kẻ tự xưng là Lịch sử Tu chính Chủ nghĩa giả với ý định thay đổi quá khứ đã lập nên Thời Gian Tố Hành Quân, liên tục trở về quá khứ, mở các cuộc tấn công trong lịch sử nhằm thay đổi nó.

Để đánh bại Thời Gian Tố Hành Quân, Chính phủ Thời Gian đã sử dụng các hiền nhân Saniwa để bảo vệ lịch sử. Tuy nhiên, bởi vì không thể làm ảnh hưởng quá nhiều đến lịch sử, Chính phủ Thời Gian chỉ có thể chia nhỏ quân ra, đi theo những lượt hạn chế.

Bởi vì số lượng Thời Gian Tố Hành Quân ngày càng đông, việc tăng thêm Saniwa là điều vô cùng cần thiết, dẫn đến việc xem xét và giới hạn yêu cầu cũng bị hạ thấp, thậm chí đến hiện tại, chỉ cần có linh lực đều được xem là Saniwa, điều đó cũng dẫn đến việc những ám đọa Honmaru ra đời.

Đạo đức không đủ, tâm tính suy đồi cùng với những bản tính thối nát của nhân loại sau khi được các Phó Tang Thần, tục xưng đao kiếm nam sĩ cung nghênh đến một độ cao nhất định dần dần bộc lộ ra. Toái đao, ác ý hành hạ đao kiếm, thậm chí việc mua bán đao kiếm cũng đã từ từ xuất hiện. 

Tsurumaru Kuninaga là một thanh đao xuất thân từ một ám đọa Honmaru. 

Saniwa của hắn là con thứ của một nhà âm dương sư, tuy nhiên thiên phú không tốt, không được gia tộc xem trọng. Là một nam nhân hay ghen tỵ, hắn rất ngứa mắt những đao kiếm nam sĩ của mình, những kẻ thần linh với dung mạo đẹp đẽ. Sau đó, vị Saniwa này dần dần có những động tác nhỏ.

Làm khó dễ đao kiếm, ác ý hành hạ, bắt bọn họ phải mang thương tích ra trận. Đao kiếm nam sĩ luôn trung thành với Saniwa, bọn họ đều chịu đựng, mong rằng vị chủ nhân này sẽ có thể suy nghĩ lại, chỉ tiếc sẽ không có chuyện đó.

Bắt đầu có những thanh đao bị nát.

Mở đầu là đám đoản đao, sau đó là đánh đao.

Dường như Saniwa rất thích thú với việc này, sau đó liền cứ như vậy, đem bọn họ đẩy ra chiến trường, nhìn từng người từng người tuyệt vọng biến mất, sau đó lại tiếp tục rèn ra, rồi lại đánh nát. 

Đó là một địa ngục. 

Người đầu tiên ám đọa chính là Tsurumaru, không phải là Ichigo Hitofuri, cũng không phải Yamamoto Yashusada, mà là Tsurumaru Kuninaga.

Mọi người cũng bất ngờ về chuyện này, chỉ biết từ sau khi Tsurumaru cùng Saniwa đến vạn phòng xong liền ám đọa, sau đó nhanh chóng bị Chính Phủ Thời Gian truy nã. 

Mọi chuyện xảy ra nhanh như gió, trước khi mọi người kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra thì Tsurumaru đã bỏ trốn, theo sau là đội ngũ truy bắt của Chính Phủ Thời Gian. 


"Khụ khụ..." Trong rừng cây, Tsurumaru Kuninaga dựa vào thân cây bên cạnh, ho vài tiếng, sau đó dường như không nhịn được liền ho liên tục, sau đó phun ra một búng máu. 

Vốn là hạc trắng tinh xảo, hiện tại lại như một con hồng hạc, còn là một con hồng hắc hạc. 

Di chứng của ám đọa, toàn thân biến thành màu đen, mái tóc trắng như tuyết kia cũng chuyển màu, đôi mắt ánh kim năm xưa chỉ còn một mảnh đỏ rực bất tường, toàn thân thương to thương nhỏ, máu không kịp ngăn lại, từng giọt tí tách tí tách chảy xuống, in đậm trên nền cỏ phía dưới. 

Tựa như một con mang lại điềm xui hạc. 

A, hiện tại thì hắn sắp thành chết hạc =)))))))) 

"Khụ khụ... hình như đây không phải lúc nên cười, khụ khụ khụ!" Hắn vừa nghĩ vừa cười, sau đó thành công động đến vết thương, đau đến tái cả mặt. 

Hắn thành công đánh bất ngờ tên Saniwa kia, sau đó cướp lại dụng cụ chuyển hoán thời không, chạy đến bình an kinh, muốn tranh thủ đem mọi thứ thay đổi, cũng muốn gặp lại Kacchan lần cuối, ai ngờ phía Chính Phủ Thời Gian lại nhanh chóng cử người đuổi bắt như vậy, đem hắn đánh đến không kịp trở tay. 

Chậc, cũng không ngờ mạng hắn lớn đến đáng sợ, còn có thể chạy thoát khỏi một tên S cấp Saniwa. Mà quên, với thủ đoạn của đám người kia, tìm được hắn cũng chỉ là chuyện nhanh chóng. 

Hắn không còn nhiều thời gian. 

Nghĩ đến chuyện này, Tsurumaru lại lần nữa kiên định đứng thẳng người dậy, tay theo thói quen sờ lấy kim liên trên cổ, sau đó sử dụng lực, lần nữa chạy nhanh. 

Chỉ tiếc là hắn chạy được một đoạn đã cảm nhận được không gian dao động, một mũi tên tụ bằng linh lực theo lỗ hổng bắn ra, hắn chỉ kịp nghiêng người né tránh, vết thương bị linh lực ảnh hưởng có điểm đau nhức. Mà chỗ hắn đứng lúc nãy, hiện tại bị mũi tên linh lực bắn thành một cái hố, uy lực như vậy, nếu là trúng lên người khẳng định không phải chuyện tốt.

Sau đó, từ trong lỗ hổng không gian đi ra một đoàn người, một Saniwa cùng sáu vị Phó Tang Thần, trong đó còn một một 'hắn' khác. 

Một con toàn thân màu trắng hạc. 

Thật đúng là châm chọc a, toàn bộ phân linh, ngoại trừ tên Hạc giả kia ra, cũng chỉ còn một mình bổn linh hắn là nhớ rõ quá khứ của mình, nhớ rõ Kacchan, còn lại toàn bộ phân linh đều bị xóa bỏ một phần kí ức, đem toàn bộ về Kacchan quên hết. 

Tựa như tên Tsurumaru Kuninaga trước mặt hắn đây. 

Thật là... đáng thương đến tột cùng.

S cấp Saniwa lần này là một vị nữ tính, danh hiệu Hồng Điệp, là Saniwa mạnh nhất hiện nay. Còn đám Phó Tang Thần kia cũng đều đã Kiwame, hơn nữa còn là max cấp, so với bọn họ, hắn chỉ là một con Hắc Hạc cấp 78 được ám đọa trạng thái buff thêm một chút thực lực. Tránh thoát được  bọn họ nhất thời cũng nhờ vào một chút may mắn.

Có điều giờ cũng không thể dùng may mắn nữa rồi a =))))))) 

Hạc sinh tuyệt vọng...


"Tsurumaru Kuninaga, còn không nhanh đầu hàng, theo ta trở về Chính Phủ Thời Gian!" Hồng Điệp tay cầm một bộ cung tên màu đỏ, mặt mày anh khí nói. 

Tsurumaru đứng bên cạnh nàng cười hì hì: "Chủ điện, cần gì nói nhiều, để chúng ta giải quyết hắn một lượt, trói về là được." 

"Đúng vậy, cần gì nói nhiều, khụ khụ..." Hắc Hạc cười trào phúng, châm chọc nói: "Chó săn chỉ cần thực hiện đúng nghĩa vụ của mình mà thôi." 

"Ngông cuồng, ngươi dám nói thế với chủ điện!" Heshikiri Hasebe trung khuyển chủ điện khống nhịn không nổi nói, giơ đao đâm tới. 

Mà Hồng Điệp cũng nhíu mi, hơi chút tức giận. 

"Ta chỉ thực hiện đúng chức trách của mình." 

Hắc Hạc né tránh Hesebe đánh tới, tiếp tục châm chọc: "Đúng là một con trung thành chó săn." Hắn đưa đao đỡ lấy bản thể của Tsurumaru kia đánh tới, lực xung chấn mạnh làm hắn không nhịn được lùi ra sau, mau mắn đối phương chưa có Kiwame, nếu không hắn cũng không đỡ đơn giản như vậy.

"Chỉ tiếc là không có mắt nhìn mà thôi, cũng chấp nhận đi theo Chính Phủ Thời Gian cái kia mặt hàng." 

Miệng tiện sẽ chết.

Vốn dĩ chỉ là bị hai người vây công, giờ thành công bị cả sáu đánh, đúng là không hổ danh tìm đường chết hạc. 

Đoản đao tốc độ rất nhanh, Midare Toushirou thành công cho Hắc Hạc một đòn ngay sau lưng, thọc một cái phải nói là nhanh chuẩn tàn nhẫn, đau đến mức hắn nhăn cả mặt, suýt tí nằm xuống.

Cũng may Saniwa đối phương không tham gia, mà có muốn thì cũng không thể tham gia. 

Mũi tên linh lực kia là đòn cuối cùng đối phương có thể sử dụng, bởi vì cấm chế của thời bình an kinh vô cùng lớn, phải biết là đến hiện tại Chính Phủ Thời Gian cũng không thể tùy tiện thả người vào đây, nếu không phải hắn trước phá vỡ màng chắn dựa vào kim liên Kacchan đưa, sau đó đối phương lợi dụng tọa độ của hắn thì còn lâu mới có thể đặt chân vào đây.

Ta quả nhiên là một con cơ (tìm) trí (đường) thông (chết) minh hạc =)))))) 

Có điều hiện sắp trở thành chết hạc rồi...

Nhưng mà không sao.

Anh minh cơ trí Hắc Hạc đại nhân đương nhiên đều đem mọi chuyện tính cả rồi. 

Hắn bị đám Phó Tang Thần kia đánh gần nát, bản thể rạn nứt từng đường nhìn vô cùng đáng sợ. Mà đối phương dường như bị cấm chế cái gì, cũng không thể dứt khoát hạ tử thủ với hắn được, chỉ có thể dần dần đem hắn đánh gần nát. 

Hắn đương nhiên biết vì sao, khế ước của Kacchan đối với bọn họ cho dù bị Chính Phủ Thời Gian xóa bỏ cũng không thể nào hoàn toàn tiêu tán, đặc biệt là Kacchan còn dùng ngôn linh khắc vào linh hồn họ.

Không thể làm cho Tsurumaru chết. 

Tsurumaru này đương nhiên chính là bản thể, cũng chính là hắn, cho dù ngôn linh yếu đi, cũng cố gắng bảo hộ hắn, đây chính là Kacchan vì phòng hậu hoạn mà làm, cũng là ý kiến của Abe Seimei.

Lần này phá vỡ thời không, hắn không đặt quá nhiều hi vọng vào việc cảnh báo cho Kacchan, mà là dựa vào Abe Seimei, tên hồ li kia nhất định sẽ chú ý đến chỗ này, sau đó có thể phát giác được một số thứ, dù sao tên kia cũng là cáo già. 

Có điều dường như ông trời cũng ngả về phía hắn, hắn đến đúng thời gian bản thân cùng Kacchan đi lễ hội, khu rừng này lại không xa, hai bổn linh của Tsurumaru Kuninaga nhất định sẽ kêu gọi nhau. 

Hắn đặt cược không sai.

Bởi vì hiện tại, bổn linh càng gần, linh hồn vốn rạn nứt của hắn đang được từ từ tu bổ, cho dù vẫn không thể thay đổi được việc hắn sắp chết, nhưng nó sẽ giúp hắn chống đỡ được một thời gian. 

"Kinh ngạc... khụ khụ khụ... đúng không..." Hắn ho mạnh, châm chọc nói.

"Ta đã nói rồi, các ngươi chỉ là một đám chó nhà có tang mà... khụ khụ khụ, thôi." 

Hắn cười nói, thành công làm cho đám người bên kia sắc mặt trầm xuống. Hồng Điệp dường như cũng phát hiện chuyện này, nhíu mày hỏi: "Đây là?" 

Sức mạnh ngôn linh thật mạnh, thậm chí còn đem khắc ấn linh hồn của nàng đè xuống, rõ ràng là suy yếu, lại vẫn có thể mạnh mẽ cưỡng chế Phó Tang Thần của nàng, loại sức mạnh này...

Đây rõ ràng là ấn kí của một vị thần! 

"Ha, ngươi cũng phát giác đúng không?" Tsurumaru Kuninaga nói: "Ta đã nói rồi, Chính Phủ Thời Gian cũng không phải là thứ tốt đẹp gì..."

Hắn thấp giọng dụ dỗ, khàn khàn nói: "Muốn biết sao... Thử đi tìm hiểu đi, tìm xem vị Saniwa đời đầu tiên chính là vì sao lại chết..." 

"Chỉ cần nghĩ đến việc các người biết được chân tướng, sau đó hoàn toàn tan vỡ, đau khổ, dày vò, ta liền muốn cười thật lớn!" 

"Ha ha ha ha ha , ha ha ha ha ha, ha... khụ khụ khụ!" 

Hắn dường như rất thích thú cười lớn, nhìn bọn họ một đám sắc mặt thay đổi, thành công đem mấy người kia hạ cảnh giác, sau đó nhanh như chớp vung bản thể chém về phía Heshikiri Hasebe bên cạnh, lợi dụng lúc đối phương né qua liền nhanh chóng dùng hết sức lực chạy đến phương hướng bên đó. 

Đám người Hồng Điệp phát giác, nhanh chóng đuổi theo, nhưng mà ám đọa phó tang thần dường như đang hồi quang phản chiếu, tốc độ chạy không giống như một thanh đao bị thương, đến khi bọn họ đuổi qua, đã thấy đối phương lao vào hai tiểu hài tử xa lạ, sau đó ánh sáng chiếu lên, lỗ hổng không gian mở ra, đem toàn bộ nuốt trọn, chỉ còn một thanh Tsurumaru kuninaga bị nát thành nhiều mảnh nằm lẻ loi dưới đất.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro